Kinh Khủng Tu Tiên Lộ

Chương 198: Đẩy ra mê vụ, nguy cơ dần nhiều

"Ngươi suy đoán tuy rằng hợp tình hợp lý, nhưng trong đó có mấy vấn đề mấu chốt."
"Chuyện thứ nhất liên quan đến bố cục mười năm của Ma Môn."
"Trong đó không biết có bao nhiêu đại năng che giấu thiên cơ."
"Muốn thu thập tin tức từ trong thiên cơ, gần như không có khả năng."
"Vậy là người này thông qua phương pháp gì biết được toàn bộ kế hoạch?"
"Cho dù cũng là đại năng, chỉ sợ cũng kinh động đến cường giả Ma môn."
"Chuyện thứ hai liên quan đến quái dị, càng thêm thần bí khó lường."
"Căn cứ vào tin tức mà ta nhận được, về quái dị đầu bị chặt đầu kia, trong Long Đạo thành có cường giả đều đã từng ra tay tìm kiếm qua, vẫn không có bất kỳ tin tức nào."
"Thậm chí một con quái dị trong đó còn chiếm cứ thân thể Tam công tử Bắc Châu, Vương Phủ Bắc Châu cũng không có bất kỳ ai phát hiện."
"Nghe nói ngay cả phu tử cũng không tìm được bóng dáng quái dị này."
"Hắn đã là tồn tại cao nhất trong thiên địa."
"Tồn tại bực này không tìm được quái dị, lại bị người kia dễ dàng tìm ra. Ngươi cảm thấy sau lưng hắc thủ kia là hạng người gì?"
"Còn chuyện thứ ba, báo mộng Bắc Châu Vương."
"Đó là do hai mươi năm trước chúng ta đã sắp xếp xong, Lý Thanh Nhi vô cùng cẩn thận, chưa bao giờ tiết lộ nửa điểm tin tức."
"Năm đó người tham dự cũng đã dùng các loại duyên cớ giải quyết hết."
"Chuyện này trừ chúng ta ra, cơ hồ không có bất luận kẻ nào biết rõ."
"Nhưng bây giờ chuyện này lại bại lộ ra ngoài, ngươi cảm thấy vị thần bí độc thủ này có năng lực lớn như vậy sao."
"Loại thủ đoạn này chỉ sợ đã vượt qua cực hạn nhân gian."
"Dưới tình huống thiên cơ phong tỏa, ta thực sự không nghĩ ra có nhân vật nào có thể làm được chuyện này?"
Vị này là người chủ trì Âm Dương gia ở thành Lưỡng Giới.
Hắc bào nhân mắt tràn đầy tinh quang thanh âm trầm thấp nói, "Có một việc hẳn là các ngươi cũng biết."
"Mùng năm tháng năm, năm khôn Thái thứ mười chín."
"Ta đã tra xét toàn bộ sự kiện lớn ở bên trong Cửu Châu, chỉ có ba chuyện là xảy ra vào đêm hôm đó."
"Một là ở phía nam phong quan, trong một đêm tử thương tầm mấy chục vạn người."
"Một là Cô Tô thành mặt tây xuất thế quái dị, còn một là thành Long Đạo ở phía bắc nhắm vào Ma môn phản kích."
"Chỉ có ba chuyện này phù hợp điều kiện độ kiếp."
"Muốn đúc thành căn cơ tiên đạo vô thượng, không có tai nạn cấp bậc này, cơ hồ căn bản không có khả năng."
"Mà ba sự kiện này, ta đã để cho người Tung Hoành gia sử dụng toàn bộ hệ thống tình báo để điều tra."
"Cuối cùng kết luận là, phía nam cùng phía tây là sự kiện hoàn toàn ngẫu nhiên."
"Cũng không giống dấu vết của người ứng kiếp."
"Chỉ có kế hoạch thành Long Đạo ở phía bắc, hoàn toàn phù hợp với điều kiện người có căn cơ Tiên Đạo cưỡng ép độ kiếp."
"Có người âm thầm điều khiển tất cả."
"Người này hoặc là sau lưng có đại năng vô thượng che chở, tự mình thiết kế tất cả thủ đoạn độ kiếp cho hắn."
"Hoặc là trong tay người này có chí bảo vô thượng, có thể tra xét hết thảy mọi chuyện trong chư thiên vạn giới, từ đó nhìn thấu âm mưu của chúng ta."
"Chuyện thứ nhất là vì độ kiếp, lần thứ hai và thứ ba chỉ sợ là để đảm bảo toàn bộ an nguy của Long Đạo thành."
"Bởi vì thành Long Đạo có lẽ có quan hệ rất lớn với hắn, hắn cần một thành Long Đạo an toàn, đến trải đường cho việc tu luyện sau này của hắn."
"Người này dung hợp với sở trường của bách gia, nguồn gốc của công pháp chỉ có hai cái."
"Một là đại năng phía sau lặng yên thu thập cho hắn."
"Một là người này nhất định phải từ một chỗ tìm được mấy thứ này."
"Có thể đạt được phương pháp tu luyện bách gia này, vừa lúc ngay tại Long Đạo thành."
"Tắc Hạ Học Cung."
Hai người khác nghe nói như thế trong lòng đều chấn động, ánh mắt bọn họ nhìn nam tử có điểm điểm tinh quang trong mắt.
Chỉ nghe người sát khí ngập trời nói, "Ngươi muốn làm gì?"
"Đây hết thảy chỉ là ta suy luận, ta cũng không có bất cứ chứng cứ gì để chứng minh chuyện này."
"Nhưng tồn tại của hắc thủ trong mộng cảnh đã xác định."
"Chắc chắn hắn vẫn còn ở Long Đạo thành."
"Hiện tại việc chúng ta cần làm cũng chỉ có một việc, tìm được người này bắt được hắn, liền biết hắn đã đúc thành vô thượng căn cơ hay không."
"Nếu là thật, chuyện này là một tin vui vô cùng lớn đối với tất cả mọi người chúng ta."
"Nhưng Tắc Hạ Học Cung là địa bàn của phu tử, cho dù là Nho gia chính thống - Khổng gia, đối mặt phu tử cũng phải thi lễ đệ tử."
"Dựa vào thủ đoạn của chúng ta thì không thể nào cưỡng ép xông vào đòi người."
"Nhất định phải nắm chắc và có chứng cứ mười phần, chứng minh người đó có vấn đề, phu tử mới dựa theo quy củ của Tắc Hạ học cung làm việc."
"Quân tử khả khi chi dĩ phương, chỉ cần chúng ta tìm được chứng cứ. Phu tử cũng không thể che chở."
"Chỉ cần bắt được người này, coi như kế hoạch trước mắt chúng ta thất bại, cũng có thể lấy công chuộc tội."
Lúc này, nam tử có tinh quang trong mắt lập loè đã kể rõ kế hoạch của mình.
Hai người kia nghe vậy, trên mặt lộ ra một tia suy tư.
"Có thể thử xem." Nam tử Binh gia sát khí ngất trời chậm rãi nói.
Người mặc áo bào trắng đen bên cạnh cũng khẽ gật đầu, "Có thể làm được."
"Được, vậy ta sẽ tự mình đi một chuyến, thành Lưỡng Giới liền giao cho các ngươi."
"Được, ngươi yên tâm đi đi, có hai người chúng ta ở đây, thành Lưỡng Giới không loạn được."
Nam tử tinh quang hơi lóe lên ly khai nơi này, hai người khác cũng lặng yên biến mất trong bóng tối.
Ba người này theo thứ tự là Âm Dương gia - Hoa Càn Khôn, Binh gia Nhạc Thái Sơn, Tung Hoành gia Lâu Tinh Nguyệt.
Tất cả đều là đại nhân vật chân chính của thành Lưỡng Giới, mỗi người đều là đại tu sĩ Thần Hồn cảnh.
Ba đại gia hỏa đã chú ý tới Hắc Thủ trong mộng cảnh, thậm chí phân tích ra được Hắc Thủ trong mộng cảnh có khả năng mang chí bảo, ngay cả công pháp cũng có thể là lấy được từ Tắc Hạ Học Cung.
Lúc này Lý Thanh còn không biết gì hết.
Đảo mắt thời gian đã tới ngày thứ ba.
Lý Thanh đứng trên boong thuyền, mặt trời treo trên bầu trời, mặt trời trên cao chiếu rọi toàn bộ thế giới.
Trên sông Thái Hà ngập nước, trên boong thuyền có không ít lữ khách đang thở lấy không khí mới mẻ.
Còn có người từ nơi thủy thủ thuê cần câu, đang trên thuyền câu cá.
Lúc này Lý Thanh cũng tìm tới một cái ghế, cầm một cái cần câu, đang câu cá giết thời gian.
Tối hôm qua hắn một mực học tập đến buổi sáng, tinh thần có chút mỏi mệt mới đi ra câu cá khôi phục một chút.
Nhịp câu bỗng nhiên trầm xuống, Lý Thanh nhướng mày, nhấc cần câu lên, một con cá xanh xuất hiện trong mắt hắn.
Giữa không trung vẫn còn kịch liệt run rẩy, nhưng cánh tay Lý Thanh nhẹ nhàng vung lên, một cỗ kình lực kỳ diệu dọc theo cần câu truyền thẳng lên người Thanh Ngư.
Dường như chỉ trong nháy mắt, con cá đã bị đánh cho tan tành bộ xương, căn bản không thể sử dụng được sức mạnh.
Cuối cùng dễ dàng rơi vào trong tay Lý Thanh, Lý Thanh gỡ con cá này xuống, tùy ý ném vào thùng nước chứa cá bên cạnh.
Trên boong thuyền, thủy thủ chuyên môn chuyển một cái vại cá cho mỗi người thuê.
Lý Thanh cũng không thể không cảm khái: "Ai nói người cổ đại không biết làm ăn, tinh thần phục vụ hoàn toàn không thua người hiện đại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận