Thông Thiên Chi Lộ

Chương 501: Một lần nữa hội hợp

"Về thiếu chủ thì chúng ta đừng nói nữa, tu vi và dị bảo của y đều lấy được trong khi rèn luyện, không phải dựa vào tông chủ. Với tu vi tiến cảnh hiện tại, dù lần này liên nhân thành công hay không thì y cũng sẽ chấp chưởng Chân Võ đại thống."
Bàn Long chân nhân bảo Cổ Ngạc chân nhân,
"Tâm cơ y càng thâm trầm, đối với Chân Võ càng có lợi."
"Mỗ không nói đến mưu kế của y, mà bảo y hẹp hòi, thấy người khác có tu vi tiến cảnh nhanh hơn thì muốn trừ đi, chưa biết chừng đi đêm lắm có ngày gặp ma..."
Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc động chủ nói thêm mấy câu, Cổ Ngạc chân nhân vung tay vẩy ra hơn nghìn đạo kim quang.
Kim quang là đàn tinh kim tiểu trùng như ruồi nhặng.
Đàn tinh kim tiểu trùng tản đi, trong tay Cổ Ngạc động chủ đột nhiên có thêm một quả cầu trong suốt.
Nhìn quả cầu trong suốt, hơi ngừng lại rồi Cổ Ngạc động chủ gật đầu với Bàn Long chân nhân, cả hai lướt đi, thoáng sau đã khuất bóng.
...
Chân Võ tông và Huyền Phong môn định liên nhân, hơn nữa là Hứa Thiên Ảo cưới Thủy Linh Nhi, Thất khiếu tiên đan là sính lễ Chân Võ môn dành cho Thủy Linh Nhi... Tin này quá chấn động, Thủy Linh Nhi là đệ tử đỉnh nhọn của Huyền Phong môn, khẳng định tu luyện nhiều đỉnh cấp công pháp, thuật pháp, kết thành đạo hữu với Hứa Thiên Ảo thì tương đương với truyền cho Hứa Thiên Ảo tất cả, liên nhân kiểu này là hai siêu cấp đại tông môn liên thủ, thế lực của tu đạo giới Thiên Huyền đại lục sẽ rung chuyển.
"Long khí vi dẫn, thiên long vạn khiếu, vạn cổ tinh thần, tôi luyện pháp thân..."
Ngụy Tác hoàn toàn không biết việc đó, vẫn ở trong thạch thất bên ngoài Thiên khung tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật.
Kỳ thực dù biết gã cũng chỉ cho rằng thế sự vô thường, không ngờ mình lại vô tình nhúng vào việc này, cướp sính lễ của Chân Võ thiếu chủ dành cho tình nhân trong mộng của gã năm xưa.
Lúc còn ở Linh Nhạc thành làm tiểu tán tu, Ngụy Tác nghĩ nhiều đến Thủy Linh Nhi, nhưng chỉ thuần túy là ngưỡng mộ và khoác lác với lục bào lão đầu, chứ đê giai tán tu như gã mà thật sự theo đuổi đệ tử đỉnh nhọn của siêu cấp tông môn như Thủy Linh Nhi thì đúng là đầu óc có vấn đề. Sau khi cùng Cơ Nhã kết thành đạo lữ thì gã càng không nghĩ đến Thủy Linh Nhi, nói gì theo đuổi.
Đối với Ngụy Tác thì chạm vào một Huyền Vũ tông cộng thên một Chân Võ cũng không khác gì, thực lực hai tông môn này đều hơn xa gã.
Đại tông môn tranh đấu quyền thế, không quan hệ gì đến tán tu như gã, chỉ cần không động đến gã là được.
Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Hiện tại kim đan của Điếu Sa chân nhân đã bị Ngụy Tác luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan.
Ngụy Tác không vội đi mà tu luyện mấy canh giờ, đợi khi trời tối dần thì mới tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, lướt ra khỏi thạch thất lâm thời, tế xuất Tịnh hoa phi liên rồi vô thanh vô tức lướt đi.
Lướt đi hơn hai canh giờ, Ngụy Tác mới dừng lại trên tầng không một gò đất bình thường.
Mắt hơi ánh lên, gã xuất ra một đạo bạch sắc tiên thiên chân hỏa xuống gò đất.
Tiên thiên chân hỏa nhất kích phát, trong gò đất phía dưới có huỳnh quang lóe lên, mấy nhân ảnh lướt lên.
"Ngụy đạo hữu đến rồi."
Người đi đầu mày kiếm mắt sao, anh tuấn đĩnh bạt, chính thị Lệ Nhược Hải. Ba người còn lại là phu phụ Kỳ Long Sơn và Pháp Hoa chân nhân.
"Thế nào, chư vị đạo hữu tưởng mỗ không đến?"
Thấy bốn người tỏ ra kinh ngạc, Ngụy Tác mỉm cười.
"Hôm đó bọn mỗ đều thấy Huyền Vũ chân nhân truy đuổi đạo hữu."
Kỳ Long Sơn nhìn Ngụy Tác, không giấu vẻ ngưng trọng:
"Huyền Vũ chân nhân là Kim đan tam trọng đại tu sĩ, là Huyền Vũ tông tông chủ, dị bảo nhiều hơn hẳn tán tu như chúng ta, Lệ cung chủ tuy đã ngầm truyền âm hẹn gặp ở đây nhưng bọn tại hạ không dám tin sẽ gặp lại."
"Thật ra Huyền Vũ chân nhân thần thông thập phần kinh nhân."
Kỳ Long Sơn nói thẳng, Ngụy Tác chỉ mỉm cười,
"Tại hạ suýt nữa không đến được."
"Lúc đó bọn tại hạ không thể xuất thủ."
Lệ Nhược Hải tỏ vẻ ngượng ngùng:
"Hi vọng Ngụy đạo hữu hiểu cho."
"Tất nhiên, nếu có thân phận như Lệ cung chủ, có một tông môn để lo thì tại hạ cũng đành nuốt giận."
Ngụy Tác bảo Lệ Nhược Hải,
"Bất quá tại hạ có thể đi đâu tùy thích, không bị hạn chế, nên không nuốt được cục tức đó."
"Huyền Vũ chân nhân và Hứa Thiên Ảo quả thật khinh người. Bất quá phải đủ thần thông mới dám như đạo hữu, đổi lại là tại hạ thì đành nuốt giận."
Thanh Bình cũng không vui, bảo Ngụy Tác:
"Huyền Vũ chân nhân cũng không ngăn được đạo hữu?"
"Huyền Vũ chân nhân đã bị mỗ giết."
Ngụy Tác nhìn Thanh Bình và bọn Lệ Nhược Hải, bình tĩnh như thường lấy từ nạp bảo nang ra một vật.
"Cái gì!"
Lệ Nhược Hải và bọn Kỳ Long Sơn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, biến sắc.
Ngụy Tác cầm một viên huyền hắc sắc kim đan cực lớn, khí tức kinh nhân.
Không cần gã giải thích cũng biết là kim đan của Kim đan tam trọng Huyền Vũ chân nhân.
"Đạo hữu giết được Huyền Vũ chân nhân!"
Mười mấy tích tắc sau, Pháp Hoa chân nhân mới buột ra một câu.
"Ngụy đạo hữu, xem ra bọn tại hạ vẫn xem nhẹ thần thông của đạo hữu. Chả trách đạo hữu dám xuất thủ với Huyền Vũ chân nhân."
Lệ Nhược Hải hít sâu một hơi, từ từ nói.
"Tại hạ cũng chỉ liều mình lưỡng bại câu thương, mới giết được y. Không dễ tí nào."
Ngụy Tác nói đoạn thu kim đan của Huyền Vũ chân nhân lại.
Cho bọn Lệ Nhược Hải biết tin đã giết Huyền Vũ chân nhân, gã đã nghĩ chín, dù gì tin này cũng sẽ lan đi, cho bọn Lệ Nhược Hải biết thì họ càng e dè thần thông của gã, càng không dám hai lòng. Lúc ở Hoàng Đạo thành, gã thấy thần thông của Lệ Nhược Hải cũng thập phần kinh nhân.
Gã và bọn Lệ Nhược Hải đến Thanh Thành khư, dù có lợi gì thì cũng sẽ chia tay, không ngại bại lộ hành tung.
"Ngụy đạo hữu thần thông như thế, chuyên đi Thanh Thành khư này càng cần nhờ tới đạo hữu."
Kỳ Long Sơn bình tĩnh lại, tu đạo giới không thiếu gì kỳ nhân dị sĩ, Kim đan nhất trọng giết Kim đan tam trọng tuy khiến người ta chấn kinh nhưng không phải chưa từng có.
"Chỉ là Huyền Vũ tông thế lực rất lớn, Huyền Vũ chân nhân thử nhân và Chân Võ thiếu chủ Hứa Thiên Ảo có giao tình, Ngụy đạo hữu nên chú ý."
"Việc này chư vị đạo hữu đã thấy, không phải tại hạ gây chuyện, nếu Huyền Vũ chân nhân không đuổi riết thì mỗ không liều mạng. Tông môn như của chúng thì mỗ sẽ cố tránh, nhưng nếu bức quá thì mỗ đành liều thôi."
Ngụy Tác gật đầu, bảo Lệ Nhược Hải và Kỳ Long Sơn:
"Sau khi mỗ đi thì tình hình Hoàng Đạo thành thế nào?"
"Hoàng Đạo thành gần như bị hủy hết."
Lệ Nhược Hải từ từ bảo Ngụy Tác, "Huyền Vũ chân nhân truy đuổi đạo hữu, Hứa Thiên Ảo xuất thủ cướp đoạt yêu thú. Y có một món dị bảo như lu cá, uy năng thập phần kinh nhân, chắc là huyền giai pháp bảo. Phối hợp với thuật pháp của y thì ba Đế vương hắc giao bị y lấy mất hai, Địa nguyên bì khâu và Phi thiên ngân tiêu cũng vậy, nếu từ đâu tại hạ không cướp lấy một con Đế vương hắc giao, thì lần này chúng ta đúng là không có cả canh suông mà húp."
"Cái gì mà một ngụm canh suông cũng không có, cũng vì thân phận Chân Võ thiếu chủ chứ không thì thần thông của Lệ cung chủ và bọn tại hạ thì cướp mấy con yêu thú trong tay đâu khó."
Thanh Bình chen lời.
"Dù thân phận y thế nào thì thần thông quả rất cao, không thì đã không bắt được nhiều yêu thú như thế."
Lệ Nhược Hải nói với Ngụy Tác,
"Vốn từ được hết yêu thú thất cấp trở lên và Hoang cổ bạch trạch bị giết thì Hoàng Đạo thành giữ dược nhưng sau đó từ vết nứt Thiên khung xuất hiện một con Cửu u toan nghê, một con Hoang cổ thủy chu. Hai bát cấp yêu thú gia nhập, cộng thêm mấy con Địa nguyên bì khâu, Hứa Thiên Ảo cũng không thể đối phó. Sơn môn Hoàng Đạo tông bị công phá. Số lượng yêu thú quá nhiều nên bọn tại hại phải rút đi."
"Thiên khung ngoài Hoàng Đạo thành..."
Ngụy Tác ngẩn người, không ngờ hậu quả vết nứt Thiên khung này nghiêm trọng như thế. Gã biết, Bắc Minh tông và U Minh tông là hai tông môn mạnh nhất Thiên Huyền đại lục bắc bộ.
"Nghe nói tu sĩ đỉnh nhọn của Bắc Minh tông và U Minh tông đến nơi, phong bế được, có điều số lượng yêu thú vào trong Thiên khung thập phần kinh nhân nên tới đây hoang nguyên ở trong Thiên khung của Thiên Huyền đại lục bắc bộ sẽ rất nguy hiểm. Lần này truyền tống pháp trận bị hủy hoại không chỉ có vài thành trì chúng ta biết, muốn hành tẩu khắp Thiên Huyền đại lục bắc bộ đều phải dựa vào phi độn pháp khí." Lệ Nhược Hải nhìn Ngụy Tác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận