Bắt Đầu 3000 Lượt Rút Thăm, Ta Trực Tiếp Thành Bá Chủ Dị Giới

Chương 5. Vũ Thành Nghĩa

Ban đêm, vùng ngoại ô.
Tiêu minh theo lòng đất chui ra, lần này giao vật phẩm tinh anh cho gia tộc Bố Long đấu giá gồm:
[ Tinh phẩm Phù Văn Kiếm ]
Phẩm giai: Tinh anh
Số lượng: 1
Tác dụng: là tác phẩm đắc ý của một vị phù văn tông sư, có thể khiến cho võ giả dưới Thiên Võ cảnh, bất kể cấp bậc võ giả sử dụng uy lực cộng thêm 50%
[ Thượng phẩm Phá linh đan ]
Phẩm giai: tinh anh
Số lượng: 1 bình ( 10 viên )
Tác dụng: Có thể giúp võ giả Linh Võ Cảnh đỉnh phong đột phá bình bình cảnh tăng 90% thành công.
Tiêu Minh tin chắc dựa vào hai vật phẩm này lợi nhuận đã không ít rồi, nếu không phải cần tiền gấp, hắn cũng không nỡ bán hai thứ này đi, sau này ban thưởng cho người đi theo mình dùng không thơm hơn ư!
Về lý do tại sao Tiêu Minh vội vã muốn Bố long gia tộc ngày mai cử hành đấu giá, mà không để bọn họ tuyên truyền hai ngày, hấp dẫn càng nhiều quý tộc, kiếm lấy càng nhiều kim tệ. Là vì Tiêu Minh muốn trước khi mấy đại lão kịp phản ứng liền đem vật phẩm bán đi, lấy tiền chạy trốn.
Nếu để quá nhiều đại lão chú ý tới chuyện này, làm không tốt liền sau khi đấu giá, bản thân đến lấy tiền giữa đường bị chặn giết là phải kết thúc truyện sớm mất....!
Tựa như lần này vì để trấn trụ Bố Long gia tộc hắn đành phải dùng một vài đạo cụ.
[ Hắc vụ đấu bồng ]
Phẩm giai: tinh anh
Số lượng: 1
Tác dụng: một chiếc áo choàng tạo thành một màn khói đen bao quanh người sử dụng, có thể che giấu toàn bộ khí tức.
[ Độn địa châu ]
Phẩm giai: Tinh anh
Số lượng: 1
Tác dụng: Mỗi ngày có thể khiến người sử dụng di chuyển trong lòng đất 10 phút.
[ Cách âm phù ]
Phẩm giai: Bình thường
Số lượng: 1
Tác dụng: vật phẩm dùng một lần có thể khiến phụ cận 20m xung quanh ngăn cách tất cả thâm thanh.
Tăng thêm kỹ năng thiên phú vương giả huyết mạch kèm theo vương giả lĩnh vực của bản thân, thành công khiến Bố Địch Linh Võ cảnh đỉnh phong nhanh chóng bị áp chế.
"Hiện tại vấn đề tiền bạc đã được giải quyết chỉ còn thiếu một vị tướng quân giúp mình dẫn đội thôi, tranh thủ làm cho xong việc hôm nay, sáng mai còn phải điểm danh sớm nữa"
Nghĩ vậy, Tiêu Minh xác định con đường tiếp theo phải đi tục tục hướng về địa điểm tiếp theo đi tới.
Đại sảnh Vũ gia.
Vũ Thành Nghĩa ngồi ngay ngắn trên vị trí gia chủ Vũ gia, đại sảnh phía dưới rộng lớn đủ để chứa hơn trăm người mà không lộ vẻ chen chúc, ghế ngồi hai bên dùng gỗ lim thượng đẳng chế tạo thành, hơn nữa chỉ nhìn cách tạo hình cũng biết là tác phẩm của một vị thợ mộc tông sư.
Nhưng trên bàn lại không có đến một vật trang trí, hơn nữa trên mặt bàn còn được phủ thêm một lớp tro bụi, có thể nhìn ra những chỗ ngồi này đây đã lâu không có người dùng qua rồi.
Chính giữa đại sảnh đứng một vị lão quản gia, trên tay cầm sổ sách, một lượt báo cáo những chuyện phát sinh trong tộc.
Lão quản gia mỗi nói một điều, sắc mặt Vũ Thành Nghĩa liền khó coi một phần, nắm đấm cũng nắm chặt thêm vài phần có thể nhìn ra được hắn đang cố nén cơn tức giận trong lòng.
Đợi lão quản gia nói xong, Vũ Thành Nghĩa nắm đấm càng thêm run rẩy, phảng phất như có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
Vũ Thành Nghĩa nhẫn nhịn lại, cuối cùng hóa quyền thành chưởng chụp tới cái bàn gỗ lim cao cấp bên cạnh nhưng cuối cùng khi lòng bàn tay cách mặt bàn còn không đến 1cm lại dừng công lực.
Đó cũng không phải vì Vũ Thành Nghĩa đã tiêu tan nộ khí, mà đột nhiên hắn nhớ tới điều kiện trong nhà đã không cho phép hắn phá hoại nữa rồi.
"Ân, ta biết rồi, Triệu quản gia vất vả rồi, người về nghỉ ngơi sớm đi."
Vũ Thành Nghĩa hữu khí vô lực nói.
" Vâng, gia chủ." Lão quản gia cũng không dám nhiều lời, vội vàng cáo từ, trong lòng nghĩ đêm nay có nên bỏ trốn hay không.
Nhìn lão quản gia rồi đi, Vũ Thành Nghĩa vô lực ngồi xuống vị trí của mình, hắn hiện tại rất phiền não.
Bởi vì hiện tại Vũ gia gặp một hồi tai nạn trước nay chưa từng có, hôm nay nếu không qua cửa ải khó khăn này Vũ gia bọn họ xem như không còn tồn tại nữa rồi.
Tuy nhiên tình huống trước mắt Vũ gia gặp phải cũng không phải do Vũ Thành Nghĩa hắn sai, nhưng hắn vẫn đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu mình, hắn hối hận, hắn hận, hận bản thân hắn chủ quan, hận thực lực hắn không đủ, cũng hối hận lúc trước đi theo Đại vương tử, hắn hận Đại vương tử tuyệt tình mang con bỏ chợ.
Lúc trước bởi vì quyết định của bản thân khiến Vũ gia đi lên đỉnh phong lịch sử, cuối cùng cũng bởi vì quyết định đó mà đẩy gia tộc xuống đáy cốc.
Vũ Thành Nghĩa khi còn trẻ là một trong những thiên tài khó gặp của Vương thành, thực lực xuất chúng, lực áp tuổi trẻ.
Dùng thiên phú của hắn tương lai sẽ có cơ hội trùng kích Vương Cảnh, cho nên rất nhiều thế lực lớn đều hướng về hắn quăng cành ô liu, cuối cùng Vũ Thành Nghĩa lựa chọn trận doanh bên Đại vương tử.
Vũ gia có một thiên tài như Vũ Thành Nghĩa cũng thôi đi, nhưng chẳng ai ngờ đến con gái hắn Vũ Linh thiên phú so với cha nàng còn muốn cao hơn.
Nếu nói Vũ Thành Nghĩa tương lai có cơ hội trở thành Vương giả cao thủ mà nói ... vậy Vũ Linh tương lai chắc chắn trở thành Vương giả cao thủ, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì chuyện đó chính là ván đã đóng thuyền.
Mà Vũ Linh thiên sinh lệ chất, xinh đẹp như hoa, sớm đã thành tình nhân trong mộng của thanh niên tài tuấn trong Vương thành, vô số người theo đuổi, một đám tài tử mỗi ngày đều ngăn trước cửa Vũ gia, chỉ để lúc Vũ Linh ra khỏi cửa có thể thấy được dung nhan của nàng.
Đại vương tử nghe vậy cũng vội vàng đến cầu hôn, hơn nữa hắn hứa hẹn tương lai sẽ phong Vũ Linh làm Đại Chu vương hậu, Vũ Thành Nghĩa đương nhiên tình nguyện đồng ý chuyện hôn sự này, lại để cho Vũ gia cùng Đại vương tử thân càng thêm thân.
Đã có Đại vương tử làm chỗ dựa, sự nghiệp Vũ gia cũng bởi vậy mà phát triển không ngừng, sản nghiệp của gia tộc trải rộng khắp ngõ ngách của Vương thành, bắt đầu hướng ra nước ngoài phát triển, ẩn ẩn đã trở thành vị trí đầu trong ngũ đại gia tộc, tương lai Vương thân quốc thích.
Nhưng mà, mọi chuyện hết thảy bị đảo ngược bắt đầu từ hai tháng trước.
Vũ gia sớm đoán được thiên phú Vũ Linh sẽ khiến người khác kiêng kị, cho nên sự bảo hộ đối với Vũ Linh cũng đến tình trạng khẩn cấp, Vũ Thành Nghĩa cũng bị cắt chức Tướng quân tuyền tuyến, về Vương thành nhận chức Đại thống lĩnh thủ vệ quân.
Cho dù vậy, nữ thần may mắn tựu hồ cũng không đứng về phía Vũ gia.
Một lần Vũ Linh cùng cha nàng ra ngoài du ngoạn, vốn tưởng rằng ở phụ cận Vương thành, lại có cả Tinh vệ Vũ gia, càng là bí mật xuất hành, có thể nói không có bất kỳ thời điểm sơ hở nào.
Lại ẩn núp nhiều ngày, không biết bằng cách nào thợ săn tiền thưởng biết được bọn họ bí mật ra ngoài.
Đối phương xuất động 5 Thiên Võ cảnh cường giả.
Song phương chỉ vừa đối mặt, Vũ Linh đã bị đối phương bắt giữ, mấy vị trưởng lão Vũ gia cùng Vũ Thành Nghĩa liều mạng chặn đường người bịt mặt.
Cuối cùng kết quả chiến đấu khiến 3 vị trưởng lão Thiên Cảnh võ giả hy sinh cùng Vũ Thành Nghĩa bị trọng thương, đã thành công kéo dài thời gian chờ cao thủ Vương thành đến ứng cứu.
5 thợ săn tiền thưởng không nghĩ tới cao thủ Vũ gia vì cô nàng này mà không tiếc liều mạng ngăn cản càng đánh giá thấp tốc dộ phản ứng của cao thủ Vương thành.
Cuối cùng bọn chúng hiểu rõ mang theo Vũ Linh không cách nào thoát hỏi truy kích của cao thủ Vương thành, vì vậy liền một chưởng đánh nát đan điền của Vũ Linh, quăng cho cao thủ Vương thành.
Trong lúc cao thủ Vương thành đỡ được Vũ Linh đang hôn mê, mấy tên thợ săn tiền thưởng đã sớm nghênh ngang rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận