Nhà Tú Tài Có Nữ Nhi Bận Rộn Làm Ruộng
Chương 147:
Ngoại trừ trồng mía, cha Liễu còn tri kỉ làm thêm một túp lều tranh cho mọi người nghỉ ngơi.
Mảnh đất này để Liễu gia thử nghiệm trước, Liễu Nha Nhi nói sau này sẽ thường tới đây thăm cây.
Cha Liễu lại nghĩ tới làm một túp lều, ngày sau Nha Nhi có tới cũng có nơi nghỉ chân. Thứ hai là vì mảnh đất này gần đường lớn, là con đường thôn dân muốn đi vào thành nhất định phải đi qua. Lều đặt ở ven đường, có bá tánh đi ngang qua mệt nhọc cũng có thể vào nghỉ ngơi một chút.
Chờ trồng mía, làm lều xong, cha Liễu lại đề nghị tới thôn bên cạnh thăm ruộng cải dầu.
Đúng là tháng ba, hoa cải dầu đang độ nở rực rỡ nhất.
Cha Liễu dẫn đầu đi xuyên qua ruộng, thỉnh thoảng không cẩn thận đụng phải hoa cải dầu, quan bào dính phấn hoa có hơi vàng một chút.
Các thôn dân sợ hãi, cha Liễu lại không thèm để ý. Tiếp tục để Tiền huyện thừa làm phiên dịch, nói tiếp theo cây cải dầu sẽ kết hạt cần chú ý cẩn thận.
Liễu Nha Nhi gật đầu. Thật ra tối hôm qua nàng cũng mới nhớ tới chuyện này, tới phủ thành mua đậu nành cũng ba cân một cân, còn phải tiêu tốn thêm nhân lực và phí vận chuyển. Không bằng năm nay trồng một ít đậu, nàng mua lại toàn bộ.
Cha Liễu ừ một tiếng: "Một khi đã như vậy, đành làm phiền các ngươi đi thông báo với mọi người trong thôn."
"Đúng rồi Tiền bá, ngài nói với các hương thân, đất hoang ở vùng ngoại ô có thể trồng đậu nành. Trồng đậu xong ta sẽ ấn theo giá thị trường mua lại hết, dù sao ruộng đất cũng không thu thuế, trồng cái gì cũng không lãng phí. Ba văn tiền một cân đậu, một mẫu đất có thể trồng được một trăm văn, cứ thể một mẫu đất ba trăm văn, so ra cũng có cao hơn so với đi cắt quả quýt một chút. Hơn nữa cây đậu cũng dễ hơn trồng lúa mạch và lúa nước."
"Đại nhân, tiểu thư, ta đã nói với mọi người, bọn họ nói bây giờ đang vụ sẽ nhanh chóng trồng đậu."
Liễu Nha Nhi đột nhiên nhớ tới Sài Tang có nhiều núi, khí hậu ôn hòa, độ ẩm lớn rất thích hợp để trồng trà xanh. Nếu một hai năm sau cây mía có hiệu quả, có phải có thể mở thêm con đường trồng trà hay không?
Nhưng Tần Mộc lại kéo Liễu Nha Nhi sang một bên: "Nha Nhi, bây giờ chỉ có bảy phần các cửa hàng trong thành buôn bán, còn ba phần đã bỏ nghề nhờ người môi giới chuyển nhượng"
Từ trong nhà ra ruộng, thôn trưởng nhiệt tình mời nhóm người cha Liễu vào nhà uống trà.
"Không phiền, không phiền!" Mấy người vội nói không sao.
Suy nghĩ xong, Liễu Nha Nhi cười cười, bây giờ vẫn còn chuyện chưa xử lý xong, nàng đã muốn nghĩ xa như vậy.
Nói là trà, chẳng qua cũng chỉ là nước sôi bỏ vài miếng lá cây.
Cũng không biết Tiền huyện thừa nói với các hương thân như thế nào, chỉ thấy mọi người nghe xong lập tức khua chân múa tay, trong mắt lấp lánh ánh sáng.
"Ta đang nghĩ chi bằng chúng ta mua lại mấy cửa hàng với giá thấp, đặt hai gian cửa hàng. Chờ nước tương có thể ăn được, sau đó còn làm đường dù cũng cần phải mang ra ngoài bán."
Tiền huyện thừa vừa nghe đã vỗ đùi: "Hả, tiểu thư, ngài thật sự muốn mua đậu sao?"
Sau khi Liễu Nha Nhi nghe xong cũng vỗ trán một cái: "Sao ta lại không nghĩ tới chuyện này chứ?"
Quay về phủ, cha Liễu lại tới thu phòng cũng không biết vội vàng chuyện gì, không có chuyện nhất định không đứng lên.
Liễu Nha Nhi nhìn Tần Mộc, không biết vì sao hắn lại nói đến vấn đề này.
Cũng không biết Hồ Đại Gia có ít cây cần chăm sóc, hay do huynh đệ bọn họ từng lưu lạc ở bên ngoài, vừa trồng cây xuống đã chăm sóc rất tỉ mỉ. Hai mẫu cải dầu nhà hắn lên tốt nhất ở Sài Tang, cũng là hộ đầu tiên thu hoạch rồi ép dầu.
Ngày đó, cha Liễu từ ngoài ruộng trở về đã chui đầu đầu vào thư phòng, chính vì chuyển xây xưởng ép dầu.
Hồ sư gia tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: "Đại nhân hỏi ngươi đó!"
"Ngày mai ta đi tìm người môi gió hỏi giá, nhìn xem có cửa hàng nào thích hợp hay không?" Nói xong lại nói tiếp: "Nhìn không ra Tần Mộc ca còn rất biết cách buôn bán."
Bây giờ đã qua hai tháng, xưởng dầu đã sớm làm xong, ngay cả nhóm hán tử phụ trách ép dầu cũng đã chọn xong, chỉ cần chờ đến ngày thu hoạch cải dầu.
Thêm mấy tháng nữa nước tương đã làm xong, bất kể có bán đi đâu dù sao cũng phải để mọi người thử trước xem sao, cũng không thể để người trong xưởng thử hết được.
Ngày hôm nay ép dầu, cha Liễu và Liễu Nha Nhi cùng nhau tới xưởng. Đầu tiên là cân hạt giống, đợi chủ bộ ghi chép lại cẩn thận mới đưa vào ép. Hồ Đại Gia nhìn nhóm hán tử xay hạt, có chút kích động bất an.
"Hồ lão đại! Hồ lão đại!"
"A-Hồ sư gia, ngài gọi tiểu nhân?" Lúc này Hồ Lão Đại mới rụt cổ lại, sợ hãi cong người đáp.
Tần Mộc cúi hơi thấp đầu: "Sao ta biết buôn bán được chứ, chỉ là ở lâu cùng Nha Nhi và Liễu thúc nên nghĩ nhiều hơn một chút mà thôi." A, còn khiêm tốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận