Thông Thiên Chi Lộ

Chương 280: Hải liệp đại hội bắt đầu!

"Quen thuộc Hắc Mộc quần đảo, dẫn đường thành thạo!"
"Tu sĩ Phân niệm kỳ dẫn đội, xem tam tông đấu pháp, ra khỏi Thiên khung không có nguy hiểm, đi nhanh về nhanh!"
"Phi độn pháp khí tuyệt phẩm, phi hành bình ổn với tốc độ nhanh, nửa ngày là tới Hắc Mộc quần đảo, đi về chỉ mất năm viên hạ phẩm linh thạch."
"Chiết quang pháp khí, bán giá thấp, xem đấu pháp rất rõ."
...
Hải liệp đại hội, đối với tu sĩ Hải Tiên thành là thịnh hội hiếm có.
Hải Tiên tông, Tử Vi tông, Minh Nguyên tông, ba tông môn lớn nhất trong mấy thành trì gần đó.
Mấy lần Hải liệp đại hội trước, rất đông tu sĩ mang tâm thái đến xem nhiệt náo, xem đệ tử đỉnh nhọn của tam tông thật ra trông thế nào, tu vi ra sao hoặc vì muốn tận mắt thấy đệ tử tông môn nào thắng lợi sau cùng, hưởng thụ cảm giác kích thích đó.
Hải liệp đại hội khác những lần trước vì Minh Nguyên tông. Minh Nguyên tông chuẩn bị rất nhiều chiết quang pháp cảnh, đủ bao phủ nhiều nơi trong Hắc Mộc quần đảo để người ngoài nhìn rõ tình cảnh. Tương đương với tu sĩ đến xem Hải liệp đại hội có thể tận mắt thấy đệ tử tinh anh đỉnh nhọn của tam đại tông môn đấu pháp.
Tin tức đồn ra, mấy thành trì chấn động.
Ngày Hải liệp đại hội bắt đầu, mấy thành trì quanh đó nhiệt náo phi phàm, từng toán tu sĩ đổ về Hắc Mộc quần đảo.
Hắc Mộc quần đảo cách Hải Tiên thành hơn ba vạn dặm, chưa đến chính ngọ - thời điểm Hải liệp đại hội chính thức bắt đầu, tam tông tu sĩ chưa thấy ai thì trên mặt biển ngoài Hắc Mộc quần đảo đã tụ tập bốn, năm nghìn tu sĩ đến xem nhiệt náo.
Hắc Mộc quần đảo rất đặc biệt, là mấy trăm hải đảo lớn nhỏ tụ tập lại, rông mấy nghìn dặm, đại bộ phận hải đảo đều liền nhau, đảo nào cũng mọc một loại cây tùng đen xì, hiếm dấu chân người, trông như chốn cùng sơn ác thủy, không việc gì thì đừng đến đó tìm cái chết.
Quần đảo này trông như một khối đá ngầm đen ngòm, trên đó có một bình đài ngọc thạch màu trắng đủ dung nạp mấy trăm người.
Bình đài dựng trên đán gầm đen ngòm, trông như một cái mâm lớn đặt trên quả trứng gà, cơ hồ sẵn sàng rơi xuống bất cứ lúc nào. Nhưng ngọc thạch bình đài vững vàng trong sóng gió, chứng tỏ được bố trí pháp trận.
Bốn, năm nghìn tu sĩ xem nhiệt náo đều tụ tập quanh bình đài. Bình đài là chỗ cho tam tông tu sĩ đứng, hơn nữa nhân vật đỉnh cấp của tam tông dự Hải liệp đại hội, kim đơn tu sĩ đều đến, nên không ai cuồng vọng đến mức dám lên đó.
"Mau xem kìa! Cái gì đấy!"
"Phúc thiên lăng, là người Tử Vi tông đến!"
Đột nhiên, tu sĩ tụ tập trên mặt biển gần đó xáo động, nhiều người ngẩng lên nhìn.
Tử sắc hồng quang tốc độ kinh nhân vút tới.
Tử sắc hồng quang là một dài tử sắc trường lăng rộng mấy trượng, dài hơn hơn năm mươi trượng, lấp lánh vô số hào quang như ánh sao, như cây cầu màu tím bay trên không.
Trên trường lăng có hơn ba mươi tu sĩ, đứng đầu là một tu sĩ mặc áo bào tím nhưng lấp lánh ngân quang.
Tu sĩ này trông chỉ bốn mươi lai tuổi, mặt như bạch ngọc, toát ra khí tức uy nghiêm, linh khí trên mình ngưng thành một đóa đóa thanh sắc linh chi.
"Đơn khí hóa hình, Tử Vi tông có thêm một tu sĩ Kim đơn kỳ từ lúc nào?!"
Nhìn rõ cảnh tượng, ở một góc trên mặt biển, mấy tu sĩ đứng trên một pháp khí như thanh sắc ngọc bồn kinh hô.
"Sao lại là một tu sĩ Kim đơn kỳ. Rõ ràng là tu sĩ Kim đơn kỳ duy nhất của Tử Vi tông - Tử Tinh chân nhân."
Một trung niên thanh bào tu sĩ gầy gò ở sau lưng mấy tu sĩ, đứng trên pháp bảo trông như hắc sắc quy giáp tỏ vẻ khinh miệt phản bác.
"Vị đạo hữu này."
Mấy tu sĩ hơi ngạc nhiên ngoái lại, một tu sĩ lùn mập áo xám diện mạo thật thà vòng tay lễ mạo:
"Tử Tinh chân nhân là thái thượng trưởng lão của Tử Vi nhưng đã hơn một trăm tám mươi tuổi, nếu là ông ta sao lại trẻ thế?"
"Vì Đại la chu thiên quyết của Tử Tinh chân nhân có công hiệu trú nhan. Tuy ông ta hơn một trăm tám mươi tuổi nhưng trông không khác gì một đạo nhân hơn bốn mươi tuổi."
Thanh bào tu sĩ trung niên bảo bọn tu sĩ lùn mập áo xám.
"Xem ra vị đạo hữu này rất hiểu tam tông."
Bọn tu sĩ lùn mập áo xám nhìn nhau, tỏ vẻ bội phục,
"Không rõ đạo lần này thấy tông nào sẽ thắng Hải liệp đại hội?"
"Đương nhiên là phải ngả về Minh Nguyên tông. Minh Nguyên tông có thiên tài đệ tử Âu Nhiên Mạnh, tốc độ tu luyện tiến cảnh tại Vân Linh đại lục xếp trong năm người đứng đầu mấy trăm năm qua, tu vi Phân niệm cảnh ngũ trọng. Lần này họ chuẩn bị nhiều chiết quang pháp kính, để ngần ấy tu sĩ cùng thấy, không phải định lập uy hả?"
Trung niên thanh bào tu sĩ tỏ vẻ cao ngạo nói,
"Bất quá hiện tại Tử Vi tông bình tĩnh thế này thì chưa chắc, biết đâu Tử Vi tông có thủ đoạn lợi hại nào đó."
"Hải Tiên tông thì sao?"
Cạnh tu sĩ lùn mập áo xám, một tu sĩ trẻ tuổi mặc hoàng sắc pháp y không nén được lên tiếng hỏi.
"Hải Tiên tông?"
Thanh bào tu sĩ cười ha hả,
"Sống sót được một hai người là khá lắm rồi. Hiên Viên lão tổ đã ứng phó qua quít hai lần, lần này chắc cũng tùy tiện phái ai đó cho xong."
Thấy thanh bào tu sĩ có kiến thức, nói năng hùng hồn, tu sĩ quanh đó tụ lại không ít.
Lúc đó, người Tử Vi tông đáp xuống bạch sắc ngọc thạch bình đài.
Phúc thiên lăng tỏa linh áp kinh nhân hóa thành tử quang, thu vào tay Tử Tinh chân nhân.
Trừ Tử Tinh chân nhân, người Tử Vi tông đều là tu sĩ Phân niệm kỳ!
"Lại một tông môn đến kìa, là người Minh Nguyên tông hay Hải Tiên tông?"
Đột nhiên, tu sĩ trên mặt biển lại xôn xao.
"Lớn thật!"
Một nữ tu lên tiếng, vì nhìn rõ nên nhiều tu sĩ toát mồ hôi.
Hoàng sắc độn quang đang bay tới cực lớn.
Độn quang đến gần, tuyệt đại đa số tu sĩ đều hít một hơi khí lạnh vì phi độn pháp bảo này là một tòa hoàng ngọc lâu các ba tầng rộng cả trăm trượng, hoàng quang chói lòa, như tiên điện trên trời, uy thế cực kỳ kinh nhân.
Thấy phi độn pháp bảo đó đến gần, Tử Vi tông Tử Tinh chân nhân mục quang lóe lên.
"Tử Tinh đạo hữu, vẫn mạnh giỏi chứ?"
Một giọng phiêu diêu từ gian hoàng ngọc lâu các vọng lại.
"Lão phu tưởng là Hiên Viên đạo hữu hóa ra lại lạ Lý Minh Hà đạo hữu."
Tử Tinh chân nhân không hé mắt ra nói.
"Hóa ra là Minh Nguyên tông đến rồi!"
Tuyệt đại đa số tu sĩ tại trường đều có ý nghĩ này.
Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Cũng lúc hoàng ngọc lâu các bay đến sát bạch sắc ngọc đài chợt biến mất, hơn hai mươi tu sĩ đáp xuống.
Tu sĩ đứng đầu chỉ hơn năm mươi tuổi, nguyệt bạch sắc trường bào quét đất, tóc buộc bằng sợi lạu xanh, trông thập phần tiêu sái tuấn dật. Linh khí phát ra không khác gì một như ý nhỏ, thập phần huyền diệu. Rõ ràng là Minh Nguyên tông tông chủ, Kim đơn kỳ đại tu sĩ Lý Minh Hà.
Tu sĩ trẻ tuổi vẫn mặc pháp y vàng nhạt, trông anh tuấn tột bậc, như hạc giữa đàn gà này là thiên tài đệ tử Âu Nhiên Mạnh của Minh Nguyên tông.
"Xem ra Hiên Viên đạo hữu tự tin quá."
Đáp xuống, Lý Minh Hà coi như không có ai, mỉm cười với Tử Tinh đạo nhân.
Tử Tinh đạo nhân gật đầu, tựa hồ không muốn nhiều lời.
Mấy tuần hương sau, ngoài xa mới xuất hiện một đạo bạch quang.
"Hải Tiên tông sau cùng cũng đến!"
Đạo bạch quang đó là một bạch ngọc liên đài khổng lồ. Đạo bạch quang bay không nhanh.
Thấy thế, Tử Tinh chân nhân tỏ vẻ không vui, hừ lạnh:
"Hiên Viên đạo hữu, để bọn lão phu đợi lâu quá."
"Không phải tí nữa mới đến giờ hả?"
Giọng Hiên Viên lão tổ cười ha hả từ bạch sắc liên đài vọng xuống:
"Già rồi, động tác chậm hơn mấy người trẻ tuổi. Hải liệp đại hội lần nào cũng chỉ đổ có hai trăm vạn hạ phẩm linh thạch, thực khiến người ta không nổi hứng thú được."
"Không có hứng? Lẽ nào lần này Hải Tiên tông chắc phần tất thắng? Khẩu khí lớn thế nhỉ?"
Tuyệt đại đa số tu sĩ nghe thấy giọng Hiên Viên lão tổ thì đều sáng mắt. Nhưng khi bạch sắc liên đài bay đến gần, nhìn rõ tu sĩ Hải Tiên tông, họ đều không tin nổi trợn tròn mắt, thầm kêu lên:
"Không phải chứ?"
Sau lưng Hiên Viên lão tổ chỉ có mười người, phía sau nữa là một cỗ kiệu, không rõ có huyền hư gì.
Trong mười người xuất hiện này, có ba lão đầu rõ ràng là trưởng lão Hải Tiên tông, còn lại các đệ tử trẻ tuổi đều nhớn nhác, chỉ có một tu sĩ Phân niệm cảnh, còn lại toàn là tu sĩ Chu thiên cảnh. So với hai phái kia toàn là đệ tử Phân niệm cảnh, hình thành cách biệt quá lớn
Bạn cần đăng nhập để bình luận