Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 126: Trừng phạt của Linh Nhi

Sự cố khiến cho những tên lính xung quanh để ý. Tuy nhiên, khi không có lệnh của Linh Nhi thì chẳng ai dám hành động cả. Tất cả đều nín thở chờ lấy lệnh của Linh Nhi. Tuy trời không hề nóng nhưng trên trán mỗi người đều đổ ra một giọt mồ hôi lạnh. Ai cũng sợ mình sẽ là đứa bị chịu đạn lần đầu tiên. Chỉ cần một lời nói của cô ấy là đủ sức làm tan nát sự nghiệp của tất cả người ở đây. Thật sự điều này khiến cho những người sắt đá cũng phải hoảng sợ.

Linh Nhi đương nhiên là chẳng quan tâm bọn họ đang sợ cô hay đang nghĩ gì. Cô lạnh lùng bước đi vào trong xe của mình. Lúc này, tất cả mọi người mới thở một hơi dài giống như thoát khỏi bàn tay của tử thần vậy. Ai trong lòng đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, chẳng vì lý do gì, chỉ cần vị tiểu thư ác quỷ đó không nhắm đến bọn họ là bọn họ phải cảm ơn trời đất.

Trong khi đó, ở trong xe, Linh Nhi với khuôn mặt không hề biểu đạt cảm xúc. Cô từ từ lấy tờ giấy mà Lâm Thần đưa cho cô rồi đọc thật kỹ. Càng đọc, cô càng nở nụ cười quỷ dị, nụ cười này tuy ở trên mặt Linh Nhi nó khiến cho vẻ đẹp của cô tăng thêm vạn phần, tuy nhiên chính nụ cười này lại khiến cho cô có cảm giác u ám.

Linh Nhi đọc chậm rãi, ánh mắt đưa qua đưa lại, từng chút, từng chút đọc hết tâm thư của Lâm Thần. Rất may là không có ai ở cạnh, nếu không thì chắc chắn sẽ cực kỳ nghẹn thở.

Linh Nhi đọc xong, ánh mắt chậm rãi nhắm lại, cô nói thầm:

-Haha...thực sự em quá “chiều chuộng” anh mất rồi nên anh có vẻ đang “chống đối” lại em... Anh thực sự lại dám “đe dọa” em à???

Đúng như những gì Linh Nhi nói. Lâm Thần trong tờ giấy nói ra các điều kiện để có thể gặp được anh ấy. Trong đó, vấn đề cốt lõi là cô không được làm hại bất kỳ ai, và chỉ được đến một mình....

Thật sự lần đầu tiên trong đời cô lại có một người dám tỏ điều kiện với cô. Nếu là người khác mà dám làm vậy thì chắc chắn người đó sẽ hối hận. Tuy nhiên, người ấy chính là người mà cô thầm thương.

Linh Nhi biết là anh ấy nói sự thật. Cô cũng là người thông minh, nếu cô dám vi phạm điều kiện thì chắc chắn anh ấy sẽ chạy xa khỏi cô. Nếu anh ấy không gặp cô thì cô phá hủy những thứ ở đây có tác dụng gì???

Tuy cô rất ghét cô nàng kia dám “lừa dối” cô, nhưng vì để gặp lại anh ấy nên cô chấp nhận bỏ qua. Cô một mình tự điều khiển xe khiến cho thư ký hốt hoảng chạy phía sau.

Địa chỉ cách đây vài cây số, đối với một người như cô thì đó cũng chẳng phải xa xôi gì. Chiếc xe chạy bon bon trên đường phố vắng lặng. Linh Nhi vẫn vừa lái vừa ngửi mùi chiếc áo của Lâm Thần. Mùi của anh ấy khiến cho cô cảm giác rất dễ chịu.

Có những lúc cô tưởng tượng cảnh anh Lâm Thần sẽ chờ cô về rồi trao cô một nụ hôn cùng một cái ôm thắm thiết, anh ấy nấu sẵn cơm chờ cô ăn. Rồi cả hai cùng nhau tắm và kết thúc là ôm nhau ngủ trên một chiếc giường nhỏ.

Cứ mỗi lần nghĩ như vậy là trong lòng Linh Nhi tràn ngập sự hạnh phúc. Cô có tất cả mọi thứ, từ tiền cho đến quyền lực, nhan sắc cô cũng thuộc dạng đỉnh chóp chứ không phải là tầm thường. Cô tự tin mình có thể có được anh ấy. Kể cả cô phải dùng biện pháp mạnh thì cô nhất định phải có được anh ấy.

Rất nhanh, chiếc xe đã đến nơi cần đến. Linh Nhi nhìn thấy trước mặt là một căn nhà nhỏ. Cô cũng không biết anh ấy hẹn cô ở đây để làm gì cả.

Khi cô biết mình sắp gặp lại anh ấy. Trong lòng cô có rất nhiều cảm xúc đan xen. Tức giận, mong chờ, vui vẻ, hạnh phúc, buồn bã... Tất cả cảm xúc trộn lẫn khiến cho Linh Nhi rất bồn chồn. Tuy nhiên rất nhanh cô lấy lại được khuôn mặt lạnh lùng vốn có.

Cô hiện tại phải “thị uy” với anh ấy. Cô phải cho anh ấy biết nỗi đau khi anh ấy dám chạy trốn khỏi cô.. Cô muốn anh ấy phải hối hận vì những gì anh ấy làm... Cô nhất định phải làm vậy, vì cô thực sự rất yêu anh ấy...

Tuy nhiên, vừa mở cánh cửa, một mùi hương thơm xộc vào mũi của cô. Đây không phải là mùi hương của nước hoa, mà đó là mùi hương tỏa ra từ một bàn đầy thức ăn bốc khói nghi ngút.

Linh Nhi cảm giác như mình đang nằm mơ, ánh mắt cô đọng lại ở cái bàn đầy thức ăn đó. Rất nhanh cô nghe được giọng của người mà cô thầm yêu:

-Tôi có nấu một chút đồ ăn, cô mau mau ngồi vào đi...

Giọng nói này chính từ Lâm Thần mà ra, Lâm Thần đang đứng ở bếp. Cậu ấy cũng đã thay bộ đồ thành bộ đồ đầu bếp trông cực kỳ lịch sự. Thần thái của Lâm Thần khá vui tươi giống như đang chào đón ai đến ăn vậy.


Linh Nhi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cô lại trào ra một cỗ nhu tình. Từ ánh mắt tuy khá bình tĩnh của anh ấy nhìn cô, cô nhìn ra là anh ấy đang lo cho sức khỏe của cô. Anh ấy biết là mấy hôm nay cô ít ăn nên mới đền bù bằng cách này sao??? Càng nghĩ Linh Nhi càng hạnh phúc. Tuy nhiên, nhiệm vụ vẫn phải là “trừng phạt” anh ấy, anh ấy dám bỏ chạy khi gặp cô....

Linh Nhi không nói gì khi nghe câu đó của Lâm Thần. Ngược lại, cô ấy từ từ tiến lại gần Lâm Thần. Lâm Thần cũng vì thế hoảng sợ từ từ lùi về sau. Nhưng lùi như vậy thì làm sao có thể lùi lãi được. Rất nhanh Lâm Thần mắc ở tường, còn Linh Nhi với thân hình nhỏ nhắn đã đến trước người Lâm Thần.

Lâm Thần run rẩy nuốt ngụm nước bọt để lấy lại bình tĩnh, tuy nhiên, rất nhanh cậu bị Linh Nhi “đè” xuống sàn.

Thật sự nỗi sợ đối với cô nàng này đã ăn sâu vào trong người. Cậu trong lòng cười khổ, cô nàng này để lại cho cậu ấn tượng cực kỳ đáng sợ. Nó khiến cậu không còn chút sức lực nào để chống cự. Cậu nhất định phải cố gắng làm cho cô ấy thay đổi, nếu không thì bạn của em gái cậu sẽ gặp nguy hiểm mất...

Tuy Linh Nhi có chút gầy gò nhưng thực sự cô nàng này vẫn cực kỳ xinh đẹp và yêu mị. Linh Nhi ngồi trên người cậu, hai tay cô ấy cầm lấy vạt áo của cậu. Lâm Thần chỉ biết run rẩy mà thôi. Rất nhanh Linh Nhi cười lạnh tra hỏi:

-Sao anh không chạy nữa...em tưởng anh thích chạy khỏi em lắm mà....

Gặp câu hỏi này, Lâm Thần nín họng. Cậu không biết nên trả lời như thế nào. Nếu cậu không chạy thì cô ấy có tha cho cậu đi không??? Chỉ cần như vậy là cậu cũng biết câu trả lời rồi. Tuy nhiên, cậu lại không thể nói vậy, đó chẳng khác nào là đang châm một mồi bom cả. Chính vì thế nên cậu chỉ có thể tỏ vẻ buồn bã đáp:

-Xin lỗi...

Linh Nhi nghe thấy lời xin lỗi của Lâm Thần. Cô ngẩn người ra. Nhưng rất nhanh cô lại lấy lại dáng vẻ lạnh lùng vốn có. Cô tra hỏi tiếp:

-Em có gì không tốt??? Tại sao anh lại thích lừa dối em??? Em sẽ để cho anh cảm thấy “hối hận”.

Vừa dứt lời, Linh Nhi cầm lấy cằm của Lâm Thần rồi hôn thẳng lên môi của cậu ấy. Lâm Thần hiện tại chỉ biết hai chữ “Điên cuồng”.

Bị một cô nàng xinh đẹp như vậy đè thẳng xuống đất cưỡng hôn một cách điên cuồng như thế, Lâm Thần tâm trạng vô cùng trống rỗng. Linh Nhi hôn giống như muốn biểu đạt cảm xúc của cô ấy bấy lâu nay. Thậm chí, cô ấy còn giật vạt áo cậu để cậu dựa vào tường rồi hôn tiếp. Cơ thể cậu run rẩy từng đợt cùng từng giọt chất lỏng ngon ngọt chảy vào miệng cậu....

Bạn cần đăng nhập để bình luận