Kinh Khủng Tu Tiên Lộ

Chương 249: Thiên Mệnh chi tử? Quy hoạch tương lai?

Chỉ huy sứ trừ ma điện Ngô Diệu Phong hơi kinh ngạc nói.
Bên cạnh hắn, Hoàng Thiên Hà của Thái Hà thư viện cau mày nói.
"Các ngươi ai là chủ nhân của nơi này?"
Nhìn mấy người trước mắt, từng người đều tản ra khí tức Linh Thức cảnh, Chu Nhất Bát cẩn thận nói.
"Là ta, ta tên là Chu Nhất Bát, cũng là một trong những thống lĩnh trừ ma điện."
Nghe Chu Nhất Bát báo ra thân phận, tất cả mọi người đều hơi sững sờ.
Chỉ có Chỉ huy sứ trừ ma điện Ngô Diệu Phong nhìn mọi người nói.
"Hắn là thống lĩnh dưới trướng ta, rất có tài năng."
Ánh mắt của hắn có chút quái dị, Chu Nhất Bát là người mà hắn đích thân đề bạt, quá trình phát tích hắn đều tận mắt nhìn thấy.
Trong khảo hạch trừ ma điện đã phá được một đại án, vừa vặn xây dựng trừ ma quân hắn lại được chọn.
Hiện giờ, lại có dính dáng tới chiến trường cổ thần bí chi bảo, hắn lập tức cảm giác được sự bất thường trong đó.
Hoàng Thiên Hà cau mày nhìn Ngô Diệu Phong: "Lần này bảo vật bị Ma Môn cướp đi, cũng không biết bốn vị tiên sinh có thể đoạt lại được hay không."
"Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng, chuyện liên quan tới an nguy của thiên hạ."
Ngô Diệu Phong cười lạnh một tiếng, "Chu Nhất Bát là Thống lĩnh của trừ ma điện ta, cũng không phải tội phạm gì."
"Muốn thẩm vấn cũng không phải là các ngươi tới thẩm vấn, ta tự nhiên sẽ hỏi dò hắn."
Người tứ đại thư viện nhướng mày, lúc này Tri phủ Từ Thanh Phong nói.
"Chiến trường cổ lần này có liên quan rất lớn tới chí bảo, mặc dù không biết rốt cuộc là thứ gì."
"Nhưng điều tra là thứ cần thiết."
"Không bằng từ ta đến thăng đường, chư vị cùng đi quan sát, biết rõ nguyên do toàn bộ sự tình như thế nào?"
Mấy người cau mày, sau đó gật gật đầu, "Có thể."
Ngô Diệu Phong không cự tuyệt nữa. Ở thành Lưỡng Giới này, thế lực của triều đình rốt cuộc yếu hơn so với tứ đại đạo thống. Người khác đã nể tình nên hắn cũng phải lùi một bước.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Chu Nhất Bát: "Chu Nhất Bát, ngươi đi theo chúng ta, chỉ cần ngươi không có vấn đề gì, người nào cũng không đụng tới được ngươi."
Chu Nhất Bát gật gật đầu cảm tạ: "Đa tạ Chỉ Huy Sứ đại nhân."
"Các ngươi cũng tới đi." Ánh mắt Ngô Diệu Phong nhìn về phía Thương Học Văn và Bạch Thi Thi, tự nhiên nhìn ra hai người này cùng Chu Nhất Bát quan hệ không cạn.
Thương Học Văn nhàn nhạt gật đầu, "Học trò Pháp gia Thương Học Văn, gia sư Mục Dương tiên sinh."
Nghe hắn nói vậy, tất cả mọi người đều thầm kinh hãi.
Mục Dương tiên sinh, đó cũng không phải là nhân vật bình thường.
Đó là một vị cao thủ cảnh giới Thần Hồn bên Pháp gia, nghe nói có khả năng tiến thêm một bước, hiện tại đang khai sách lập ngôn, du lịch thiên hạ, một khi thành công sẽ là nhân vật cao tầng tuyệt đỉnh trong thiên hạ.
Ở trong Chư Tử bách gia cũng là nhân vật lợi hại, từng khẩu chiến với quần nho, khiêu chiến đạo lý của các nhà, vô cùng lợi hại.
Vẻ mặt mấy người trở nên khách khí hơn, không dám xem thường Thương Học Văn nữa.
Ở một bên, Bạch Thi Thi cũng làm lễ, "Tiểu nữ Thi Thi, sư phụ là Lễ Nhạc tiên sinh."
Mọi người nghe nói như thế lại cả kinh, Lễ Nhạc tiên sinh, đó là đại nhân vật chân chính của Nhạc gia.
Một khúc nhạc, rung trời động đất, trong thiên địa cũng là nhân vật lớn.
Ánh mắt mọi người không khỏi rơi vào trên người Chu Nhất Bát, không biết tại sao, tiểu tử tướng mạo xấu xí này lại có hai người bạn địa vị kinh người bên cạnh.
Trong lòng Chỉ huy Ngô Diệu Phong bỗng khẽ động, hắn nghĩ tới một số thứ nên ánh mắt nhìn về phía Chu Nhất Bát lại thay đổi.
Trong ánh mắt ẩn chứa một tia kinh hỉ, tựa hồ phát hiện được chuyện kinh người.
Người ở đây đều không phải kẻ ngốc, bọn họ thoáng suy tư tựa hồ đã nhận ra cái gì, ánh mắt nhìn về phía Chu Nhất Bát càng thêm nóng bỏng.
Bọn họ nghĩ tới một số nhân vật trong truyền thuyết, khí vận chi tử thần bí khó lường, thiên mệnh chi tử.
Bọn họ sớm nhận được các loại tin tức, muốn bọn họ đi tìm đủ loại thiên mệnh chi tử, ứng đối với tai kiếp sắp phát sinh.
Tuy các đạo thống đều có thu hoạch, nhưng thiên mệnh chi tử chưa bao giờ ngại nhiều.
Bầu không khí trở nên có chút quỷ dị, chỉ nghe Hoàng Thiên Hà nói, "Ta thấy không cần đi công đường nữa."
"Ở chỗ này hỏi đi."
Trên mặt Tri phủ Từ Thanh Phong cũng lộ ra vẻ tươi cười, "Không sai, quả thật không cần đi nữa."
Mấy người thay đổi nhanh chóng, lập tức khiến Chu Nhất Bát và Bạch Thi Thi đều có chút khó hiểu.
Rất nhanh sau khi được hỏi thăm một phen, Chu Nhất Bát gần như không chút giấu giếm, liền nói ra toàn bộ sự việc mình đào hộp gỗ ra.
Về phần nguồn tin tức thì là Bạch Thi Thi và Thương Học Văn, hắn che giấu chuyện của Thập Bát Nhai bang.
Bởi vì bối cảnh của bang phái này vốn là nha môn, chỉ là âm thầm liên minh với hắn, hắn xem như là đào góc tường nha môn.
Sau khi trải qua một phen xác nhận, Chu Nhất Bát đã thoát khỏi hiềm nghi, mà lúc này Ngô Diệu Phong nói.
"Chu Nhất Bát, sự tình lần này, biểu hiện của ngươi rất không tệ."
"Đã dốc hết toàn lực, biểu hiện của ngươi ta rất hài lòng."
"Trở về ta sẽ đề bạt ngươi làm phó điện chủ Trừ Ma điện."
Viện trưởng của thư viện Thương Khung, Nhạc Nhất Thủy đột nhiên cười nói.
"Vị Chu thống lĩnh này chắc là tu sĩ Binh gia đi, rảnh rỗi có thể đến thư viện Thương Khung ta, thư viện Thương Khung ta có Binh gia đạo thống, thích hợp với ngươi nhất."
Mấy người bên cạnh đều nhướng mày, bọn họ lúc này mới chú ý tới, Chu Nhất Bát tu luyện chính là pháp môn Binh gia.
Bất quá, Hoàng Thiên Hà trực tiếp nói đến, "Có rảnh cũng có thể đến thư viện của ta xem, Tung Hoành gia ta cũng có không ít pháp thuật, cũng không cùng binh gia xung đột."
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người tựa hồ đều mượn sức Chu Nhất Bát, ném ra cành ô-liu.
Chu Nhất Bát bị nhiệt tình của bọn họ làm cho có chút mê mang, không biết xảy ra chuyện gì.
Một bên, Bạch Thi Thi và Thương Học Văn đột nhiên ý thức được điều gì, ánh mắt lộ ra kinh ngạc nhìn Chu Nhất Bát.
Lý Thanh thông qua người giấy Bách Ảnh thấy được một màn này, trên mặt lộ ra một tia hiểu rõ.
"Không hổ là thiên mệnh chi tử, không ngờ lại có phương pháp biến nguy thành an."
"Chắc những người này cũng ý thức được thân phận của hắn cho nên mới ôn hòa như vậy."
"Nếu như là tu sĩ bình thường, chỉ sợ không chết cũng phải lột da."
"Ha ha."
"Tuy nhiên lệnh bài lần này bị người của Ma Đạo lấy đi, bọn họ cũng xem như cõng cho ta một cái nồi lớn."
"Thế thân ta đã đi Thủy Uyên thành mấy ngày, thậm chí đã hoàn thành nhiệm vụ của thư viện."
"Cho dù là ai cũng không thể liên hệ ta với sự kiện lần này."
"Có điều đây chỉ là bước thứ nhất hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng tới thân phận của ta."
"Bước thứ hai, ta cần ở một thành thị hoàn toàn chưa từng xuất hiện để chế tạo ra một vụ hắc thủ thần bí."
"Cho nên bước tiếp theo rất quan trọng, sau thành Thủy Uyên, ta sẽ chọn hai thành thị."
"Một cho thế thân qua đó, một ta đi qua."
"Có điều, phải qua đêm nay, xác định Lâu Tinh Nguyệt đã chết hoặc là hoàn toàn rơi xuống tạo thành quái dị, mới có thể bắt đầu bước tiếp theo."
"Sát Lục Ma giáo lần này làm oan đại đầu, chỉ sợ sẽ điều tra kỹ chuyện lần này."
"Có lẽ bọn họ sẽ phát hiện một vài vấn đề, nhưng nếu không có mạng lưới quan hệ cường đại của chính đạo ở thành Long Đạo và thành Lưỡng Giới, thì việc nghĩ tới ta, xác suất sẽ rất thấp".
Bạn cần đăng nhập để bình luận