Lâm Uyên Hành
Chương 32: Hệt Như Thần Ma (2)
Bên trong bốn hồ yêu, Hoa Hồ có nguyên khí thâm hậu nhất, thực lực cũng mạnh nhất, nhưng lại chẳng có sức lực để đánh một trận với Dương Thắng!
Mắt thấy Hoa Hồ sắp bị Ngạc Long Phiên Cổn vặn gãy cổ, Tô Vân đột nhiên tiến lên, cũng sử dụng Ngạc Long Phiên Cổn cứu hắn ra.
Dương Thắng không thể cứu Đồng Phàm từ trong tay Tô Vân, nhưng Tô Vân lại có thể cứu Hoa Hồ khỏi tay Dương Thắng.
- Tô Vân học đệ, tiên sinh hẳn dạy Ngạc Long Ngâm cho ngươi chưa được bao lâu nhỉ?
Dương Thắng xoay người lại, ba hồ yêu khác đều ngã lăn dưới đất, bị thương nặng không gượng dậy nổi.
Tô Vân buông Hoa Hồ ra, sắc mặt nghiêm túc đầy nặng nề.
Dương Thắng thản nhiên nói.
- Ta nhìn ra ngươi đã tự mò mẫm được mấy cách dùng, nhưng không có danh sư dạy dỗ, chỉ dựa vào ngươi tự mò mẫm thì ngươi vĩnh viễn không cách nào học được tinh túy của nó cả.
Sắc mặt Tô Vân biến đổi, thân pháp của hắn thoáng động, lập tức hóa thành Long Du Khúc Chiểu nhanh chóng lùi ra sau.
Ở trong "tầm mắt" của hắn, con ngạc long to lớn có bốn cái đầu do khí huyết của Dương Thắng hiển hóa ra đang vồ tới hắn, hệt như thần ma!
- Loại cách dùng này, quả thực thầy Thủy Kính chưa từng dạy ta.
Suy nghĩ trong đầu Tô Vân nhanh chóng nảy lên, tuy Cầu Thủy Kính đi khá vội, không truyền dạy tán thủ của Ngạc Long Ngâm cho bọn họ, nhưng nghiên cứu hình ảnh thần ngạc độ kiếp hóa giao long trong tiên đồ khiến cho hắn thấu hiểu sáu chiêu thức của Ngạc Long Ngâm còn sâu sắc hơn cả Cầu Thủy Kính!
Ở trong đầu hắn, sáu chiêu thức lớn Ngạc Long Ngâm đều được hắn lướt qua một lượt, biến thành sáu hình ảnh.
Mỗi một hình ảnh đều có một Tô Vân đang không ngừng tập luyện chiêu thức đó.
Một tiếng soạt lập tức vang lên, sáu hình ảnh mà Tô Vân tự huyễn tưởng trong đầu lập tức phân giải, mỗi một chiêu được chia làm sáu chiêu thức tán thủ, tổng cộng là ba mươi sáu hình ảnh.
Trong ba mươi sáu hình ảnh này đều có một Tô Vân đang không ngừng tập luyện tán thủ, muốn nhanh chóng nắm bắt được mỗi một chiêu thức tán thủ này.
Tưởng tượng rất khó, nắm giữ được càng khó hơn.
Muốn trong thời gian ngắn như vậy thay đổi thói quen của mình, phá vỡ sáu chiêu lớn, hóa thành ba mươi sáu chiêu tán thủ, làm cho ba mươi sáu tản thủ tổ hợp lại để khiến tứ chi thi triển các tán thủ khác biệt, đồng thời lại điều khiển khí huyết thông hướng tứ chi, đây gần như là chuyện không thể!
Có điều tính linh thần thông của Tô Vân cũng gần như là chuyện không thể làm được, nhưng hắn lại vẫn làm được.
Chuông vàng của hắn làm cho hắn từng giây từng phút tính toán vạch khác biệt, giữ cho các vạch tích tắc, giây, giờ, ngày, tháng, năm vận hành, hơn nữa còn phải chính xác tuyệt đối, không được có chút sai sót nào.
Đồng thời hắn sử dụng chuông vàng ước thúc hành động của bản thân, đảm bảo mỗi hành vi của mình đều chính xác từng giây một, điều này đã hình thành cho hắn lực khống chế cơ thể cực kỳ mạnh.
Đây cũng là khi hắn giết chết Đồng Phàm ở chợ quỷ thì Ngạc Long Phiên Cổn của hắn lại có thể xoay mình hơn Dương Thắng hẳn hai vòng. Đồng thời cũng là nguyên nhân khiến hắn có thể cứu được Hoa Hồ khỏi tay của Dương Thắng.
Tô Vân như một con ngạc long không ngừng lùi ra sau, đột nhiên một tiếng oành vang lên, lưng hắn đập vào một gốc cây, Long Du Khúc Chiểu lập tức bị cản trở.
Đôi chân hắn hệt như không có xương cốt mà quấn quanh thân cây hệt như con giao long, nhẹ nhàng lướt một cái, cả người lập tức vòng ra phía sau cây.
Lột xác hóa giao.
Giờ phút này hắn khiến người ta cảm thấy hắn không còn là một con ngạc long vụng về nữa, mà là một con giao long vô cùng linh hoạt!
Người hắn vừa mới vòng ra sau cây, Ngạc Long Phiên Cổn do đôi tay của Dương Thắng thi triển đã cắn lên thân cây, vặn một cái thật mạnh, cây bị xoắn đứt, vang lên tiếng răng rắc, mẩu gỗ vụn bay khắp nơi!
Bên trong gỗ vụn, Tô Vân xoay người, chân phải thi triển tán chiêu Thần Ngạc Bãi Vĩ quét chính diện mặt Dương Thắng.
Trên chân phải của hắn thế mà hiện ra hình xăm đuôi rồng, làm cho chân hắn hệt như một chiếc đuôi tráng kiện.
Cùng lúc đó, cột sống của hắn vang lên ba mươi ba tiếng, hất văng vụn gỗ rơi trên người mình, bảo vệ sau lưng.
Trên lưng hắn hiện ra hoa văn ngạc long. Ngạc long không ngừng rung người, phát ra tiếng gầm như tiếng sấm!
Cùng lúc khi chân phải của hắn quét thẳng lên mặt Dương Thắng, năm ngón tay trên tay trái của hắn xòe ra, trên tay trái cũng hiện ra hoa văn khí huyết hình ngạc long đang há to mồm!
Chân phải của Tô Vân còn chưa rơi xuống đất, tay trái đã thi triển Ngạc Long Xuất Uyên tóm lấy cổ họng của Dương Thắng!
Hắn gần như thi triển đồng thời ba chiêu thức tán thủ, một tán thủ bảo vệ bản thân, hai tán thủ tấn công Dương Thắng, khiến Dương Thắng không kịp trở tay.
Nhưng tâm tình Tô Vân lại nặng nề hẳn. Chân phải của hắn đánh lên mặt Dương Thắng, chỉ cảm thấy đầu Dương Thắng hơi nghiêng đi một chút.
Tay trái của hắn tóm lấy cổ họng của Dương Thắng, khi bóp mạnh thì lại như bóp lên da cá sấu, cá sấu chỉ khẽ quay người là có thể giãy thoát.
Mà vụn gỗ đánh lên lưng của Tô Vân khiến lưng hắn cũng đau rát.
- Tu vi nguyên khí chênh lệch quá lớn.
Tô Vân lùi ra sau, lòng thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận