Bắt Đầu 3000 Lượt Rút Thăm, Ta Trực Tiếp Thành Bá Chủ Dị Giới

Chương 6. Ta chỉ đứng ở chỗ này

Vũ gia cao giai chiến lực cơ hồ bị toàn diệt, mà ngay cả 2 người thiên phú cao nhất Vũ Linh cùng Vũ Thành Nghĩa, một phế một do sử dụng linh lực quá độ khiến bản thân bị trọng thương tu vi thụt giảm, về sau cũng khó có thể tiến triển thêm nữa.
Trong vòng một đêm tin tức truyền hết mọi ngõ ngách trong thành, có nhà lo lắng, có người tức giận, có cao hứng, có trầm mặc, cũng có người hả hê, chỉ trong một đêm mỗi địa phương đều có cảm xúc bất đồng.
Cây to đón gió, tường đổ người xô cũng là đạo lý này.
Đại vương tử lấy lý do Vũ Linh bị phế về sau không thể tu luyện, trực tiếp hủy hôn còn thu lại chức vị Đại thống lĩnh thủ vệ quân của Vũ Thành Nghĩa.
Đã sớm xem Vũ gia như cái gai trong mắt, tứ đại gia tộc dẫn đầu các gia tộc trước kia trong lúc Vũ gia phát triển mà đắc tội, tiến hành hành động trả thù.
Ưu tiên tiến hành đả kích dây chuyền sản nghiệp buôn bán của Vũ gia, khiến tài chính đứt đoạn tổn thất thảm trọng, lại bắt đầu từng bước chiếm đoạt sản nghiệp Vũ gia.
Đệ tử gia tộc Vũ gia khác nhận thấy tình hình không ổn, toàn bộ ôm tiền chạy trốn, chỉ còn lại Vũ Thành Nghĩa cùng Vũ Linh hai người.
" Không nghĩ tới ta đường đường Vũ Thành Nghĩa lại có thể thê thảm như vậy, không phải là muốn đuổi ta ra khỏi nhà hay sao? Ta đây sẽ thành toàn cho các ngươi, cho dù tu vi thụt giảm, ta hiện tại vẫn còn là Linh Võ cảnh, tùy tiện đi đến chỗ nào cũng có thể lăn lộn được." Vũ Thành Nghĩa lầm bầm lầu bầu.
Nói.
" Gia chủ đại nhân, ngoài cửa có một vị tự xưng là Thập tam Vương tử cầu kiến." Chẳng biết lúc nào phía dưới một tên thị vệ đi tới bẩm báo.
" Không gặp, mau đuổi hắn đi."
Tuy nhiên chuyện này có chút kỳ quái Thập tam vương tử tìm mình có chuyện gì, nhưng đối với Vương tộc Vũ Chính Nghĩa đã không còn chút hảo cảm gì nên không muốn gặp hắn.
" Người kia nói hắn có biện pháp lại để Vũ gia trở lại đỉnh phong, thậm chí còn có thể tiến xa hơn, hơn nữa... Hơn nữa hắn còn nói nếu ngài không gặp hắn, ngài lần này sẽ bỏ qua một cơ duyên lớn nhất trong đời, về sau ngài cũng chỉ có thể ôm hối hận đến hết cuộc đời này."
Thị vệ vừa khẩn trương vừa nói.
"Ah?, khẩu khí thật lớn, ta ngược lại muốn xem hắn có thể có biện pháp nào khiến Vũ gia chúng ta trở lại đỉnh phong."
Sau khi Vũ Thành Nghĩa nghe được thuộc báo cáo, trong lòng có chút tức giận, hắn thật muốn xem một tên thiên phú phế vật đến cuối cùng cũng bị phụ thân của mình đày đến đất chết muốn làm gì.
Dù sao chuyện của Tiêu Minh, Vũ Thành Nghĩa cũng đã nghe qua, nếu thật sự chỉ đến để trêu đùa mình, Vũ Thành Nghĩa chỉ cần không giết chết hắn giáo huấn hắn một trận cũng không có bất cứ kẻ nào để ý tới.
Cho hắn vào.
Chỉ chốc lát, Tiêu Minh đi đến, nhìn trung niên nam tử trước mắt.
Chỉ thấy hắn mặc một bộ cẩm bào thêu bông hoa màu tím sẫm, bên hông cuốn một tấm vải trắng thêu hoa văn mai vàng quanh eo, tóc ngắn, dưới hàng lông mày là đôi mắt hổ sáng ngời, thân hình cao to, trên mặt không chút biểu tình, ngồi đó đã có một loại cảm giác không giận tự uy.
Chỉ là một thân huyết khí có chút ảm đạm, thân thể gầy gò dị thường, nguyên nhân có lẽ do hắn trọng thương vì vậy Tiêu Minh liền vụng trộm kiểm tra bảng thuộc tính của Vũ Thành Nghĩa.
Tính danh: Vũ Thành Nghĩa
Chủng tộc: Nhân loại
Chức vụ: Gia chủ Vũ gia
Cảnh giới: Linh Võ cảnh sơ kỳ ( suy yếu )
Tuổi: 35
Huyết mạch tiềm lực: A+
Kỹ năng thiên phú: [ Hỏa nguyên tố ]
Hậu thiên thiên phú: [ Không ]
Khi Tiêu Minh quan sát Vũ Thành Nghĩa, Vũ Thành Nghĩa làm sao không quan sát Tiêu Minh đây, hắn cứ như vậy nhìn Tiêu Minh, thiếu niên này chỉ có 14 tuổi, rõ ràng bộ dáng bình thường không có gì lạ, nhưng như vậy khiến hắn có cảm giác người này giống như có chút không tầm thường.
Rõ ràng cứ như vậy đứng đó đã có một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ phát ra.
Vũ Thành Nghĩa nghĩ trong lòng hắn rôt cuộc có năng lực gì dám đến trước mặt mình ăn nói mạnh miệng như vậy?
Lại để cho mình trọng chấn Vũ gia? Trừ phi mình khôi phục thực lực.
Nhưng gân mạch mình hao tổn nghiêm trọng, ngay cả đại phu tốt nhất Vương thành chỉ có thể bất lực, cái tên nít ranh miệng còn hôi sữa này có thể làm gì?.
Ngươi có thể nói, ngươi có biện pháp gì khiến Vũ gia trở lại đỉnh phong thậm chí còn đi xa hơn nào?
Thấy Tiêu Minh vẫn nhìn mình không nói lời nào, Vũ Thành Nghĩa thiếu kiên nhẫn mở miệng hỏi.
Thấy Vũ Thành Nghĩa trực tiếp hỏi mình, Tiêu minh cũng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: " Cái này đơn giản, ngươi trở thành thuộc hạ của ta , ta rất coi trọng thực lực của ngươi, chỉ cần ngươi sau này cống hiến cho ta, cam đoan ngươi theo ta tốt hơn rất nhiều so với theo đại ca ta."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha "
Vũ Thành Nghĩa cười thành tiếng, rõ ràng đã sớm đoán được kết quả, chính mình còn ngu ngốc để người khác trêu đùa.
Cười cười thần sắc trên mặt Vũ Thành Nghĩa liền âm trầm lên, trên người còn bộc phát một luồng khí tức thuộc về Linh Võ cảnh cường giả, đồng thời bí mật mang theo sát khí kinh người, đó là minh chứng của nhiều năm chinh chiến sa trường.
" Nói đi , ngươi muốn đoạn một cánh tay hay là đùi, xem tại thân phận Vương tử ta không thể giết ngươi, nhưng nếu ngươi không để lại chút gì đó, ngươi cũng đừng nghĩ rời khỏi Vũ gia, nếu để ngươi không có chuyện gì mà đi ra ngoài, lại để cho người ngoài biết còn tưởng rằng a miêu a cẩu nào cũng có thể đến ngồi lên đầu Vũ Thành Nghĩa ta. Dù cho lão tử hiện tại bị trọng thương không có cách nào khỏi hẳn, nhưng vẫn đường đường là cao thủ Linh Võ cảnh , còn không đến nỗi phải đi đầu quân cho tên phế vật nhà ngươi."
Vũ Thành Nghĩa sát khí ngập trời tập trung vào Tiêu Minh, mà ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng không còn khách khí nữa.
Nhưng Tiêu Minh hoàn toàn không bị sát khí của Vũ Thành Nghĩa ảnh hưởng, vẫn bình tĩnh nói:" Xem ra ngươi không tin lời ta nói ah, bất quá cũng đúng, nếu có một người ta không hiểu rõ nói với ta như vậy, ta cũng không tin.
Không bằng như vậy, ta chỉ đứng ở chỗ này, ngươi toàn lực công kích ta, nếu ngươi có thể khiến ta lùi về sau nửa bước, tính ta thua."
Bạn cần đăng nhập để bình luận