Ăn Được Cái Tinh Thần Đại Hải

Chương 270. Thịt nướng.

Chương 270. Thịt nướng.
Ở Khung Đô, còn có cao thủ nào có thể khiến Lâm ca ca kiêng kị như thế?
Hạ Tiểu Nguyệt trong lòng nói thầm, người cũng đã nhanh chóng nhảy lên lưng Lâm Khinh Ca.
Nếu Lâm Khinh Ca đã nói "đi mau", như vậy Hạ Tiểu Nguyệt tuyệt đối sẽ không trì hoãn một phút một giây.
Mà Lâm Khinh Ca tựa hồ cũng biết Hạ Tiểu Nguyệt sẽ không chút do dự phối hợp với mình, cho nên sau khi nói xong, liền thả người từ cửa sổ vọt ra ngoài.
Căn phòng mà Sử Chính Tường đang ở là lầu ba biệt thự, nhưng độ cao này đương nhiên không làm khó được Lâm Khinh Ca. Hắn cõng Hạ Tiểu Nguyệt, giống như linh viên, rung động trên vách tường nhìn như bóng loáng bằng phẳng mấy lần, cũng đã nhẹ nhàng khéo léo chui lên tán cây bên ngoài biệt thự.
Cùng lúc đó, Lâm Khinh Ca còn có thời gian nhàn rỗi nhìn về một hướng khác.
Phương hướng kia chính là nơi Lâm Khinh Ca phát hiện có cao thủ xuất hiện.
Nhờ ánh trăng mờ mịt, một bóng người từ phương xa bay đến, rơi vào tầm mắt của Lâm Khinh Ca.
"Lại là hắn..." Lâm Khinh Ca cảm thấy kinh ngạc, nhỏ giọng nói thầm.
Thị lực của Hạ Tiểu Nguyệt không cường hãn như Lâm Khinh Ca, quay đầu nhìn một chút, nhưng lại không nhìn thấy gì, nhịn không được hỏi: "Rốt cuộc là ai đến vậy?"
"Không có gì, tiểu nhân vật." Lâm Khinh Ca cười nhạt một tiếng, nói: "Ngươi nắm chặt, ta muốn tăng tốc. Mau trở về, ta còn phải bồi thường Lục gia bọn họ uống rượu."
...
Đăng cao quán cơm.
Trên bàn trước mặt Lục gia và mấy người Tiền lão tuy có rượu có thức ăn, nhưng ánh mắt của bọn họ vẫn thỉnh thoảng lại bay về phía phòng bếp.
Quán vốn không lớn, chỗ ngồi của đám người Lục gia cách phòng bếp cũng chỉ có hai cái bàn xa. Cửa phòng bếp tuy đóng chặt, nhưng lại không đóng được âm thanh lốp bốp và mùi thơm vô cùng nồng nặc truyền ra từ bên trong.
"Ông chủ Lâm rốt cuộc đang làm món gì vậy? Mùi vị này... ngửi đúng là thơm thật!" Lục gia bị mùi thơm từ phòng bếp truyền ra hấp dẫn, lập tức cảm thấy rượu và thức ăn trên bàn đều không còn thơm nữa.
Tiền lão cũng nhịn không được nuốt nước miếng, chậc chậc khen ngợi: "Đúng vậy, đúng vậy, mùi hương này ngửi tựa hồ có chút khét lẹt, nhưng khác thường làm cho người ta thèm nhỏ dãi. Tay nghề này của Lâm lão bản, thật sự là tuyệt."
"Không được! Ta phải nhìn xem tiểu tử này đang làm cái gì, nếu không đã sắp nghẹn đến điên rồi." Lục gia nói xong, đã đứng dậy, đi tới phía phòng bếp bên kia.
Cơ Tinh Tuyết thấy vậy, vội vàng ngăn lại, cười nói: "Lục gia, ngài gấp cái gì. Nhìn xem thời gian, thức ăn sắp tốt lên rồi, đến lúc đó chẳng phải ngài biết gì cả sao."
"Không được, không được, ta thật sự không nhịn được." Từ trước đến nay Lục gia luôn hành sự tùy tâm sở dục, lòng hiếu kỳ nổi lên, đâu còn nghe người ngoài khuyên can?
Cơ Tinh Tuyết vốn còn muốn ngăn cản, nhưng Lục gia thật sự là sức mạnh cơ thể không hề lỗ. Cơ Tinh Tuyết vươn tay kéo cánh tay của hắn, gần như bị cái quán tính mấy trăm cân kia kéo cho lảo đảo. Chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, Lục gia đã vòng qua quầy hàng, đi đến cửa phòng bếp.
"Ha ha, ông chủ Lâm này, làm món ăn gì mà có bao nhiêu hơi khói chứ? Ngày nào cũng thích ra vẻ huyền bí..." Lục gia vừa nói vừa kéo cửa phòng bếp đang đóng chặt ra.
Vù!
Ngay khi Lục gia mở cửa phòng bếp, một làn khói cực lớn từ trong cửa tràn ra. Lục gia bị dọa đến mức lùi lại mấy bước, suýt nữa đặt mông ngồi xuống đất.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, một bóng người từ trong phòng bếp thoát ra, đưa tay đỡ lấy thân hình lảo đảo của Lục gia.
"Lục gia, ngài cũng quá nóng vội. May mà khói trong phòng bếp này đã tan gần hết, bằng không, lần này còn không làm ngài sặc hỏng sao?"
Lục gia nhìn Lâm Khinh Ca đang đỡ mình bên cạnh, lại nhìn Bao Dạ và Hạ Tiểu Nguyệt đang ra sức quạt hơi khói trong phòng bếp, ngập ngừng nói: "Ngươi... Các ngươi làm gì trong phòng bếp vậy, sao lại có khói lớn như vậy?"
Lâm Khinh Ca cười nói:"Đây là một món ăn ta mới nghiên cứu, gọi là món nướng trong lò nấu. Vấn đề lớn nhất trước mắt chính là khói khi mở lò quá lớn, ta đang suy nghĩ có nên xây một cái lò ở bên ngoài không nhỉ."
Lục gia cũng không hiểu lắm những thứ Lâm Khinh Ca nói, chỉ hỏi: "Vậy... món thịt nướng hầm gì đó, hiện tại đã nấu xong chưa?"
"Được rồi, được rồi. Lục gia ngài cứ về ngồi trước đi, lập tức bưng qua cho ngài." Lâm Khinh Ca bất đắc dĩ vừa đỡ Lục gia vừa đi về, vừa kêu lên với phòng bếp: "Lão Bao, lên thịt nướng!"
Bao Dạ vâng một tiếng, hai tay bưng một mâm lớn chừng nửa thước đi ra.
Lâm Khinh Ca đỡ Lục gia trở về chỗ ngồi, nhanh nhẹn xê dịch thức ăn trên bàn ra phía ngoài, chừa ra một chỗ trống ở giữa. Sau khi Bao Dạ đặt chiếc đĩa lớn ở giữa bàn, hắn trở tay nhấc nắp nồi úp trên đĩa lên, lập tức một luồng sóng nhiệt cuộn lấy mùi thơm nồng đậm tràn ra.
"Oa, thơm quá!" Tiền Tử Chân và Tiền Linh Tú hai người trẻ tuổi này đều thích ăn thịt, lúc này ngửi thấy mùi thịt nồng đậm như thế, nước miếng trong miệng đều sắp không khống chế được chảy ra.
Ngược lại hai người Lục gia và Tiền lão vẫn ổn định tinh thần, nhìn thịt nướng trong mâm, không hẹn mà cùng nhíu nhíu mày, hỏi: "Một miếng thịt lớn như vậy... Bên trong có thể nướng chín không?"
Thì ra thịt nướng trong mâm này hoàn chỉnh một khối, dài hơn một thước, dày cũng gần nửa thước. Nhìn mặt ngoài thịt, chỉ nướng đến mức hơi cháy, với kinh nghiệm của lão Thiết như Lục gia, cơ hồ trong nháy mắt có thể kết luận, thịt này căn bản chưa bị nướng chín.
Lâm Khinh Ca cười mà không nói, Bao Dạ lúc này cũng đã cầm lấy dụng cụ đao đặt ở một bên mâm.
Xoẹt!
Bao Dạ giơ tay chém xuống, miếng thịt nướng dày nửa thước lập tức bị chia làm hai khúc.
"Chuyện này... Sao có thể chứ?!" Thịt nướng bị cắt ra, lộ ra chất thịt bên trong. Đám người Lục gia đều thấy rõ ràng, vị trí trung tâm thịt nướng tuy có chút màu hồng nhưng không thể nghi ngờ đã bị nướng chín.
Dựa theo kinh nghiệm ăn thịt nướng của Lục gia, thịt dày như vậy muốn nướng chín, chỉ sợ mặt ngoài đã bị nướng thành than rồi. Nhưng hôm nay sự thật bày ở trước mắt, khiến hắn không thể không tin tưởng.
Lâm Khinh Ca lúc này mới cười nói:"Lục gia, món Minh Hỏa nướng thịt này chú ý chính là một loại thống khoái, mà món thịt nướng hầm này của ta lại có một phen tư vị khác. Cách làm cụ thể ta cũng không giải thích với ngài, các vị chính miệng nếm thử, là có thể hiểu được."
Khi nói chuyện, Bao Dạ đã cắt thịt nướng thành vô số miếng nhỏ. Lâm Khinh Ca cầm lấy một đôi đũa, gắp một miếng thịt cháy đen và một miếng thịt màu hồng nhạt bên trong đưa đến đĩa của Lục gia.
Lục gia gắp miếng thịt cháy lên ăn trước, hài lòng gật gật đầu, khen: "Mặc kệ là cách nướng gì, dù sao Lục gia ta đã ăn thịt nướng nhiều năm như vậy, Lâm lão bản ngươi tuyệt đối là ngon nhất."
Lâm Khinh Ca mỉm cười, thầm nghĩ: Có thể ăn không ngon sao? Thịt nướng trước kia của Thiên Tinh đại lục các ngươi ngoại trừ muối ra thì không còn gia vị nào khác, làm sao có thể so sánh với thịt nướng của ta? Lại nói điều kiện hiện tại còn có hạn, chờ ngày nào đó hệ thống chỉnh ra thì đến lúc đó sẽ cho các ngươi biết rõ cái gì mới thật sự là thịt nướng...
Lục gia ăn xong miếng thịt đầu tiên, lại gắp một miếng thịt khác bỏ vào trong miệng.
Lần này, miếng thịt vừa mới được hầm chín nhiệt độ cao bày biện ra chính là vị thơm mềm mại, Lục gia cắn một miếng, thậm chí có chút nước thịt tràn ra ngoài, chảy đến mức miệng Lục gia chảy đầy mùi thơm.
"Lâm lão bản, rốt cuộc những món ăn này ngươi học được từ đâu? Lục gia ta sống mấy chục năm, chưa từng ăn qua thứ nào tốt như vậy, thật sự là... chậc chậc chậc..." Nhất thời Lục gia cũng không nghĩ ra được dùng từ ngữ gì để khen ngợi đối phương, đành phải chép miệng hai cái, tỏ vẻ say mê.
Lâm Khinh Ca cười nói: "Lục gia, ngài đây chính là cất nhắc ta. Lò nướng thịt này ta cũng mới nghĩ ra, còn chưa tính là thành thục, để các vị chê cười rồi."
Lời này cũng không tính là khiêm tốn, dù sao bếp nướng thịt trước mắt đều là tạm thời dùng bếp lò sửa thành, hiện tại Lâm Khinh Ca đối với độ lửa của món thịt nướng hầm quả thật nắm giữ còn chưa tinh chuẩn. Lấy hôm nay nướng ra khối thịt này mà nói, nếu như hầm nhiều thêm một phút đồng hồ, có thể làm cho lớp thịt bên ngoài càng thêm giòn xốp, mà thịt bên trong cũng có thể hoàn toàn chín.
Nhưng dưới tình huống không có mười phần nắm chắc, Lâm Khinh Ca vẫn lựa chọn cách làm ổn thỏa hơn. Tin tưởng lần sau làm món ăn này, hương vị tất nhiên sẽ cao hơn một tầng.
"Lâm lão bản, lúc này đã mang đủ thức ăn chưa? Nào nào, mau ngồi xuống cùng chúng ta uống hai chén!" Lục gia kéo tay áo Lâm Khinh Ca, giống như sợ hắn lại chạy về phòng bếp.
Lúc này việc Lâm Khinh Ca phải làm đã làm xong, vì thế liền thuận thế ngồi xuống, cầm rượu qua trước, theo thứ tự kính Lục gia, Tiền lão cùng Tiền Tử Chân cùng Tiền Linh Tú mỗi người một chén.
Rượu và thức ăn ngon miệng, Lâm Khinh Ca nói chuyện làm người ta cực kỳ thích thú, bầu không khí trên bàn lập tức trở nên nhiệt liệt. Không bao lâu sau, Lâm Khinh Ca đã giống như đám người Tiền lão quen biết đã lâu, chuyện trò vui vẻ, không hề có cảm giác xa lạ.
Đang uống đến chỗ vui vẻ, bên ngoài tiệm cơm lại có người gõ cửa.
Đêm nay vì tiếp đãi Lục gia, quán cơm sáng sớm đã đóng cửa, treo lên tấm biển tạm dừng buôn bán. Không biết là ai, hết lần này tới lần khác còn ở bên ngoài cố chấp gõ không ngừng.
Lâm Khinh Ca nháy mắt, lúc này Hạ Tiểu Nguyệt mới bất đắc dĩ đi qua mở cửa tiệm cơm.
Sau đó, một người trẻ tuổi mặc cảnh phục, sắc mặt lạnh lùng đi đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận