Thông Thiên Chi Lộ

Chương 1217: Giáp trùng kỳ dị

"Huyết nguyệt thần thiết này phải đợi ta đột phá nhất trọng tu vi mới nung được? Hoang tộc lôi hỏa lô này cũng không thể hả?"
Ngụy Tác ngẩn ra.
Đích xác, nếu là pháp y ngăn được chân tiên thì chiến lực của Nam Cung Vũ Tinh sẽ hơn hẳn phổ thông Chân tiên nhất trọng đại năng.
"Huyết nguyệt thần thiết xưa nay phải Chân tiên tam trọng tài mới làm chảy được, lôi hỏa lô này có hơn nữa cũng không bằng Chân tiên tam trọng pháp vực uy năng, tối đa chỉ tôi luyện loại bớt tạp chất đi thôi."
Linh Lung Thiên hầm hừ, cắm thêm một khối Huyết nguyệt thần thiết.
"..."
Ngụy Tác tắt tiếng, biết Linh Lung Thiên nói thế là đã nể mặt, Chân tiên tam trọng mới có thể luyện mà nó bảo gã chỉ lưỡng trọng đã có thể thì khác gì thừa nhận gã lợi hại hơn chân tiên thông thường. Thần thiết này thật quá biến thái.
Bất quá Hoang tộc lôi hỏa lô chỉ bề ngoài cũng kinh nhân, phẩm giai khẳng định hơn xa luyện khí lô gã từng thấy nên gã không khách khí thu vào nạp bảo thủ trạc.
"Không biết trong đại điện còn đồ tốt không."
Lấy được cực phẩm tinh kim nên ai cũng hưng phấn, trải thần thức tìm khắp từng gian điện vũ.
Điện vũ đều giống nhau, nhưng bên trong thì khác, có chỗ là kho, có chỗ là tĩnh thất, nhưng bên trong đều trống trơn, tựa hồ Hoang tộc lúc rời đi đã gom theo hết.
Thoáng sau, bọn Ngụy Tác vào một gian điện vũ lớn hơn.
Trong điện vũ dày đặc giá đồng bày ngọc bình, ngọc hạp, chính giữa là năm kim hoàng sắc lô đỉnh cùng kiểu, không lớn lắm, chỉ cao bằng nửa thân người, bên ngoài khắc ác giao phù điêu sống động.
Ngụy Tác vung tay mở nắm cả năm kim hoàng sắc lô đỉnh.
Nam dải kim sắc hà quang từ trong đỉnh phun ra, năm cục than đủ màu hiện lên.
Ai cùng nhìn vào năm kim hoàng sắc tiểu đỉnh, thấy năm cục than thì đều thất vọng ít nhiều.
Đại điện này là đơn phòng, phẩm giai năm kim sắc luyện dược đỉnh bất phàm, pháp trận vẫn tự nhiên lưu chuyển, tựa hồ không ngừng luyện dược, ai cũng hi vọng bên trong còn linh đơn, nhưng năm cục than này đã tan hết linh khí, chứng tỏ bị luyện hỏng.
"Hoang cổ hỏa tủy thảo!"
Chúng nhân tìm trên các giá, mấy tích tắc sau Cơ Nhã và Vu thần nữ kinh hỉ kêu lên.
"Hoang cổ hoàng nha quả!"
"Dược lực Thiên tuyết phục linh vẫn còn!"
Tiếng hô kinh hỉ vang lên không ngớt.
Trên các giá đồng còn nhiều tro, như linh dược tan rã thành, trong nhiều đơn bình là linh dược đã rữa, những thứ đựng dịch thể đều khô cạn, chỉ còn bột ở đáy, nhưng có những vật chứa vì làm bằng nguyên liệu đặc biệt nên linh dược vẫn nguyên hoặc dược lực còn quá nửa.
Kích động nhất là Cơ Nhã, năm kim hoàng sắc tiểu đỉnh được thu lại. Pháp trận trên đó có năm, sáu loại nguyên khí dao động khác nhau, rất giống cực phẩm dược đỉnh Xuân thu đỉnh trong truyền thuyết. Bố trí kiểu này dễ luân chuyển giữa cực nhiệt, cực hàn, luyện chế được nhiều linh đơn đặc thù.
Không chỉ năm kim hoàng sắc tiểu đỉnh, cả đơn bình và đồ đựng đặt trên giá đồng đều luyện chế từ nguyên liệu rất hiếm, có thể giữ cho dược lực của linh dược hoặc dược lực của linh dược hút nhiều thiên địa nguyên khí bị ảnh hưởng, là những thứ luyện đơn sư thèm muốn, còn cả những đồ đựng chế từ tinh thạch và vẫn kim đặc biệt thì Cơ Nhã cũng không biết, cần từ từ nghiên cứu mới biết tác dụng.
"Sao hả?"
Bọn Cơ Nhã hớn hở tìm xem còn linh dược hữu dụng không, vừa thu hết đơn bình lại, chợt Ngụy Tác lướt đến một chỗ.
"Đây là?"
Chúng nhân thấy ở góc tường gần Ngụy Tác có đống tro lớn màu lam.
"Lẽ nào Hoang tộc đại năng chết ở đây?"
Thủy Linh Nhi hỏi.
"Có cảm giác như bị Đại hoang vấn đạo kinh của Đại Ưởng Thiên giết, pháp y cũng tan nát. Ở đây vốn có giá đồng nhưng cũng thành tro hết rồi."
Ngụy Tác gật đầu, chỉ sang hai bên.
"Quả nhiên là thế."
Chúng nhân phát hiện hai bên đống tro có bụi màu xanh đồng.
"Lẽ nào Phù đồ quá lớn, lúc bọn Đại Ưởng Thiên đến thì vẫn còn người Hoang tộc đang luyện đơn luyện khí, khi bọn Đại Ưởng Thiên chết thì chiến hồn mới tới đây?"
Vu thần nữ nhíu mày:
"Nếu bản tôn Đại Ưởng đến thì với tu vi đó, cả đại điện chắc đã thành tro?"
"Có lẽ vậy, lúc đó đỉnh cấp đại năng của Hoang tộc và Linh tộc đại chiến trong Phù này, Hoang tộc còn những nhân vật cấp thấp không biết gì, vẫn mùi đầu làm việc, sau đó mới bị diệt."
Ngụy Tác gật đầu, cho là như thế.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL
- www.Truyện FULL
Bàn luận rồi gom hét những thứ hữu dụng đoạn bọn Ngụy Tác đi tiếp.
Điện vũ tiếp đó không có gì tốt, bọn Ngụy Tác đến trung tâm dãy công trình có sáu bức tượng Hoang tộc đại năng.
Đến quảng trường, bọn Ngụy Tác thấy ở chính giữa có mười mấy thứ như tế đài, cao hơn nền mấy thước, bên trên có tinh thạch vỡ, hình như là truyền tống pháp trận nhưng đã tổn hủy, không rõ nối đến đâu.
Quan sát kỹ, Ngụy Tác thậm chí cắt một bức tượng Hoang tộc đại năng ra, xác định không có gì cổ quái thì chúng nhân mới đi tiếp.
"Hình như có khí tức yêu thú."
Mấy chục tích tắc sau, Ngụy Tác nhíu mày bảo đoạn tăng tốc.
"Lẽ nào là hóa hình Phệ linh thú?"
Chúng nhân vừa tìm kỹ vừa theo chân gã.
Nửa tuần hương sau, cả toán đi qua một dãy điện vũ, theo Ngụy Tác vào một sơn cốc, trước mặt là cảnh tượng bình thường không thấy.
Mười mấy lam sắc quang trụ cỡ thùng nước từ tử vụ mênh mông bắn lên cao, xuyên qua âm hắc sắc phong tằng và xích kim sắc thần mang.
Trong sương sấm chớp ì ùng, điện hồ cực lớn nhấp nháy nhưng không có thanh âm vọng ra.
Cảm giác dị thường quỷ dị và bức bối.
Thần thức tất cả xuyên vào tử vụ thì đều như bị trói lại, dù Nam Cung Vũ Tinh cũng chỉ được không đầy trăm dặm, trừ biết có ngân bạch sắc điện hồ lấp lánh thì không thấy yêu thú gì.
Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, có lẽ cũng không biết chuyện gì.
"Vù!"
"Vù!"
Ngụy Tác ngưng thần cảm giác kỹ một chốc, ra hiệu cho tất cả cảnh giác rồi lưỡng đạo thanh sắc thần quang lóe lên, Duy ngã tâm kiếm bắn vào tử vụ.
"Xoạt!"
Cơ hồ khi lưỡng đạo Duy ngã tâm kiếm bắn vào tử vụ, tử vụ như thể phản kích, phun ra năm đạo ngân bạch sắc điện hồ lớn cỡ thùng nước vào Ngụy Tác.
Lôi cương khí tức lan ra, thậm chí khiến bọn Hàn Vi Vi nghẹt thở.
Ngụy Tác không quan tâm, hắc hỏa hiện lên ngăn được năm làn ngân bạch sắc điện hồ.
Đột nhiên, tử vụ rúng động, vốn không động tĩnh gì thì từ chỗ năm làn ngân bạch sắc điện hồ đột nhiên vang tiếng ong ong khe khẽ.
Năm sáu thứ lớn cỡ trái dưa đủ màu từ trong sương tím bay ra.
"Oành!"
Quất hoàng sắc quang trụ phun ra, hư không rung lên, uy năng gấp mấy lần ngân bạch sắc điện hồ.
"Đây là?"
Vu thần nữ và Trưởng Tôn Tiểu Như ngạc nhiên.
Là một con giáp trùng mai cứng vằn vàng, đen pha bạc, khí thế hung hung.
"Chát!"
Hắc hỏa bị giáp trùng phun ra quất hoàng sắc quang trụ đánh tan.
"Vù lạp!"
Cơ hồ đồng thời, trên mình đại giáp trùng lóe ngân quang, ngân sắc điện võng trùm xuống Ngụy Tác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận