Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ

Chương 444


Xích mích giữa con gái của Hữu thị lang bộ Lại và nông quan Dư cô nương của bộ Hộ ở hội đấu hoa không phải chuyện gì khó hỏi thăm. Sau khi nhận được tin tức, Chu Tuấn Dương lập tức nổi giận. Hắn chặn Lý đại công tử ở trước cửa nhà Lý thị lang không xa, đánh gã thành đầu heo, khắp người bầm tím. Cũng may hắn khống chế lực, nếu không thì ít cũng gãy mấy cái xương sườn, không nằm hơn nửa năm thì khó mà lành được. D
 
Trước lúc đi, hắn còn phách lối nói: “Bảo muội muội không biết trời cao đất rộng của ngươi cách xa Dư đại nhân của bộ Hộ ra, đừng làm người khác chán ghét! Nếu không ta gặp ngươi một lần đánh một lần!”
 
Lý đại công tử nằm thẳng cẳng trên đất rên hừ hừ, gã trêu ai ghẹo ai chứ? Bình thường cũng không chạm mặt Diêm Vương mặt đen này bao giờ, sao lại có tai vạ từ trên trời bất ngờ ập xuống thế này? Lúc Lý thị lang nhận được tin tức chạy đến chỉ còn thấy bóng lưng phóng khoáng của Dương Quận vương và con trai nằm trên đất như chó chết. 3
 
 
 
“Sao lại thế này? Ngươi chọc ai cũng được, sao cứ phải chọc đến Diêm Vương tàn bạo độc ác kia? Còn may hắn xuống tay lưu tình, nếu không mạng nhỏ của ngươi khó mà giữ được! Nhanh, nhanh đi mời đại phu!” Lý thị lang chỉ dám oán trách trong lòng, bảo ông ta đến cửa đòi công bằng, ông ta thật sự không dám. Đắc tội Dương Quận vương, không thể nói lý lẽ!
 
Lý đại công tử được hai người làm đỡ tay đứng lên, gã che khuôn mặt bị đánh sưng thành bánh bao, lắp bắp ngỡ ngàng nói: “Con nào dám đắc tội hắn? Bình thường nhìn thấy hắn từ xa ta đã đi đường vòng rồi! Đây là con làm cừu non chịu tội thay người khác!”
 
“Ai? Ngươi làm cừu non chịu tội thay ai? Hai thứ đệ của ngươi hả? Nhát gan hèn yếu, cho bọn nó mượn gan trời bọn nó cũng không dám! Hay là hai đệ đệ ruột của ngươi? Bọn nó mới bao tuổi chứ? Một tám tuổi, một sáu tuổi! Muốn đắc tội tên sát tinh kia cũng không đủ sức!” Lý thị lang trái nghĩ phải nghĩ, làm thế nào cũng không nghĩ ra.
 
Cũng không thể là... là ông ta vô tình đắc tội Dương Quận vương đâu nhỉ? Hình như, cũng có vẻ đúng, có thể là... lúc nông quan Dư đại nhân được phong quan, biểu cảm của ông ta không quá ủng hộ. Ôi! Ông ta cũng đâu phải người phản đối chính, hắn cũng không thể thù dai nhớ đến bây giờ mới thanh toán đó chứ?
 
Lý đại công tử rên một tiếng, hất tay hai người làm ra, miệng sưng lên như ngậm quả trứng gà ở trong, lớn tiếng nói: “Muốn biết là ai sao? Hỏi khuê nữ bảo bối của cha đi!”
 
Lý thị lang có ba con trai trưởng, hai con trai thứ, có một đám con trai lại chỉ có một cô con gái là Lý Mỹ Nhu nên coi nàng ta như bảo bối. Cho nên đứa con gái này được vợ chồng ông ta sủng tận trời, trước nay chưa biết ấm ức là gì. Ngay cả con trai trưởng là Lý đại công tử có lúc cũng phải nể nhường nhịn nàng ta ba phần.
 
Cho nên mới hình thành cái tính không biết trời cao đất rộng của Lý Mỹ Nhu. Ngày thường qua lại với những quý nữ danh môn kia, vì có cha mẹ dặn dò nên còn biết khiêm tốn một chút. Lúc gặp phải những khuê tú có người nhà có quan chức không bằng cha mình, nàng ta luôn có thái độ hất hàm sai khiến, đúng là hận không thể để mắt mọc trên đầu. Những khuê tú có thân phận yếu thế hơn kia cũng sẽ nhẫn nhịn chịu đựng nịnh nọt nàng ta khiến nàng ta càng kiêu căng hơn. Lần này rốt cuộc nàng ta cũng chọc trúng chỗ khó rồi.
 
 
 
Hôm qua, sau khi trở về từ hội đấu hoa, Lý Mỹ Nhu đã ném hết đồ sứ quý giá trong phòng, khóa trái cửa, khóc lóc rất lâu. Hỏi thì biết được là bị nữ quan mới nhậm chức không lâu của bộ Hộ xúc phạm. Vợ chồng Lý thị lang hết khuyên lại nhủ, cam đoan sẽ dạy cho tiểu quan lục phẩm đó một bài học, vớt vát mặt mũi cho nàng ta mới dỗ được cô con gái bảo bối này.
 
Cho nên sau khi Dương Quận vương tung tin ra ngoài, không ai hỏi lý do, cũng không ai dám nói thay Lý thị lang nửa lời. Nếu Dương Quận vương từ chối bán rau quả cho ông ta nhất định là có lý do! Có vài gia đình nhanh chóng liên tưởng đến “hội đấu hoa” hai ngày trước! Trong Kinh thành ai mà không biết nữ quan Hộ bộ đó là do Dương Quận vương cất nhắc? Sau khi con gái của Lý thị lang nhận nhầm người thì thẹn quá hóa giận, lại sỉ nhục xuất thân của tiểu cô nương, đã không chiếm được lợi thì thôi còn bị người ta nói đến suýt quên đường về nhà. Cuối cùng thì sao, người ta kết bạn với cả Minh Lan Quận chúa và Song xu, còn nàng ta thì bẽ mặt, ảo não trở về nhà.
 
Người trong Kinh thành ai mà không biết Dương Quận vương có thù tất báo? Đánh con trai ngươi ngươi chỉ có thể chịu, không bán rau quả cho ngươi ngươi chỉ có thể nhìn. Đã nói là không nói lý lẽ mà!
 
Mấy ngày này Lý thị lang sốt ruột đến phát cáu. Đại thọ bảy mươi của cha già sắp đến, thiệp mời khách đến tham gia cũng đã phát, nhưng người đi mua rau trở về nói cửa hàng rau quả của Dương Quận vương liệt phủ họ vào danh sách khách hàng từ chối mua bán. Dù ông ta có nhiều tiền đi nữa thì bọn họ cũng không bán cho ông ta!
 
Bây giờ tổ chức tiệc rượu ở Kinh thành, thịt cá, sơn hào hải vị gì đó đã không còn mới lạ gì nữa! Còn những loại rau củ mùa xuân mùa hè có thể dùng một văn tiền mua lại trở thành món ăn được yêu thích trên bàn ăn. Nhà ai đãi khách mà trên bàn không có mấy đĩa rau xanh sẽ bị người ta nói sau lưng là không có thành ý, ngay cả xếp hàng mua rau cũng không làm được. Lần sau còn tổ chức tiệc ngươi sẽ phát hiện ngay, rất nhiều người sẽ lấy đủ loại lý do để mượn cớ từ chối.
 
Người ta đều nói bảy mươi tuổi chính là một bước ngoặt, nếu vượt qua thì sống đến tám chín mươi tuổi cũng không thành vấn đề. Cho nên Lý thị lang là người con hiếu thảo cũng tích cóp đủ, chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc lớn cho cha. Lý thị lang vốn định chi một số tiền lớn, sắp xếp nhiều người đến mua rau, để bọn họ xếp hàng ngày đêm, sẽ luôn có lúc đến lượt. Bây giờ đang là đầu mùa đông, rau củ có thể bảo quản lâu hơn vài ngày, hơn nữa rau củ trồng trong lều lớn có sức chịu đựng cao hơn rau củ bình thường. Đến khi thọ yến đến thì đương nhiên sẽ có dư rau củ và hoa quả.
 
Nhưng mà đang yên đang lành cửa hàng rau quả lại liệt nhà ông ta vào danh sách đen. Nói rõ sau này nhà ông ta đừng hòng ăn rau quả trồng trong lều lớn nữa, chỉ có thể ăn củ cải và cải trắng qua mùa đông... Từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó, rau củ tươi ngon đa dạng và củ cải, cải trắng được tích trữ cho mùa đông, vừa so sánh đã thấy ngay rồi. Mùa đông vừa mới bắt đầu, sao có thể chịu đựng qua mùa đông dài như vậy được?
 
Không nói xa, thọ yến bảy mươi tuổi của cha già mà không có rau củ, trái cây, đồ ăn trên bàn sẽ nhạt nhẽo hơn rất nhiều. Nếu làm hỏng thọ yến, lão gia tử tức giận ảnh hưởng đến sức khỏe gì đó... Lý thị lang không dám nghĩ tiếp!
 
Ông ta vội vàng nhờ người đi nói giúp! Nhưng ai mà không biết tính Dương Quận vương chứ, dù là tìm phụ vương và mẫu phi hắn cũng chưa chắc có tác dụng. Đến lúc đó mà làm Dương Quận vương không vui, người được ông ta nhờ vả cũng bị cho vào danh sách đen thì còn mất nhiều hơn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận