Lâm Uyên Hành

Chương 41: Tô Vân Độ Kiếp (1)

Tia lôi quang nho nhỏ này giáng xuống, nhìn như nó đánh lên đỉnh đầu Tô Vân, nhưng lại hệt như xuyên qua cơ thể hắn, trực tiếp rơi vào lò lửa thiên địa trong cơ thể hắn, bổ thẳng vào quả trứng khí huyết do nguyên khí của hắn hình thành.
Quả trứng khí huyết của hắn lập tức bị thứ khí huyết cuồng bạo kia lấp đầy, gần như phình lên như muốn nổ tung.
Tuy rằng tia lôi quang này được tách ra từ chùm lôi quang bổ thẳng lên giao long, nhỏ bé không đáng kể, nhưng khí huyết chất chứa trong lôi quang đó lại vượt qua giới hạn mà Tô Vân có thể cất chứa được trong giai đoạn này!
Dù sao đại hắc xà là lão yêu quái có kinh nghiệm tu luyện, còn Tô Vân tuy có Dã Hồ tiên sinh truyền thụ nền tảng Phu Tử Dưỡng Khí thiên, nhưng hắn chính thức tu luyện chỉ mới được hơn một tháng. Căn cơ của hắn kém xa đại hắc xà, tùy tiện cướp khí huyết thiên địa thì sẽ trướng tới mức nổ tan xác mà chết.
- Hồng Lô Thiện Biến, tạo hóa làm thợ!
Ngay khi khí huyết trời đất trong lôi quang sắp làm vỡ tung trứng khí huyết, Tô Vân thôi động công pháp phần thượng của Hồng Lô Thiện Biến, lò lửa thiên địa trong cơ thể đột nhiên hút hết khí huyết trời đất dư thừa vào trong lò!
Quả trứng phồng lên xẹp xuống, thổ nạp khí huyết trời đất.
Hoa văn bên ngoài quả trứng sáng lên, ánh xạ một cơ thể uốn lượn, xoay tròn mà cường tráng và dữ tợn bên trong quả trứng.
Khí huyết của hắn đang trải qua sự lột xác từ ngạc long lên giao long!
Khí huyết thừa ra thì bị lò lửa thiên địa dùng tạo hóa làm thợ của Hồng Lô Thiện Biến luyện hóa, chuyển biến thành khí huyết của bản thân.
Lò lửa thiên địa là luyện khí âm dương của bản thân thành nguyên khí, loại quá trình luyện hóa này được gọi "tạo hóa làm thợ", hay còn gọi thiện biến. Bởi vậy khi tu luyện Hồng Lô Thiện Biến sẽ thường xuyên cảm thấy đói khát, một ngày phải ăn sáu bảy bữa.
Hai khí âm dương trong cơ thể hóa thành nguyên khí, cần từ việc ăn uống để bổ sung thêm.
Khi Cầu Thủy Kính truyền thụ Hồng Lô Thiện Biến cho bọn họ thì vẫn chưa nói cho bọn họ biết Hồng Lô Thiện Biến có thể luyện hóa sức mạnh tự nhiên trong trời đất. Nhưng điều khiến Tô Vân vui mừng là Hồng Lô Thiện Biến lại có thể luyện hóa được khí huyết trời đất!
Hắn hưng phấn, tăng việc luyện hóa khí huyết trời đất để khiến mình lột xác.
Nhưng những gì đám người Hoa Hồ, Ly Tiểu Phàm nhìn thấy thì lôi quang bổ thẳng lên đầu Tô Vân, ngay sau đó thấy nơi bị thương từ trước của Tô Vân nổ tung, nguyên khí và máu trào ra ngoài!
Mấy hồ yêu sợ quá, chạy lên giơ tay bịt chắn lại, nhưng căn bản không chặn được!
Vả lại khí huyết kia nóng bỏng hệt như đang sôi trào vậy.
Đây là bởi vì Tô Vân lấy Hồng Lô Thiện Biến luyện hóa khí huyết trời đất, tốc độ cơ thể tạo máu quá nhanh, tốc độ nguyên khí tăng lên cũng quá nhanh làm cho cơ thể không chịu được.
Hắn cần từ từ tu luyện, tăng chức năng cơ thể lên, làm lớn mạnh tim phổi kinh mạch da thịt thì mới có thể cất chứa được nhiều khí huyết hơn, nếu không dù có thể luyện hóa được khí huyết trời đất thì cũng sẽ khiến khí huyết chảy mất. Điều này cũng giống với người yếu ăn nhân sâm vậy, ăn quá nhiều, vượt quá giới hạn mà cơ thể có thể tiếp nhận được thì sẽ chảy máu mũi, đó chính là cách để cơ thể bảo vệ bản thân.
Đám hồ yêu lại không biết điều này, Thanh Khâu Nguyệt cuống tới mức sắp khóc thành tiếng.
Cũng may miệng vết thương của Tô Vân nhanh chóng dừng chảy máu, làm cho bọn họ mới thở phào một hơi.
Đột nhiên một lôi quang khác lại đánh xuống từ trong tầng mây, cũng chia ra một tia lôi quang rất nhỏ bổ lên người Tô Vân.
Miệng vết thương vừa ngừng chảy máu lại phát ra tiếng xì xì. Bốn con hồ ly cuống quít bịt nó lại, một lúc sau, vết thương ngừng phun máu.
Hoa Hồ vừa mới thở phào một cái, lại một tia lôi quang nữa giáng xuống, Tô Vân lại tiếp tục phun máu.
Bốn con hồ ly quay sang nhìn nhau, Thanh Khâu Nguyệt cũng ngừng khóc.
Tô Vân chảy nhiều máu như vậy, mất đi nhiều nguyên khí như vậy mà hơi thở vẫn khá dài, khí huyết vẫn mạnh, thật có chút kỳ quái.
- Kệ hắn thôi.
Hoa Hồ nói.
- Chúng ta quan sát Toàn Thôn Cật Phạn hóa giao long quan trọng hơn!
Ba tiểu hồ ly đều gật đầu, không để ý tới Tô Vân thường xuyên phun máu nữa.
Lúc tia lôi quang thứ tư bổ xuống, con hồ ly cái Thanh Khâu Nguyệt còn lặng lẽ dịch mông ra cách Tô Vân xa một chút, rất ghét bỏ, sợ máu của Tô Vân làm bẩn bộ lông đẹp đẽ của mình.
Hoa Hồ, Hồ Bất Bình và Ly Tiểu Phàm đã quá quen với điều này, Hoa Hồ nói với Ly Tiểu Phàm.
- Cách hắn xa một chút, cẩn thận lúc ông trời bổ hắn lại làm ngươi bị thương.
Ly Tiểu Phàm rất đồng ý với điều này, cuống quít tránh xa Tô Vân.
Trong lôi quang, con giao long trong Khe Rắn đã lột xác được hơn phân nửa. Nửa thân trước của hắc giao long hệt như được đúc nên từ sắt đen, hùng cứ trên tảng đá, không ngừng duỗi mình, biến đổi tư thế, dùng những tư thế khác biệt để đón nhận lôi quang giáng xuống.
Mà nửa người dưới của hắc giao vẫn là thân rắn, vẫn không ngừng lột xác trút bỏ lớp da rắn trong lôi quang.
Sấm sét trên bầu trời càng lúc càng dày đặc, bổ xuống dưới khiến nước trong Khe Rắn biến thành màu đỏ máu, khắp nơi đều là những mẩu thịt vụn, có cái bị đốt cháy khét, có mẩu vẫn còn đỏ hỏn.
Thậm chí con hắc giao kia còn bị lôi quang bổ cho lộ ra bộ xương trắng hếu, trông có vẻ bị thương rất nặng!
Đây cũng là kiếp nạn mà mỗi một con xà yêu đều phải trải qua khi lột xác thành giao long, vô cùng hung hiểm!
Nhưng hung hiểm không chỉ đến từ lôi kiếp, mà còn tới từ bốn phía.
Ngay khi mật độ lôi quang giáng xuống có chút giảm bớt, bỗng nhiên có ánh lửa hiện lên trong núi rừng một bên, chính là trăm con chồn đứng thằng người, giơ bó đuốc vọt tới bên Khe Núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận