Thông Thiên Chi Lộ

Chương 123: Đêm tối đầy sát cơ

Ba mươi mấy cỗ kim sắc chiến xa của Lôi Tiêu tông lướt qua không trung, Ngụy Tác lúc đó đang thận trọng đi trong một vạt rừng đầy bụi gai.
"Chà! Đây là tông môn gì hả?"
Thấy độn quang đó, Ngụy Tác cũng toát mồ hôi.
Hiện tại gã đi về phía đông nam Di Thiên cốc, thấy số kim sắc chiến xa đi về phía chính đông thì mới thở phào.
Đi thêm một lúc, gã đột nhiên nghe thấy trong khu rừng rậm bên tay trái có tiếng đấu pháp.
Ngụy Tác thoáng máy động, xác định bốn bề không có ai thì nhanh chóng lấy ra một tấm pháp y kiểu áo choàng hơi ánh bạc.
Trùm lên mình rồi dồn chân nguyên, gã tan biến đi như kỳ tích.
Cũng nhờ công lao tấm ẩn hình pháp y Mộ Dung Thần luyện chế cho gã, trước khi xuất phát gã đã bôi lên một lớp dược dịch chống lại ánh nắng, đem ra dùng bây giờ quả nhiên có thể hoàn toàn ẩn hình.
Gã mặc ẩn hình pháp y, vô thanh vô tức đến gần chỗ có tiếng đấu pháp.
Rất nhanh, gã thấy một tu sĩ Chu thiên cảnh cùng hai tu sĩ Thần hải cảnh ngũ trọng giao chiến kịch liệt với hai tu sĩ Chu thiên cảnh, gã chưa từng thấy năm người này, xuất thủ đều sử dụng pháp khí bán linh giai trở lên, nhất thời chưa phân thắng bại.
Thoáng sau, Ngụy Tác hiện rõ thân ảnh ở chỗ cách xa nơi đấu pháp, thoáng nở nụ cười khổ.
Năm người đó đều hung ác, ít nhất cũng có một phe định giết người cướp của nên mới dẫn tới xung đột.
Xem ra cảnh lừa lọc nhau, sát nhân đoạt bảo giữa các tu sĩ, đã bắt đầu ngay từ bên ngoài Di Thiên cốc.
Ngụy Tác hiện tại không muốn sinh sự, trầm ngâm một chốc rồi dựa vào ẩn hình pháp y vô thanh vô tức đi về phía đông nam Di Thiên cốc.
Còn cách không đầy năm mươi dặm, gãy nhảy lên một gốc cổ thụ đã xác định không có ai rồi nhìn vào Di Thiên cốc, tức thì hít một hơi khí lạnh.
Ngũ sắc độc chướng ngoài cốc đã triệt để ta đi, hiển lộ dáng vẻ toàn Di Thiên cốc.
Chỉ có thể hình dung là rộng lớn và cực kỳ man hoang.
Từ vị trí của Ngụy Tác chỉ nhìn được quá nửa mé đông nam sơn cốc, thị tuyến không thể nhìn được cả lòng cốc. Trong cốc có mấy ngọn núi cao vút, trên mấy ngọn núi này có nơi vẫn chưa tan hết ngũ sắc độc chướng, nhìn vào rực rỡ đủ màu, cực kỳ rùng rợn.
Vì quanh năm bị ngũ sắc độc chướng già che kín, cây cối trong Di Thiên cốc đều một màu âm trầm thảm đạm, đại đa số có dây leo quấn quýt, có những dây leo dài cả mấy trượng, tạo cho người ta cảm giác còn nhỏ hơn cả sợi tóc.
Thậm chí tạo cho người ta cảm giác như đang vào ma vực trong truyền thuyết.
Tu sĩ vào trong cốc tính đến lúc này không một nghìn cũng phải bảy tám trăm trở lên, nhưng Ngụy Tác không thấy bóng ai. Phân tán trong Di Thiên cốc mênh mông này, số tu sĩ đó chỉ là giọt nước trong biển cả, thỉnh thoảng mới thấy ánh lên quang hoa, chắc tu sĩ nào đó đang động thủ.
...
Ở lối vào phía đông nam Di Thiên cốc, một văn sĩ mặt mày nhẵn nhụi mặc hoàng sam và một đạo sĩ gầy như cây sào trúc mặc đạo bào vàng nhạt đang lướt đi.
Còn cách Di Thiên cốc mấy dặm, bạch diện văn sĩ và đạo sĩ gầy như cây sào trúc đột nhiên dừng lại.
Năm tu sĩ trẻ tuổi chừng như chưa đến ba mươi xuất hiện tại trước mặt năm người.
Năm tu sĩ trẻ tuổi đều mặc nguyệt bạch sắc pháp y thêu hình sóng nước, phía sau có hai chữ Thiên Nhất do phù văn tổ thành, đều là nội môn đệ tử của Thiên Nhất môn!
Trong Linh Nhạc thành, ngoại môn đệ tử Thiên Nhất môn rất đông, nhưng địa vị tựu tương đương với tạp vụ, lao dịch, không được môn phái trọng thị, cũng không được truyền thừa chân chính. Một khi trở thành nội môn đệ tử, thân phận và địa vị sẽ khác hẳn, không chỉ mỗi ngày được phân phối lượng linh thạch nhất định mà có thể được tu sĩ lợi hại của Thiên Nhất môn thu làm môn hạ, vừa có công pháp cao siêu vừa được môn phái bảo vệ.
Bình thường tranh đấu ở bên ngoài, giết vài ba ngoại môn đệ tử, Thiên Nhất môn khả năng sẽ không truy cứu. Nhưng giết nội môn đệ tử, e rằng sẽ lập tức bị truy sát như khi bọn Ngụy Tác giết tu sĩ yêu dị trẻ tuổi lần trước.
Bất kỳ đại tông môn nào, đối với nội môn đệ tử, thậm chí là đệ tử tinh anh đều coi trọng khác thường, đều hy vọng được những đệ tử đó hồi báo nhiều hơn. Hơn nữa cả đệ tử như thế mà không bảo vệ được thi uy tín của đại tông môn đó còn gì.
"Xin lỗi, đằng trước có trưởng bối sư môn bọn tại hạ bố trí cấm chế lợi hạ, mong hai vị vòng theo lối khác vào Di Thiên cốc."
Chặn văn sĩ và đạo sĩ gầy như cây sào trúc lại, một đệ tử Thiên Nhất môn phong độ rỡ ràng mỉm cười.
Văn sĩ mặt mày nhẵn nhụi và đạo sĩ gầy như cây sào trúc nhìn nhau với vẻ khó coi rồi im lặng vòng sang phía nam.
Khi cách năm đệ tử Thiên Nhất môn thật xa, xác định mấy đệ tử đó không thể nghe rõ, đạo sĩ gầy như cây sào trúc tỏ vẻ cực kỳ giận dữ mắng,
"Thiên Nhất môn rõ ràng ỷ thế hiếp người, cậy người đông thế mạnh, giữ chặt một chỗ không cho ai vào, để người của chúng ở trong hái linh dược."
Văn sĩ mặt mày nhãn nhụi lắc đầu, nhăn nhó khuyên: "Thế cũng đành chịu, các đại tông môn đều chiếm cứ một nơi dễ vào. Tán tu như chúng ta lấy đâu ra khả năng đó, đổi lại là Lôi Tiêu tông thực lực còn trên họ thì dù nghênh ngang bay phía trên vào thẳng trong cốc, các tông môn đó cũng không dám chặn lại. Hiện tại tức giận cũng vô dụng, nên tìm một chỗ nào đó tương đối an toàn mà vào, bằng không gặp phải Hủ cực thần quang thì gay, chúng ta chỉ cần an toàn hái được chút linh dược là may mắn lắm rồi."
Sắc mặt đạo sĩ gầy như cây sào trúc hơi giãn ra, nhưng vẫn tỏ vẻ giận dữ nói,
"Vói phong cách như Thiên Nhất môn hôm nay, sau này Trúc đạo nhân ta phát đạt nhất định cho Thiên Nhất môn nếm mùi đau khổ, bắt người Thiên Nhất môn không được ra khỏi Linh Nhạc thành theo cả bốn hướng đông nam tây bắc, mỏ một cái lỗ chó, chúng muốn ra khỏi thành thì cứ theo lối đó."
Cả hai vừa nói vừa khuất bóng trong khu rừng phía nam.
Chỉ tích tắc sau, ngân quang lóe lên, Ngụy Tác hiển hiện trên sau một gốc cây cách hai người không xa.
"Xem ra ẩn hình pháp y phối hợp với Tiềm Ẩn quyết, chỉ cần ta không động động dụng chân nguyên thì đến gần tu sĩ Chu thiên cảnh trong vòng năm trượng, đối phương cũng không phát giác."
Gã nhìn pháp y với vẻ vừa ý, lẩm bẩm một câu xong thì lại đành nhìn chỗ bị Thiên Nhất môn phong tỏa với vẻ chán nản, lướt lên một cây cổ thụ cành lá sum sê gần đó, vô thanh vô tức nhắm mắt điều tức.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
- http://truyenfull.vn
Khu vực Thiên Nhất môn phong tỏa cũng là khu vực gần nơi có khả năng có Tử hồ hoa sinh trưởng nhất, nhưng năm nội môn đệ tử Thiên Nhất môn đều là cao thủ Chu thiên cảnh nhất trọng, chưa biết chừng bên trong còn bố trí cấm chế lợi hại, cũng đành như hai tu sĩ Chu thiên cảnh nhất dạng lúc nãy, vòng sang hướng khác vào cốc.
Tu sĩ khác đều cố gắng vào cốc lúc ban ngày, nhưng hiện tại Ngụy Tác có Chân thị pháp dịch chuyên dùng để nhìn trong bóng tối, đã mua lần trước khi cùng lục bào lão đầu dạo chợ đêm, hơn nữa buổi tối, lão cũng có thể xuất hiện trợ giúp gã bằng thần thức cảm ứng, thành ra gã định vào cốc lúc đêm.
Hiện tại Thiên Nhất môn bá chiếm góc đông nam Di Thiên cốc, Ngụy Tác quyết định đến đêm mới lén vào. Nếu Tử hồ hoa dễ tìm, chưa biết chừng đã lọt vào tay Thiên Nhất môn rồi cũng nên, nếu không dễ tìm hoặc Thiên Nhất môn chỉ từ hướng này thâm nhập Di Thiên cốc trung thì gã còn có cơ hội.
Theo gã phán đoán, Thiên Nhất môn có đến tám phần sẽ từ hướng đó vào sâu trong Di Thiên cốc. Bao năm nay mỗi lần Di Thiên cốc không bị phong bế, càng vào sâu càng ít tu sĩ, nên ở ngoài không có nhiều thứ hay ho, càng vào sâu những thứ này càng nhiều.
Đại tông môn như Thiên Nhất môn luôn có nhiều đệ tử một lòng lập công, tuyệt đối không có giống tán tu như Ngụy Tác, thu được chút lợi là chạy ngay.
Gã vừa ẩn tàng lên cây cổ thụ ở ngoài Di Thiên cốc chưa lâu, một bóng đen lớn đột nhiên từ phía nam đáp xuống, dấy lên uy áp kinh thiên khiến Ngụy Tác ở cách cả mấy trăm trượng cũng rùng mình.
Bóng đen đó không phải phi độn pháp bảo gì hết mà là yêu thú mạnh hơn ngũ cấp thượng giai Song đầu khuyển nhiều lần!
Hiện tại trong Di Thiên cốc có rất nhiều yêu thú hùng mạnh tiến vào!
Điều đó càng khiến Ngụy Tác kiên nhẫn và cẩn thận hơn.
Thời gian qua đi từng chút một, bên ngoài Di Thiên cốc tối dần.
Khi tia tịch dương sau cùng tan biến khỏi chân trời, Ngụy Tác rời cành cây, lao theo phía nam.
Lúc gần sát vùng ngoài Di Thiên cốc chỉ mấy trăm trượng, Ngụy Tác thu lại ẩn hình pháp y. Sau một lúc sử dụng. gã phát hiện ẩn hình pháp y khi di chuyển nhanh sẽ để lại một cái bóng mờ mờ.
Pháp y nay không thể triệt để cách tuyệt khí tức nên khi di động rất có khả năng bị tu sĩ khác phát hiện.
Nên chỉ khi tất yếu mới phối hợp cùng Tiềm Ẩn quyết và ẩn hình pháp khí, dùng để mai phục đánh lén kẻ khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận