Ăn Được Cái Tinh Thần Đại Hải

Chương 710. Các diễn viên quá hưng phấn.

Chương 710. Các diễn viên quá hưng phấn.
Một trận chiến này, giết chết hơn mười Thánh sứ đồ. Mà sau khi đám người Nguyên linh Huyền Vũ thú xuất hiện, hiển nhiên là dọa cho bốn vị Đại thống lĩnh Ma Đồ sợ hãi, lập tức rút lui doanh địa về phía sau hơn mười dặm, tựa hồ sợ đám người Lâm Khinh Ca thừa thắng phát động công kích.
Đương nhiên, đám người Lâm Khinh Ca hiểu rõ, cho dù là bọn người Nguyên linh Huyền Vũ thú khôi phục chút ít tu vi, nhưng thực lực chỉnh thể vẫn không đủ để hình thành thế nghiền ép đối với Chân Thần điện. Huống chi Chân Thần điện còn có mấy ngàn Thánh sứ đồ phân bố ở các nơi trên Thần Tích đại lục, nếu quả thật bức cho bốn vị Đại thống lĩnh triệu tập toàn bộ lực lượng tiến hành đại quyết chiến, bất luận thắng bại như thế nào, nhưng thương vong kia tất nhiên thảm trọng.
Hiện tại có tam đại gia tộc dẫn đầu, thực lực của liên quân nhân loại trên đại lục ngày càng hùng hậu, không cần thiết lập tức tranh hơn thua với Chân Thần Điện. Lưu Quang Vũ và Chu Lệ, Triệu Chân sớm đã có kế hoạch chiến lược trường kỳ, Lâm Khinh Ca lại hoàn toàn không có ý định tham dự vào hành động quân sự.
Mắt thấy toàn bộ nhân mã Chân Thần điện co đầu rút cổ, phỏng chừng trong thời gian ngắn cũng không dám chủ động phát động công kích với liên quân nhân loại nữa, vì thế Lâm Khinh Ca quyết định mang theo đám người nguyên linh Huyền Vũ thú lập tức rời khỏi đại doanh liên quân.
Bất quá vì phòng ngừa vạn nhất, Lâm Khinh Ca vẫn dự định khuyên Thanh Phong lưu lại. Có một cường giả Bá Giả cảnh đỉnh phong đại viên mãn tọa trấn, đủ sánh được với hai vị đại thống lĩnh Chân Thần điện bên kia.
Thanh Phong vừa nghe Lâm Khinh Ca để mình ở lại liên quân nhân loại, không khỏi nhíu mày, nghi ngờ nói: "Ngươi không phải bởi vì đột phá cảnh giới, hiện tại cảm thấy ta vướng bận, muốn bỏ ta lại phía sau chứ?"
"Sao có thể chứ." Lâm Khinh Ca cười ha ha, nói: "Ta để Thanh Phong huynh lưu lại, thực sự cũng là suy nghĩ vì ngươi."
Thanh Phong không thể hiểu ý Lâm Khinh Ca, hỏi: "Tốt ở nơi nào?"
Lâm Khinh Ca giải thích: "Trước đó Tiểu Huyền Tử cũng đã nói, muốn đột phá đến cảnh giới Vương Giả, nhất định phải được người khác kính ngưỡng, tụ lại khí Vương Giả. Nếu Thanh Phong huynh vẫn đi theo ta, một đường ngược lại giết rất thống khoái, nhưng thế nhân lại không cách nào biết được uy danh của Thanh Phong huynh huynh, khí Vương Giả này phải đến khi nào mới có thể hình thành?"
Thanh Phong tâm niệm vừa động, giật mình nói: "Ý của Lâm huynh là để cho ta ở lại trong liên quân nhân loại, tăng lên danh vọng của mình, tụ lại khí thế Vương Giả?"
"Đúng rồi! Với thực lực của Thanh Phong huynh, chém giết Thánh sứ đồ như cắt cỏ trước trận, phỏng chừng không đến hai lần, các tướng sĩ liên quân nhất định sẽ coi ngươi như thần linh. Đến lúc đó Thanh Phong huynh tự thành, còn sợ chậm chạp không đột phá được cảnh giới sao?"
Thanh Phong Giác có lý, vẻ mặt khó chịu lúc nãy cuối cùng cũng trở nên vui vẻ.
Lâm Khinh Ca cười bỉ ổi vỗ vỗ bả vai Thanh Phong, nói: "Thanh Phong huynh, cảnh giới Vương Giả của ngươi đại thành ở trong tầm tay, có cơ hội cũng đừng quên nhắc tới danh hào Bách Chiến Thắng Vương của ta trước mặt mọi người. Cảnh giới của huynh đệ ta còn chưa vững chắc, ngược lại phải làm phiền Thanh Phong huynh giúp đỡ một tay"
Thanh Phong lập tức trịnh trọng nói: "Ta có hôm nay, nhờ Lâm huynh tương trợ. Giúp ngươi củng cố cảnh giới, đương nhiên là chuyện ta nghĩa bất dung từ"
Cuối cùng, Lâm Khinh Ca lại để lại cho Lưu Quang Vũ mấy trăm viên linh thạch, lúc này mới cùng đám người Nguyên Linh Huyền Vũ thú rời khỏi đại doanh liên quân.
Mãi cho đến khi đi được một đoạn, Hạ Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn không được hỏi: "Lâm ca ca, ngươi để Thanh Phong kia ở lại liên quân, nói có trợ giúp đột phá cảnh giới Vương Giả, nhất định là đang lừa hắn, đúng hay không?"
Trên đỉnh đầu Lâm Khinh Ca xuất hiện một hàng hắc tuyến, buồn bực nói: "Tiểu Nguyệt, trong mắt ngươi, ta thích gạt người như vậy sao? Tụ lại khí Vương Giả mới có thể đột phá cảnh giới, lời này cũng là tiểu Huyền Tử nói nha!"
Hạ Tiểu Nguyệt bĩu môi, nói: "Dù sao loại đại cao thủ như Thanh Phong, ngươi lại không mang hắn theo bên người làm bảo tiêu, trong này khẳng định có vấn đề gì."
Lâm Khinh Ca không nói gì, trong lòng tự nhủ như vậy làm sao còn không giải thích rõ được đây?
Nguyên linh Huyền Vũ Thú ở bên cạnh cười lạnh vài tiếng, nói: "Tiểu Nguyệt à, lần này Lâm ca ca của muội thật đúng là không tính là gạt người, ở lại trong liên quân giết địch trước trận, quả thật có lợi cho việc tụ tập khí thế vương giả. Chỉ có điều, tâm cơ của Tiểu Lâm Tử sâu hơn một tầng, tên Thanh Phong kia tuy rằng có thể có lợi, nhưng lại mang đến cho Tiểu Lâm Tử nhiều chỗ tốt hơn."
Hạ Tiểu Nguyệt nghe đến đây, lập tức hứng thú, truy hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Vì sao Lâm ca ca lại có nhiều chỗ tốt hơn vậy?"
"Bởi vì Thanh Phong tuy mạnh, nhưng đáng tiếc Tiểu Lâm Tử đã sớm làm chủ trước, trở thành tín ngưỡng trong lòng các liên quân hiện nay." Nguyên linh Huyền Vũ Thú híp híp mắt, cười nói: "Ngàn vạn lần không nên xem thường chênh lệch trước sau này, ít nhất ở trong lòng các tướng sĩ liên quân, tín ngưỡng cao nhất, thậm chí tín ngưỡng duy nhất..., Chỉ có thể là Bách Chiến Thắng Vương. Tương lai Thanh Phong biểu hiện có cường đại hơn nữa, tướng sĩ liên quân vẫn sẽ cảm thấy Bách Chiến Thắng Vương cường đại hơn. Thậm chí bởi vì Thanh Phong là do Tiểu Lâm Tử lưu lại, sẽ có người dứt khoát cho rằng Thanh Phong chính là thuộc hạ của Tiểu Lâm Tử. Kể từ đó, biểu hiện của Thanh Phong càng tốt, tín ngưỡng của tướng sĩ liên quân đối với Bách Chiến Thắng Vương cũng sẽ càng ăn sâu bén rễ. Cho nên, tiểu tử Thanh Phong có lẽ có thể đạt được một chút chỗ tốt, nhưng xét đến cùng, vẫn chỉ là một công cụ bị Tiểu Lâm Tử đùa bỡn trong lòng bàn tay mà thôi."
Hạ Tiểu Nguyệt mở to hai mắt nhìn, lộ ra một bộ biểu tình "Lâm ca ca thật lợi hại".
Mặt Lâm Khinh Ca càng ngày càng đen, tức giận nói: "Tiểu Huyền Tử, chúng ta quen thuộc thì quen thuộc, nhưng ngươi còn nói mò như vậy, ta sẽ tố cáo ngươi phỉ báng! Ta bảo Thanh Phong ở lại đại doanh liên quân, thuần túy là một mảnh hảo tâm, nào có nhiều ý nghĩ xấu như các ngươi chứ?"
"Hắc hắc, không nói thì không nói." Nguyên linh Huyền Vũ Thú chớp chớp mắt với Hạ Tiểu Nguyệt, nhỏ giọng nói: "Không có tính toán cố ý, lại không ngờ làm được hiệu quả như vậy. Vô chiêu thắng hữu chiêu, đây mới thực sự là cao thủ..."
Mặc dù biết là bởi vì xa cách lâu ngày mới gặp lại, cho nên hai con thú Nguyên linh Huyền Vũ và Hạ Tiểu Nguyệt này có chút hưng phấn quá mức, nhưng nếu như tùy ý để hai người bọn họ cứ nói bậy bạ như vậy, Lâm Khinh Ca đầu cũng sắp nổ tung. Bất đắc dĩ, Lâm Khinh Ca ho khan hai tiếng, nói: "Tiểu Huyền tử, ngươi còn ác ý chửi bới nhân phẩm của ta như vậy, coi chừng phần đại lễ kia ta cũng không cho ngươi."
"Hả? Đại lễ..." Sắc mặt Nguyên linh Huyền Vũ thú cứng đờ, lúc này mới nhớ tới Lâm Khinh Ca trước đó từng đề cập qua có một phần đại lễ muốn tặng cho mình. Hắn lập tức thay đổi một bộ dáng nịnh nọt, tiến đến bên người Lâm Khinh Ca, hỏi: "Tiểu Lâm Tử, ngươi rốt cuộc là chuẩn bị thứ gì tốt, muốn cho lão phu một bất ngờ nha?"
Lâm Khinh Ca lườm hắn một cái, hừ lạnh nói:"Đương nhiên là đồ tốt, nhưng mà hiện tại tâm tình của tiểu gia ta không tốt lắm, không muốn cho.
"Đừng nha! Lão phu vừa rồi chẳng qua là đùa giỡn với ngươi thôi..."
"Ha ha, thật buồn cười."
"Ách... Lão phu sai rồi, lão phu xin lỗi ngươi."
"Nếu như xin lỗi hữu dụng, vậy còn cần cảnh sát làm gì?"
"Cảnh sát? Tiểu tử Hiên Viên chính là cảnh sát, bằng không để hắn đến phán xét một phen?"
Hiên Viên Đao: "... Hai thần tiên các ngươi cãi nhau, đừng liên lụy đến ta có được hay không..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận