Kinh Khủng Tu Tiên Lộ

Chương 113: Ai cũng không biết, tìm kiếm tin tức

Lý Thanh nhanh chóng rời khỏi Nhiệm Vụ Đường, trong lòng hắn bây giờ đã sởn hết cả gai ốc.
"Mẹ kiếp, trong Nhiệm Vụ đường lại có sự tồn tại quỷ dị như vậy, lão già kia tuyệt đối không phải là người."
"Những người khác biết không?"
Trong lòng kinh hồn bất định, sắc mặt Lý Thanh biến hóa.
"Được rồi, đi hỏi Trịnh lão một chút, xem ông ấy có thể cho ta xem hồ sơ hay không."
Rất nhanh hắn đã đi tới phòng của Trịnh lão.
"Thùng thùng thùng."
Sau khi gõ cửa phòng, bên trong vang lên thanh âm của Trịnh lão.
"Ai vậy?"
"Là ta, Lý Vô Song, có một số chuyện muốn hỏi ngài."
Trịnh lão mở cửa, nhìn Lý Thanh, trên mặt lộ ra một tia kỳ quái.
"Vào rồi nói."
Lý Thanh tiến vào phòng, ngồi xuống một ghế bên cạnh bàn.
Trịnh lão ngồi đối diện hắn, trên mặt mang theo nghi hoặc, "Ngươi sớm như vậy tới tìm ta có chuyện gì sao? Mấy ngày gần đây ngươi đều không thấy tăm hơi, ngươi đang làm cái gì vậy?"
Lý Thanh cười cười: "Mấy ngày gần đây ta đều bế quan tu luyện, làm cho Trịnh lão ngài lo lắng."
Trịnh lão nghe được lời này nhất thời giật mình, "Thì ra là như vậy, vậy hiện tại ngươi có đột phá?"
Lý Thanh khẽ gật đầu: "Không sai, quả thật có chút đột phá."
"Chúc mừng." Trên mặt Trịnh lão lộ ra một tia chân thành.
Lý Thanh suy nghĩ một chút nói: "Trịnh lão, ta muốn hỏi ngươi một chuyện."
"Vấn đề gì?" Trên mặt chính lão hiện lên vẻ hiếu kỳ.
"Ngài biết Nhiệm Vụ Đường chứ?"
"Biết chứ, có vấn đề gì không?"
"Nhiệm vụ đường có phải có lão đầu ở đó quản lý không?"
"Lão đầu, không có a? Vì sao ngươi lại nói như vậy?" Trong mắt Trịnh lão hiện lên một tia nghi hoặc.
Nghe được lời nói của Trịnh lão, trong lòng Lý Thanh chấn động mạnh, hắn không nghĩ tới ngay cả Trịnh lão cũng không biết trong nhiệm vụ đường có một lão đầu.
Lý Thanh cảm nhận được một tia quái dị của Nhiệm Vụ Đường, lại nói tiếp.
"Bên trong Nhiệm Vụ Đường không phải có một chỗ ngồi sao?"
"Nhiệm vụ đều nhận từ nơi đó, chẳng lẽ không có ai quản lý sao?" Lý Thanh nghi hoặc hỏi.
Trịnh lão nghe vậy lập tức bừng tỉnh đại ngộ cười nói.
"Ngươi nói cái bàn kia? Đó là một vật phẩm đặc thù."
"Ngươi có thể gọi là vật phẩm quái dị, là một vài vật phẩm kỳ diệu dính phải lực quái dị."
"Loại vật phẩm này đều có đặc tính cố định."
"Hiệu quả của món đồ này là có thể làm việc hoàn thành các loại nhiệm vụ."
"Bởi vì Nhiệm Vụ Đường tương đối phiền toái vả lại khô khan, cho nên về sau tìm một vật phẩm dị hóa để thay thế nhân công."
"Chỉ cần ngươi nhận lệnh bài nhiệm vụ, đặt lệnh bài lên trên cái bàn kia, hồ sơ sẽ tự động triệu tập."
"Hoàn thành nhiệm vụ, hồ sơ sẽ một lần nữa chỉnh lý lại kết án, hơn nữa chứa trong cái bàn kia, tiến hành bảo tồn, phòng ngừa bị người ta xem xét."
Lý Thanh nghe nói như thế, trong lòng mới biết chuyện gì xảy ra.
"Vật phẩm dị hóa kia có nguy hiểm sao?"
Trịnh lão cười cười, "Yên tâm đi, vật phẩm dị hóa này tồn tại đã vượt qua hai trăm năm, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói có vấn đề gì."
Lý Thanh nghe vậy mới chợt hiểu gật đầu, "Thì ra là cái này, ta còn tưởng rằng có người đang quản lý đây."
"Lần trước ta đi nhận nhiệm vụ cũng cảm giác rất kỳ quái."
"Yên tâm đi, học viện sẽ kiểm tra kỹ càng những vật này, cách một đoạn thời gian sẽ kiểm tra lại lần nữa."
"Còn có chuyện gì muốn hỏi sao?" Trịnh lão nhìn Lý Thanh hỏi.
"Còn một chuyện nữa, ta muốn xem tất cả hồ sơ phát sinh trong một năm của Long Đạo thành."
Trịnh lão nghe vậy hơi nhíu mày, "Vì sao?"
"Hồ sơ, không phải tùy tiện có thể tìm đọc."
"Mỗi hồ sơ đều có nghĩa là một vụ án liên quan đến dị hóa."
"Mỗi vụ án kết xong đều mang ý nghĩa một câu chuyện hoàn chỉnh, mà trong câu chuyện này ẩn chứa những tin tức nguy hiểm."
"Coi như là chúng ta, một khi đã biết được quá nhiều tin tức, thì khả năng sẽ xuất hiện dị nhiễm."
"Hơn nữa ngươi còn chưa đạt tới cảnh giới này, chờ khi ngươi đạt đến một cảnh giới nhất định thì khi biết được càng nhiều thông tin về dị hóa của quái dị thì sẽ càng bị ảnh hưởng nghiêm trọng hơn."
"Một cái không tốt thậm chí sẽ trực tiếp kéo tâm linh của ngươi vào trong vực sâu, rơi xuống trở thành quái dị dị hóa."
Lý Thanh nghe nói như thế trong lòng cả kinh, hơi nhíu mày, "Không thể dàn xếp sao?"
"Không được, đây là quy củ của học viện."
"Ai cũng không thể vi phạm quy củ."
Lý Thanh nghe nói như thế không khỏi thở dài, hắn dùng quy củ hãm hại Chu gia, không nghĩ tới mình cũng bị hạn chế bởi quy củ.
"Ta làm Thiên Hạ Tuần Hành có quyền theo dõi tất cả tin tức, cũng không được ư!"
Trịnh lão sắc mặt nghiêm túc, "Đúng vậy, cũng không được."
"Quyền hạn của ngươi chỉ giới hạn trong phương pháp tu hành kinh văn bình thường, Chư Tử bách gia học thuyết vân vân."
"Ngươi không thể quan sát tất cả những thứ cấm kỵ, ví dụ như hồ sơ vụ án, hoặc là nhật ký của một vài tu sĩ điên cuồng."
Lý Thanh nghe vậy không khỏi thở dài, "Được rồi, đa tạ Trịnh lão chỉ điểm sai lầm cho ta."
Trịnh lão mỉm cười, "Không có gì, về sau ngươi còn có vấn đề đều có thể tới tìm ta."
...
Lý Thanh rời khỏi phòng của Trịnh lão, ánh mắt hiện lên vẻ cẩn thận.
"Nhiệm Vụ Đường không thể đi lại, bàn sách quái dị kia nhất định có vấn đề."
"Tất cả mọi người không nhìn thấy, lão đầu kia chỉ có ta nhìn thấy, chuyện này phi thường không bình thường."
"Như vậy, ta muốn có càng nhiều tin tức, chỉ có thể đi Tàng Thư các."
Nghĩ tới đây, hắn trở về phòng, xách một bình rượu ngon đi về phía Tàng Thư Các.
Người trông coi nơi này vẫn là Từ Lão Từ Văn Thái.
Từ lão nhìn Lý Thanh xách rượu đến, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười.
"Lý Tuần Hành, ngươi lại tới."
"Ha ha ha, không có cách nào nha, gặp phải vấn đề khó khăn chỉ có thể thỉnh giáo Từ lão."
Nói xong, hắn bèn đặt bầu rượu trước mặt Từ lão.
"Phanh ".
Từ lão mở bầu rượu ra, ngửi thấy một mùi rượu tươi mát.
"Thật là thơm, Đào Hoa tửu, thật khiến người ta không quên được."
Nói xong đóng nắp bầu rượu, nhìn Lý Thanh nói.
"Nói đi, ngươi muốn hỏi điều gì? Ta nhất định sẽ nói cho ngươi."
"Từ lão, ngài ở chỗ này bao nhiêu năm rồi."
"Chắc khoảng mười năm, sau khi ta bị thương liền lui về đây."
Lý Thanh gật đầu: "Chuyện là như thế này, ta có một bằng hữu bước vào cảnh giới Nhân Kiếp, hắn nói hình như Nhân Kiếp của mình đang ở trong thành Long Đạo này."
"Muốn ta giúp hắn tìm hiểu thêm tin tức liên quan tới Nhân Kiếp và Long Đạo thành."
"Hắn muốn nhìn xem kiếp nạn của mình được xếp đặt là chuyện gì?"
Nghe hắn nói vậy, Từ Văn Thái kinh ngạc nhìn hắn: "Bằng hữu của ngươi sắp độ kiếp? Đây sẽ là rất nguy hiểm, phần lớn người đều là tuyển tị kiếp."
Lý Thanh bất đắc dĩ nhún hai tay: "Không còn cách nào, ta cũng từng khuyên hắn, nhưng hắn không nghe, là bằng hữu, ta chỉ có thể tìm kiếm một chút tin tức, xem có thể giúp hắn độ kiếp thành công hay không."
Từ lão gật gật đầu, "Được, trong Tàng Thư Các có một giá sách chuyên môn, ghi chép tất cả nội dung đã biết từ cổ chí kim Long Đạo Thành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận