Bắt Đầu 3000 Lượt Rút Thăm, Ta Trực Tiếp Thành Bá Chủ Dị Giới
Chương 294. Lão bà của ta ngươi cũng dám nhìn
Mình có được kỹ năng thấu thị, chỉ nhìn bề ngoài đẹp như vậy, nếu như thông qua thấu thị mà nói...
Vừa nghĩ đến đây, Mại Nhĩ Tư liền khẩn cấp hướng Vũ Linh phát động năng lực, chuẩn bị mãn nhãn phúc.
Nhưng Mại Nhĩ Tư lại phát hiện năng lực phát động của mình, nhìn về phía Vũ Linh lại một mảnh mơ hồ.
"Tại sao không thể nhìn thấy! Chẳng lẽ nàng là cường giả hoàng cảnh? ”
Nếu như là cường giả hoàng cảnh, quanh thân sẽ có quy tắc lực bảo hộ, năng lực thấu thị của hắn sẽ bị ngăn trở, do đó không cách nào xuyên thấu vật thể.
"Không, tuyệt đối không có khả năng." Mại Nhĩ Tư lúc này lắc đầu phủ định. 、
Căn cứ vào tư liệu cho thấy Vũ Linh năm nay còn chưa tới hai mươi tuổi, mà Yến Ngọc đứng đầu đế quốc thiên kiêu bảng cũng đã hơn hai mươi tuổi.
Nếu như nói Vũ Linh đã là thực lực hoàng cảnh mà nói, vậy cũng không phải nói Vũ Linh thiên phú so với thiên kiêu đứng đầu của đế quốc còn lợi hại hơn?
Điều này là tự nhiên không thể.
Cho nên khẳng định là trên người có bảo vật gì đó ngăn cách kỹ năng thấu thị của hắn.
"Minh quốc này đến tột cùng là sau lưng có người tài trợ, hay là đạt được kỳ ngộ gì, chẳng những có vật phẩm có thể ngăn cách uy áp của cường giả hoàng cảnh đỉnh phong, ngay cả loại đạo cụ ngăn cách kỹ năng thấu thị này cũng có." Mại Nhĩ Tư trong lòng nghĩ đến.
Không để ý tới nhiều như vậy, lấy mục đích muốn điều tra rõ ràng, Mại Nhĩ Tư tăng cường phát động năng lực. 、
Tuy rằng quy tắc lực có thể ngăn trở hắn thấu thị, nhưng chính bản thân nếu mạnh mẽ đột phá vẫn có thể.
Nếu như đối phương là cường giả hoàng cảnh, Mại Nhĩ Tư cũng không dám thao tác như vậy, bởi vì là cường giả hoàng cảnh mà nói, quy tắc chi lực che chắn là cùng bản thân liên kết cùng một chỗ, Mại Nhĩ Tư nếu mạnh mẽ đột phá, trước khi bị đột phá, đối phương sẽ phát hiện. 、
Mại Nhĩ Tư cảnh giới mới hoàng cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn không phải loại am hiểu chiến đấu, bình thường đối với người dưới hoàng cảnh sử dụng thấu thị cũng được, đối với hoàng cảnh trở lên cũng không dám, bởi vì đánh không lại.
Chờ Mại Nhĩ Tư mạnh mẽ đột phá quy tắc che chắn.
Vũ Linh tựa hồ cũng cảm giác được cái gì đó, lập tức đưa tay che khuất.
Mại Nhĩ Tư thấy vậy khiếp sợ, vừa rồi hắn thấu thị thiếu chút nữa đã đột phá quy tắc ngăn cản, quy tắc lực trên người Vũ Linh cư nhiên phát hiện dị thường, lập tức trở về phòng ngự, một lần nữa đem tiến độ thấu thị của Mại Nhĩ Tư bức trở về, hơn nữa bản thân Vũ Linh còn nhận được cảnh báo.
Quy tắc ba động linh hoạt này không có khả năng là đạo cụ, đây là thực lực bản thân Vũ Linh.
"Làm sao có thể, tuổi trẻ như vậy, tu vi làm sao có thể..."..." Mại Nhĩ Tư trực tiếp bị kinh hãi lẩm bẩm.
"Ngươi làm sao vậy." Nhìn thấy hành động đột ngột này của Vũ Linh, Tiêu Minh hỏi.
"Có người muốn nhìn trộm ta." Vũ Linh vẻ mặt giận dữ nhìn về phía Mại Nhĩ Tư.
"Cái gì!" Tiêu Minh cả kinh, quay đầu nhìn Mại Nhĩ Tư.
Kỹ năng hiển thị bảng hệ thống: [Thấu thị].
Cái Lùm Mía, ngay cả lão bà tao cũng dám nhìn!
Lại nhìn thân phận đối phương, điện chủ điều tra điện lợi kiên hoàng triều.
Có thể, dám đến địa bàn của ta giương oai, vậy đừng nghĩ còn sống trở về!
Tâm tình Yến Ngọc và Tiêu Minh hoàn toàn trái ngược, vốn còn muốn giáo huấn Tiêu Minh như thế nào, tức giận, liền nhìn thấy hành động đột ngột của Vũ Linh. 、
Sau khi nghe Vũ Linh nói ra sự thật, Yến Ngọc mới nhớ tới kỹ năng thiên phú của Mại Nhĩ Tư là nhìn thấu.
"Thật hâm mộ lão đầu này, có một kỹ năng tuyệt vời như vậy, có thể mãn nhãn phúc, nhìn bộ dáng ngốc nghếch này của hắn, chẳng lẽ dáng người nữ tử này quá tốt sao? Yến Ngọc chỉ biết kỹ năng của Mại Nhĩ Tư có thể nhìn thấu, đối với hạn chế sử dụng không rõ ràng lắm, cho nên cũng không biết Vũ Linh phát hiện Mại Nhĩ Tư phát động thấu thị hắn như thế nào, chỉ cho rằng Vũ Linh tương đối mẫn cảm, mới phát hiện thôi.
Hắn cũng đã nghĩ ra phải làm nhục Tiêu Minh như thế nào.
Nếu lần này không phải cùng Khương Tử Lan hành động, hắn cần phải bảo trì hình tượng thân sĩ hoàn mỹ, nếu không loại vưu vật như Vũ Linh Yến Ngọc nhất định sẽ tìm mọi cách chiếm lấy làm của riêng mình. 、
Nếu mình không cách nào chiếm làm của riêng mình, hắn cũng không có ý định để Cho Tiêu Minh dễ chịu, vừa lúc mượn chuyện này nhục nhã Tiêu Minh một phen.
Với thực lực của đám người mình, cho dù Tiêu Minh có tức giận đến đâu cũng không có biện pháp với bọn họ.
Mà Vưu Vật kia nhìn thấy nam nhân của mình uất ức như vậy, khẳng định cũng sẽ đối với hắn thất vọng lớn. 、
Nghĩ đến như thế, Yến Ngọc liền lộ ra nụ cười đùa giỡn nhìn Mại Nhĩ Tư hỏi:
"Nữ nhân này dáng người như thế nào, chia sẻ với bổn công tử."
"Hoàng... Nàng ta. Hoàng cảnh..." Mại Nhĩ Tư bị kinh hãi đến mức nói năng lộn xộn.
Tư liệu về Vũ Linh, hoàng triều thu thập không ít.
Cơ bản có thể xác định Vũ Linh chính là người bản địa Chu quốc, cũng không phải hậu duệ của thế lực lớn nào bỏ rơi.
Tư liệu rõ ràng cho thấy Vũ Linh mấy tháng trước ở trước mặt mọi người bày ra thực lực còn chỉ có Vương cảnh sơ kỳ, kết quả hiện tại hiện tại hoàng cảnh.
Tốc độ này, hoàn toàn vượt qua nhận thức của hắn, điều này làm cho đầu hắn trong lúc nhất thời lâm vào trạng thái choáng váng, nói không nên lời một câu hoàn chỉnh.
"Hoàng cái gì?" Yến Ngọc không hiểu Mại Nhĩ Tư đang nói gì.
Nhưng đúng lúc này, một cỗ uy áp cùng sát khí mãnh liệt ập tới.
Yến Ngọc và hộ vệ còn chưa kịp phản ứng, Tiêu Minh đã xuất hiện trước mặt Mại Nhĩ Tư.
Trong khi đó, đầu Mại Nhĩ Tư đã biến mất khỏi cổ hắn ta.
Tiêu Minh chậm rãi quay đầu, đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn về phía Yến Ngọc, gằn từng chữ nói: "Ngươi muốn hắn chia sẻ cái gì? ”
Yến Ngọc thậm chí còn chưa hiểu được chuyện gì đã xảy ra, cho đến khi ánh mắt hắn chậm rãi di chuyển xuống.
Nhìn về phía trong tay Tiêu Minh, cái đầu biến mất kia không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên tay Tiêu Minh.
Hắn mới biết được, Mại Nhĩ Tư bị Tiêu Minh giết.
Yến Ngọc tuy rằng kiêu ngạo, nhưng hắn không ngốc, chỉ cần một kích Tiêu Minh ra tay này, hắn biết, tên gia hỏa trước mắt này so với mình còn trẻ hơn, so với hộ vệ của mình còn mạnh hơn.
Tuy rằng hắn có thể cảm giác được khí tức của Tiêu Minh còn chưa tới cảnh giới đại đế, còn dừng lại ở hoàng cảnh đỉnh phong, nhưng hộ vệ của hắn cũng không có tốc độ nhanh như vậy, chính mình còn chưa thấy rõ ràng, Mại Nhĩ Tư đã chết trên tay hắn.
Biểu cảm của Yến Ngọc còn khoa trương hơn cả Mại Nhĩ Tư vừa rồi.
Dù sao vừa rồi Mại Nhĩ Tư cũng quá khiếp sợ, mà Yến Ngọc lại hoảng sợ.
Cảm thụ được sát khí như bão táp của Tiêu Minh, Yến Ngọc biết, người trước mắt này thật sự sẽ giết mình.
"Cứu... Cứu ta! "Yến Ngọc bị khí cơ của Tiêu Minh tập trung, không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể gian nan hướng hộ vệ của mình cầu cứu.
Hộ vệ phản ứng lại, vì cứu Yến Ngọc, hắn quyết định phát động chế nhân trước, một chưởng mạnh mẽ đánh về phía Tiêu Minh.
Nhưng mà Tiêu Minh nhanh hơn, hộ vệ ra tay trước còn chưa đụng phải Tiêu Minh, nắm đấm của Tiêu Minh cũng đã đánh vào mặt hộ vệ.
Phanh!
Mang theo một quyền tràn đầy quy tắc lực kết rắn chắc đánh vào trên mặt hộ vệ. 、
Hộ vệ nhất thời giống như hỏa tiễn phóng ra ngoài, đem nóc nhà đập ra một cái động lớn, hướng bầu trời bắn tới.
Hộ vệ bị đánh bay, sóng xung kích sinh ra từ quyền của Tiêu Minh đánh vào mặt hộ vệ cũng bộc phát ra trong đại điện.
Mặc dù vẻn vẹn chỉ là một quyền trên thân thể, nhưng dư ba cũng đủ để đem toàn bộ vương cung chấn động.
Bất quá tốc độ của Tiêu Minh so với dư ba này nhanh hơn một chút, ngay trong nháy mắt những dư ba này sinh ra, Tiêu Minh một tay nắm chặt, dư ba còn chưa khuếch tán được đã bị Tiêu Minh cứng rắn đè trở về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận