Bắt Đầu 3000 Lượt Rút Thăm, Ta Trực Tiếp Thành Bá Chủ Dị Giới

Chương 414. Hai Robot chiến đấu

Giờ khắc này Diêu Chí cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Vừa rồi hắn trúng hiệu quả mị hoặc của Lạc Vũ Ngưng.
Thực lực của Diêu Chí chênh lệch với Lạc Vũ Ngưng không tính là quá lớn, Lạc Vũ Ngưng không cách nào lợi dụng kỹ năng mị hoặc khống chế hắn như ngân thập tam lúc trước.
Nhưng hiệu quả mị hoặc vẫn có thể phát huy tác dụng.
Tuy không thể được kiểm soát hoàn toàn, nhưng có thể làm giảm tốc độ phản ứng của Diêu Chí.
Cho nên Diêu Chí mới không hề phòng bị bị Lạc Vũ Ngưng đánh lén thành công.
Cái gọi là thừa dịp ngươi bệnh muốn mạng ngươi, nếu đã ra tay, Lạc Vũ Ngưng tự nhiên không có ý định buông tha Diêu Chí, lần thứ hai hướng Diêu Chí phát động công kích.
Hai gã hoàng cảnh đỉnh phong thấy thế vội vàng tiến lên ngăn cản, nhưng kiên trì không quá mấy giây liền bị Lạc Vũ Ngưng đánh ngã trên mặt đất.
Mặc dù vậy, cũng giúp Diêu Chí tranh thủ đủ thời gian.
Trong tay Diêu Chí không biết từ lúc nào có thêm một cái điều khiển từ xa, phía trên có một cái nút, hắn không chút do dự ấn xuống.
Ầm ầm!
Xa xa một tiếng nổ lớn truyền đến, một người máy cao mấy trăm thước phá vỡ kiến trúc bay lên bầu trời phủ đệ Kình gia.
Thân ảnh thật lớn che khuất bầu trời, mọi người Lạc gia trong phủ đệ Kình gia bị bóng lớn bao trùm trong đó.
"Cái này ... Đây là binh khí nhân gian! ”
"Minh chủ không phải còn chưa tuyển chọn ra sao, như thế nào lại có người có thể sử dụng binh khí nhân gian."
"Các ngươi còn sửng sốt làm gì, còn không mau chạy, muốn chết hay sao."
"Nhanh lên! Sơ tán tất cả mọi người xung quanh, lùi ra ngoài trăm dặm! ”
Quần chúng đứng quan sát nhìn thấy người máy này không hề bình tĩnh nữa, bọn họ rõ ràng, chiến đấu kế tiếp, rất có khả năng sẽ lan đến bọn họ, vì thế nhanh chóng tản ra bốn phía.
Khi Người máy đến, Diêu Chì chịu đựng đau đớn nhảy vào buồng lái.
Ngay sau đó người máy nói chuyện, chuẩn xác mà nói Diêu Chí thông qua micro trong buồng lái quát Lạc Vũ Ngưng.
“Ha ha ha, không nghĩ tới, binh khí nhân gian sớm đã bị ta lấy vào trong tay đúng không, nếu ngươi rượu mời không uống muốn muốn uống rượu phạt, vậy ta liền thành toàn các ngươi, từ hôm nay Vạn Minh đế quốc không còn Lạc gia nữa!”
Diêu Chí trong buồng lái không lập tức điều khiển người máy khổng lồ động thủ, hắn muốn nhìn thấy vẻ hối hận trên mặt Lạc Vũ Ngưng.
Nhưng mà làm Diêu Chí thất vọng chính là, trên khuôn mặt quyến rũ của Lạc Vũ không có bất kỳ hối hận hay không cam lòng nào, chỉ là một bộ dáng phong khinh vân đạm.
Diêu Chí nhướng mày.
Nàng vì sao một chút cũng không sợ, chẳng lẽ nàng có tự tin chiến thắng binh khí nhân gian?
Đang lúc Diêu Chí đang cân nhắc có nên điều khiển người máy rút lui hay không, ánh mắt vừa chuyển, nhìn thấy vẻ mặt bối rối của những người khác của Lạc gia.
Diêu Chí lại nở nụ cười, thông qua micro dữ tợn nói: "Lạc Vũ Ngưng a Lạc Vũ Ngưng, thiếu chút nữa lại để cho ngươi lừa gạt, cố ý làm bộ rất thong dong, muốn dọa ta đi, nói cho ngươi biết, ta sẽ không bị lừa nữa.”
"Vũ Ngưng, ngươi mau đi, rời khỏi nơi này, đi Đông Vực, chúng ta đến ngăn hắn lại."
Hoa Diễm Hi cùng Lạc Phi Vũ chắn ở trước mặt Lạc Vũ Ngưng nói.
Hai người đều không nghĩ tới Diêu Chí sẽ sớm lấy được thứ này.
Binh khí nhân gian sau khi lão minh chủ chết sẽ do mấy vị đại trưởng lão vốn đức cao vọng trọng bảo quản, chờ tuyển ra minh chủ kế tiếp, mới có thể chuyển giao.
Hiện giờ xem ra, Diêu Chí đã sớm lôi kéo các đại trưởng lão.
Khóe miệng Lạc Vũ Ngưng hơi nhếch lên, Hoa Diễm Hi cùng Lạc Phi Vũ biết rõ không phải đối thủ của binh khí nhân gian, lưu lại chỉ có con đường chết.
Mặc dù vậy nhưng vẫn kiên quyết hy sinh bảo hộ nàng rút lui.
Đây chính là thân nhân nàng cần thủ hộ!
Lạc Vũ ngưng tụ chân dài lướt qua hai người, đứng trước người bọn họ nói: "Yên tâm đi, ta có thể ứng phó, giao hắn cho ta xử lý đi. ”
Giờ khắc này Lạc gia, sẽ do nàng thủ hộ.
Hoa Diễm Hi há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là lựa chọn tin tưởng con gái, hồi tưởng lại Tiêu Minh có thể trong thời gian ngắn như vậy đem cảnh giới Lạc Vũ Ngưng tăng lên đến đại đế trung kỳ, thủ đoạn cơ hồ có thể dùng thông thiên để hình dung.
Cái gọi là lâu ngày sinh tình, ở chung lâu như vậy, mặc kệ lúc trước như thế nào, hiện tại nghĩ đến cũng có cơ sở tình cảm nhất định, tất nhiên bí mật lưu lại cho Lạc Vũ Ngưng không ít lá bài tẩy bảo mệnh.
Vì thế nhìn về phía Lạc Phi Vũ nói. "Lạc thúc, chúng ta nên giao cho Vũ Ngưng đi, ta tin tưởng nàng."
Lạc Phi Vũ nhìn Lạc Vũ Ngưng một chút, lại nhìn Hoa Diễm Hi, gật gật đầu, cùng Hoa Diễm Hi lui ra sau một bước.
Diêu Chí lạnh lùng nhìn tất cả.
Hắn thật đúng là sợ hai người kia lưu lại yểm hộ Lạc Vũ Ngưng chạy trốn.
Dù sao thiên phú của Lạc Vũ Ngưng bày ra ở đó, để Lạc Vũ Ngưng chạy đi hậu hoạn vô cùng.
Lạc Vũ Ngưng lựa chọn lưu lại không thể tốt hơn, những người khác bất quá chỉ là một đám tạp ngư, sau khi giết chết Lạc Vũ Ngưng, còn lại không khó xử lý.
"Lạc Vũ Ngưng, ta cho ngươi một cơ hội khác, lập tức phong ấn tu vi của mình, sau đó quỳ xuống cầu xin ta, ta có lẽ còn có thể thả ngươi một con đường sống." Diêu Chí lại mở miệng khuyên hàng.
Dáng người Lạc Vũ Ngưng diệu mạn lúc nào cũng tản ra lực hấp dẫn trí mạng, hắn vẫn rất tham vọng.
Ngươi cho rằng mình chắc chắn nắm được thắng lợi trong tay? Lạc Vũ Ngưng cười hỏi ngược lại.
“?” Diêu Chí đầu đầy dấu chấm hỏi, không biết lời này của Lạc Vũ Ngưng là có ý gì.
Đột nhiên, ánh sáng bị che khuất.
Diêu Chí nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lại, sau khi thấy rõ hết thảy trước mắt, hai tròng mắt thiếu chút nữa bị lòi ra.
"Cái này.... Binh khí nhân gian!? Hơn nữa là hai cái, vì sao lại như vậy, binh khí nhân gian không phải vẫn chỉ có một cái, chính là bộ hiện tại của ta sao? Tại sao có hai, đó là lý do tại sao! "Diêu Chí muốn hoài nghi nhân sinh.
Chỉ thấy trước mắt hắn xuất hiện hai cỗ “Robot chiến đấu” ( Cái này là khứa Tiêu Minh sản xuất (trước mình dịch là cao tới) từ giờ mình dịch vậy nha nó giống như autubot ấy) hình thể cùng binh khí nhân gian không sai biệt lắm.
Sự khác biệt duy nhất là, hai chiếc Robot chiến đấu cao cấp này thoạt nhìn so với vũ khí nhân gian của Diêu Chí còn bức bách hơn.
"Không! Đây nhất định là giả, đừng hòng lấy một đống sắt vụn rách nát để lừa gạt ta. "Nói xong Diêu Chí liền điều khiển vũ khí nhân gian một quyền hướng Rotbot chiến đấu trước mắt đánh tới.
Phanh!
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Robot chiến đấu trước mắt không nhúc nhích.
Một quyền toàn lực của binh khí nhân gian được xưng là vũ khí mạnh nhất Vạn Minh đế quốc, thậm chí không cách nào phá được phòng ngự của Robot chiến đấu, ngược lại nắm đấm của nó còn xuất hiện vết nứt.
Diêu Chí không tin tà, còn muốn tiếp tục công kích.
Không chờ hắn hành động, hai Robot chiến đấu đồng loạt hướng về phía binh khí nhân gian một trận loạn chùy, rất nhanh, binh khí nhân gian liền thành một đống sắt vụn.
Đổi lại trước kia sẽ không như thế, nhưng trải qua một lần hư hỏng nặng nề lại không có cách nào dùng nguyên liệu quý hiếm tu bổ binh khí nhân gian, độ cứng bề ngoài sớm đã không bằng trước kia, căn bản chịu không nổi hai cái robot chiến đấu hàng chất lượng cao tàn phá.
Sau khi đem binh khí nhân gian cùng với Diêu Chí trong buồng lái đánh mất đi sức chiến đấu, hai robot chiến đấu nhìn về Lạc Vũ Ngưng phía dưới, tựa hồ đang chờ chỉ thị của Lạc Vũ Ngưng.
"Xử lý hắn sạch sẽ, không cần lan đến người trong thành." Lạc Vũ Ngưng tùy ý nói.
"Nhận lệnh." bên trong robot chiến đấu truyền ra thanh âm của hai nữ tử, sau đó hai bên trái phải nắm lấy binh khi nhân gian, lòng bàn chân phun ra hỏa diễm, mang theo binh khí nhân gian bay lên không trung.
Thẳng đến ba thân ảnh khổng lồ kia biến mất không thấy, Hoa Diễm Hi mới đi tới bên người Lạc Vũ Ngưng chỉ vào phương hướng vừa rồi robot chiến đấu biến mất, còn chưa kịp hỏi, Lạc Vũ Ngưng liền giải thích: "Hai robot chiến đấu kia, là Tiêu Minh phái tới trợ giúp ta. ”
Bên trong robot chiến đấu có nhân viên chuyên môn khống chế, bình thường sẽ ở khoảng cách không xa Lạc Vũ Ngưng, chờ Lạc Vũ Ngưng cần các nàng, thông qua tai nghe truyền âm liền có thể gọi tới.
" Hai binh khi nhân gian... Làm vệ sĩ cho ngươi à? ”
Hai robot chiến đấu có thể so sánh với binh khí nhân gian của Vạn Minh đế quốc thời kỳ đỉnh phong, cư nhiên có thể tùy ý an bài ra làm vệ sĩ cho Lạc Vũ Ngưng, mà không phải một mà là hai cái.
Điều này quả thực chấn động Hoa Diễm Hi ngây người.
Vốn tưởng rằng đã đủ đánh giá cao Tiêu Minh, kết quả hiện tại mới phát hiện, đó chỉ là phần nổi của tảng băng trôi.
"Đúng." Lạc Vũ ngưng cười đáp, trong nụ cười tràn ngập ngọt ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận