Ăn Được Cái Tinh Thần Đại Hải

Chương 423. Tấn công.

Chương 423. Tấn công.
Tiết Hổ khiếp sợ trước sự cường hãn của Hiên Viên Đao, nhưng điều này không có nghĩa là hắn sẽ bó tay chịu trói.
Vừa xuống xe, Tiết Hổ liền nhìn thấy hai chiếc Linh Vũ Cơ Giáp mà mình phải mất sức chín trâu hai hổ mới có được đã ngã xuống một trận, còn lại một chiếc đã là đỡ trái đỡ phải, mắt thấy không chống đỡ được bao lâu nữa.
Linh Vũ Cơ Giáp vừa bị hủy, vậy tương đương với thực lực mười phần trong tay Tiết Hổ. Tiết Hổ vừa thấy, đầu tiên là bị cả kinh ngây ngốc một lát, sau đó vừa vội vừa giận, trong mắt phun lửa, nhanh chóng móc súng lục từ trong ngực ra, nhắm Hiên Viên Đao đang triền đấu với Linh Vũ Cơ Giáp, đó là hai phát súng.
Mấy chiếc xe kia gào thét mà đến, Hiên Viên Đao mặc dù đang kịch đấu, nhưng cũng đã sớm phát hiện. Đợi đến khi Tiết Hổ xuống xe lộ diện, lực chú ý của Hiên Viên Đao cũng đã dời đi qua chỗ Linh Vũ Cơ Giáp.
Cho nên khi Tiết Hổ giơ súng bắn, thân hình Hiên Viên Đao lắc lư, trong nháy mắt bỏ qua cơ giáp Linh Vũ dây dưa, như một con báo phát hiện con mồi, cực tốc đánh tới Tiết Hổ.
Tiết Hổ quá sợ hãi, vừa tiếp tục bắn về phía Hiên Viên đao, vừa lớn tiếng kêu lên: "Nổ súng! Đánh chết tiểu tử này cho ta!"
Bên cạnh hắn còn có ba thủ hạ cũng có súng, nghe lão đại nói vậy, ba tên côn đồ kia cũng vội vàng lấy súng ra, cùng nhau điên cuồng bắn về phía Hiên Viên đao.
Hiên Viên đao có mạnh hơn nữa, hiện tại cũng chỉ là cảnh giới Võ Giả tứ giai. Nếu như chỉ có một mình Tiết Hổ cầm thương công kích, hắn còn có thể dựa vào thân pháp và tốc độ để đọ sức, nhưng trước mắt bốn thương cùng bắn, Hiên Viên đao đã có chút ứng phó không nổi.
Một số viên đạn có thể né tránh, thỉnh thoảng còn có thể dùng đao bắn bay hai viên đạn, nhưng càng nhiều viên đạn đã bắn tới gần.
Không biết làm sao, Hiên Viên Đao đành phải từ bỏ xu thế vọt tới trước, từ xa bứt ra lui về phía sau, lúc này mới tránh được toàn bộ đạn đang bắn tới.
Chỉ là hắn vừa lui như vậy, người liền lại lần nữa trở về trong phạm vi công kích của Linh Vũ Cơ Giáp.
Có thể phụ trách điều khiển Linh Vũ Cơ Giáp, khẳng định cũng là hảo thủ được Tiết Hổ lựa chọn tỉ mỉ, phản ứng rất là cơ trí. Vừa thấy Hiên Viên Đao bị đám người Tiết Hổ công kích bức trở về, hắn lập tức thao túng Linh Vũ Cơ Giáp mãnh liệt nhào lên, trong nháy mắt liền cùng đám người Tiết Hổ tạo thành thế giáp công với Hiên Viên Đao.
Thấy tình hình này, Lâm Khinh Ca ẩn thân trên tán cây cách đó không xa không khỏi hơi nghiêng người về phía trước một chút.
Lâm Khinh Ca chậm chạp không ra tay, là vì nhìn xem Hiên Viên Đao có thể làm đến trình độ nào, cũng không phải là muốn nhìn hắn chịu chết. Cho nên trong tay Lâm Khinh Ca sớm đã có một miếng thiết tệ, chỉ cần Hiên Viên Đao bị buộc đến hiểm cảnh, tuyệt cảnh, hắn khẳng định sẽ lập tức ra tay tương trợ.
Chỉ là ngón tay của hắn mới hơi cong lại nửa phần, chợt lại thả lỏng trở về. Bởi vì hắn thấy rõ, Hiên Viên đao tuy lâm vào cục diện trước sau giáp công, nhưng thần sắc tự nhiên, trong ánh mắt không hề bối rối, ngược lại lộ ra vẻ kiên nghị đã tính trước.
Hiên Viên đao vẫn còn sức, vậy Lâm Khinh Ca đương nhiên cũng không vội ra tay. Chỉ là thiết tệ vẫn giữ trong tay, chuẩn bị sẵn sàng chi viện bất cứ lúc nào.
Ngay khi Lâm Khinh Ca quan sát phán đoán, Hiên Viên Đao cũng đã làm ra đối ứng.
Trước mặt có mấy viên đạn bắn tới, sau lưng có cơ giáp Linh Vũ nhào tới. Hiên Viên đao đột nhiên cúi thấp người, trong thế ngàn cân treo sợi tóc, từ dưới cánh tay cơ giáp Linh Vũ vung tới chui ra ngoài.
Mà cánh tay máy của Linh Vũ Cơ Giáp đánh hụt một kích, hung hăng nện lên vị trí Hiên Viên Đao vừa đứng. Sau đó lại nghe vài tiếng kim loại va chạm giòn vang "Coong coong", cánh tay máy của Linh Vũ Cơ Giáp giúp đỡ Hiên Viên Đao đỡ đạn bắn tới của Tiết Hổ.
Lâm Khinh Ca ở trên cây thấy rõ ràng, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Hiên Viên đao vừa mới co rụt lại, theo Lâm Khinh Ca thấy, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn.
Cách đây không lâu, hai người đã giao thủ. Khi đó cảnh giới võ đạo của Hiên Viên đao còn dừng lại ở bình cảnh tam giai, hơn nữa đao pháp tuy mạnh nhưng chỉ biết hung hăng chém mạnh, uy lực có thừa mà biến hóa không đủ. Nói ra thì chắc là vì sư phụ chết sớm, Hiên Viên đao vẫn không thể nhận được kết quả chỉ đạo tốt.
Cho nên, lần trước giao thủ, Lâm Khinh Ca căn cứ vào kinh nghiệm võ kỹ của mình, tiến hành chỉ đạo đơn giản cho Hiên Viên Đao. Tuy quyền pháp và đao pháp khác biệt không nhỏ, nhưng cũng giúp Hiên Viên Đao mở ra tầm nhìn.
Chỉ là Lâm Khinh Ca thật sự không ngờ tới, chỉ qua một vài chỉ đạo đơn giản đã khiến Hiên Viên Đao ra tay cải thiện không ít. Nếu như dựa theo tình huống hai người giao thủ lần trước, Hiên Viên Đao ở thế yếu thà rằng lưỡng bại câu thương cũng sẽ không lui về phía sau nửa bước.
Nhưng lần này, Hiên Viên Đao lại lựa chọn lui về phía sau. Không chỉ lui, hơn nữa lui khá xảo diệu, hoàn mỹ lợi dụng quan hệ vị trí của đám người Tiết Hổ và Linh Vũ Cơ Giáp, một lần hành động tránh đi tất cả công kích nhằm vào mình.
Chuyện nói thì dễ, nhưng trong chớp mắt đã có thể đưa ra phán đoán và hành động chính xác như vậy, vậy thì vô cùng khó khăn.
Lâm Khinh Ca không ngừng tán thưởng, Hiên Viên đao này... Nói không chừng thật đúng là kỳ tài luyện võ!
Thế cục trong chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, Hiên Viên Đao co rụt lại, liền đem Linh Vũ Cơ Giáp đặt ở giữa mình và đám người Tiết Hổ. Mấy người Tiết Hổ giơ thương, muốn bắn Hiên Viên Đao, nhưng thân thể to lớn của Linh Vũ Cơ Giáp lại không chút khách khí ngăn cản tất cả góc độ.
"Đồ đần... Tránh ra! Tránh ra!" Tiết Hổ gấp đến độ hô to, nhanh chân chạy quanh cơ giáp Linh Vũ, muốn nhường lại góc độ bắn.
Nhưng Hiên Viên Đao cũng không phải kẻ ngu, Tiết Hổ ngươi chạy, ta cũng có thể chạy mà.
Kết quả là Tiết Hổ dẫn thủ hạ vòng qua Linh Vũ Cơ Giáp chạy bốn năm vòng, đừng nói là cơ hội bắn, thậm chí ngay cả mặt Hiên Viên Đao cũng không thấy mấy lần, thường thường chỉ thấy bóng người lóe lên, rồi không thấy tung tích.
Tiết Hổ sắp phát điên, quay sang hai người cầm thương của mình hô to: "Hai người các ngươi chạy về phía bên kia, bao vây hắn!"
Hai tên thủ hạ kia cũng sắp mệt mỏi đến phát mộng, nghe nói như thế đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mới phản ứng lại, lập tức quay đầu đi vòng qua hướng ngược lại.
Hai cái bánh bao, không tin còn không bắt được bóng người của ngươi...
Tiết Hổ thầm nghĩ, tốc độ dưới chân không khỏi nhanh thêm vài phần.
Linh Vũ Cơ Giáp tuy hình thể to lớn, nhưng cũng chỉ to bằng chiếc ô tô loại nhỏ. Chỉ là đám người Tiết Hổ lo lắng bị Hiên Viên Đao tập kích, cho nên không dám tiến lại quá gần, cứ như vậy, vòng tròn sẽ khá lớn.
Tuy nhiên vòng tròn có lớn hơn nữa, trong trạm hàng chỉ lớn như vậy, không cần bao lâu Tiết Hổ đã lượn quanh nửa vòng.
Vốn tưởng rằng lần này nhất định có thể nhìn thấy Hiên Viên đao, ai ngờ Tiết Hổ ngắm nửa ngày, lại vẫn không thấy bóng dáng Hiên Viên đao.
Đúng lúc này, chợt nghe hai tiếng kêu thảm thiết liên tục.
Tiết Hổ biến sắc, tuy nghe không rõ ràng lắm, nhưng hắn cũng phán đoán được, hai tiếng kêu thảm thiết kia chính là thanh âm của hai gã thủ hạ tiến hành bao vây Hiên Viên đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận