Thông Thiên Chi Lộ

Chương 250: Hôi sắc pháp châu

"Xoạt!"
Còn cách Ngụy Tác cùng Cơ Nhã không đầy hai trăm trượng, hồng sắc tiểu thú động thủ trước, kim sắc thiểm điện như một món pháp bảo bổ vào Ngụy Tác.
Tựa hồ nó nhận ra gã là nhân vật uy hiếp nhất.
Chát!
Điện mang bị Ngụy Tác dùng Hắc thủy liên đài chặn lại.
"Đến đây, tiểu trùng trùng, để xem ta có hạ được ngươi không."
Ngụy Tác không vội kích phát Kim môn cự thạch trận, mà với gầm vang hồng sắc tiểu thú, ra vẻ khinh miệt. Rồi gã mới thong thả kích phát Kim môn cự thạch trận và pháp bảo như hòn núi màu vàng.
Tiểu trùng trùng?
Không rõ vì xưng hô này hay vì động tác khinh miệt của gã, hồng sắc tiểu thú tỏ vẻ điên tiết, bao nhiêu gai nhọn trên mình đều ánh lên lôi ti.
Mọi kim sắc lôi ti ngưng kết thành hình cự hổ dài hai trượng.
Ầm! Dải sét hình cự hổ giáng xuống, đánh tan quá nửa hoàng khí của Kim môn cự thạch trận, cả pháp bảo hình ngọn núi do Cơ Nhã kích phát cũng gần như bị đánh tan hết hoàng khí.
Yêu nguyên hóa hình!
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu đều cả kinh. Ngụy Tác lồi mắt lên, nuốt nước bọt.
Chỉ có lục cấp cao giai yêu thú, mới có thể yêu nguyên hóa hình, cũng như thuật pháp mô phỏng hình dáng của tu sĩ kích phát. Nhưng lục cấp cao giai yêu thú có thực lực không kém gì tu sĩ Kim đơn kỳ, yêu thú này khẳng định chưa đạt lục cấp cao giai. Nhưng như vậy mà có thể kích phát uy lực thuật pháp như thế, có nghĩa hồng sắc tiểu thú là trưởng lão cấp. Bản thân nó là lục cấp đê giai yêu thú, tiến giai xong thì còn lợi hại hơn lục cấp trung giai yêu thú.
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nuốt nước bọt xong, Ngụy Tác lại giơ ngón trỏ lên với hồng sắc tiểu thú ngoắc khẽ, kêu to hơn,
"Tiểu trùng trùng, ngươi thấy mình khó coi nên mong biến thành hổ hả, lúc phóng thuật pháp cũng hóa thành hình hổ, nhưng uy lực tệ quá. Có bản lĩnh thì thì xuống cắn ta xem nào."
Gã kêu vậy, cả Cơ Nhã cũng toát mồ hôi, dáng vẻ của gã sặc mùi gây hấn.
"Gừ!"
Quả nhiên, dáng vẻ này của Ngụy Tác thì cả Hắc bức ma long cũng không chịu được, hắc khí phún ra, ngưng kết với tốc độ kinh thành một lớp giáp lấp lánh.
Cự thú như vẫn thạch giáng xuống, chỉ muốn đập cho Ngụy Tác cùng Cơ Nhã nát vụn.
Ngụy Tác tiếp tục làm động tác khiêu khích Hắc bức ma long và hồng sắc tiểu thú, đồng thời nắm lấy Thực huyết pháp đao.
Đương nhiên gã cũng dị thường khẩn trương.
Đáp xuống với tốc độ kinh nhân, Hắc bức ma long há miệng, hắc quang từ cái miệng lởm chởm răng nhọn ngưng tụ lại, tựa hồ đang tích tụ một đạo thuật pháp uy lực kinh nhân.
Đúng lúc đó ba ngọn Diệt tiên đằng im lìm lại động đậy.
Ba nhánh Diệt tiên đằng vốn bò lên sườn núi, đột nhiên dựng đứng, như tử sắc cự mãng ngẩng đầu văng người, hai nhánh quấn chặt lấy Hắc bức ma long, treo lơ lửng trên không. Nhánh Diệt tiên đằng còn lại vẩy ngọn trói lấy hồng sắc tiểu thú.
Lục cấp trung giai Hắc bức ma long là nhân vật bá chủ trong Chập Khí hải trung nhưng chưa từng được thấy Diệt tiên đằng.
Bị Diệt tiên đằng quấn lấy, đôi mắt to lớn của Hắc bức ma long ánh lên giận dữ và chế nhạo nhưng rồi Diệt tiên đằng xiết mạnh, cái lưỡi đen ngòm của Hắc bức ma long bị bị ép lè ra, hắc quang trong miệng tan biến.
"Chát, chát, chát!"
Hắc bức ma long giãy giụa kịch liệt trên không, khiến cả tiểu đảo rung lên, mặt đất mấy dặm bên dưới Diệt tiên đằng lồi lên, Diệt tiên đằng cũng căng ra, lên tục xoay tròn, vang lên tiếng gai bị gãy. Lớp vỏ hai nhánh Diệt tiên đằng có dấu hiệu bịnnứt.
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã đều thấy hưng phấn vì chỉ tích tắc sau, Hắc bức ma long đã bị xiết đến mức xương cốt cũng kêu canh cách, không phát ra nổi bất kỳ thuật pháp nào.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
- http://truyenfull.vn
"Bốp!"
Chỉ sau mấy tích tắc, máu từ miệng Hắc bức ma long phun ra như suối.
Cơ hồ Hắc bức ma long đã tan hết lực khí, không còn bất kỳ năng lực phản kháng nào.
Lục cấp trung giai yêu thú này coi như xong đời.
"Không xong!"
Cùng lúc đó, Ngụy Tác biến hẳn sắc mặt vì trên mình hồng sắc tiểu thú rực hôi sắc quang hoa, Diệt tiên đằng chạm vào liên khô đi nhanh chóng.
Mất mấy ngày liền, khó khăn lắm mới dẫn được hai con lục cấp yêu thú đến đây, Ngụy Tác không đời nào để cho thịt béo đến mồn lại chạy mất.
"Xuống ngay!"
Ngụy Tác chụp mạnh lên không, thanh hắc sắc âm khí tràn ra, trùm lên hồng sắc tiểu thú. Hồng sắc tiểu thú mình lóe lôi quang, bất liên tục hóa giải thanh hắc sắc âm khí. Ngụy Tác tỏ vẻ xót ruột, thanh hắc sắc âm khí ép mạnh, thân thể hồng sắc tiểu thú bị dồn xuống trượng.
Hai nhánh Diệt tiên đằng vừa hạ được Hắc bức ma long lại lặng lẽ quấn lấy hồng sắc tiểu thú.
Nó lại rực lên khí xám, chỉ mấy tích tắc, ba nhánh Diệt tiên đằng quấn vào chỗ nào trên mình nó là khô xác đi.
Sắc mặt Ngụy Tác biến đổi, trước khi nó kịp gỡ Diệt tiên đằng xong thì thanh hắc sắc âm khí lại tràn ra ép hồng sắc tiểu thú xuống mấy trượng.
Như vậy mấy lần liền, thanh hắc sắc âm khí mỏng đi một chút, ba nhánh Diệt tiên đằng khô mất hơn hai mươi trượng.
Càng xuống dưới, Diệt tiên đằng càng to, thành ra hồng sắc tiểu thú sau rốt cũng không chịu nổi, bị ba nhánh Diệt tiên đằng quấn lấy thì hôi quang không còn phát ra nổi.
Thân hình nó rất nhỏ, bị quấn trong Diệt tiên đằng thì mất hút.
Ngụy Tác cùng Cơ Nhã, lục bào lão đầu quan sát chừng một tuần hương, Hắc bức ma long vẫn bị treo trên không, Diệt tiên đằng vẫn hút huyết nhục, nhưng phần quấn chặt tiểu thú đã lỏng ra, hồng sắc tiểu thú bị hút khô, quấn lại thành một mớ rơi xuống.
Ngụy Tác vung tay, hút hồng sắc tiểu thú về.
Hồng sắc tiểu thú đã biến thành một bộ da nhăn nhúm.
Theo kinh nghiệm từ trước, Diệt tiên đằng chỉ hút huyết nhục yêu thú chứ không động đến nội đơn. Ngụy Tác thành thạo móc ra lục sắc tiểu đao chuyên dụng mổ xẻ thi thể yêu thú để xử lý.
Con yêu thú này là lục cấp yêu thú đã tiến giai thành trưởng lão cấp, thể nội chưa biết chừng hình thành một viên pháp châu uy năng phi phàm, có thì sẽ gắn lên Thanh tác ngân pháp trượng.
"Không hổ là lục cấp yêu thú."
Ngụy Tác há hốc miệng vì da nó quá dai, con dao luyện từ thai thể phi kiếm này không mảy may khiến lớp da này trầy xước.
Không cắt được, không lấy được nội đơn, quả thật hơi ngượng ngùng.
Bất quá nhìn tiểu thú đã tan nát xương cốt, Ngụy Tác chợt máy động linh quang, vò yêu thú lại rồi mở ra như đang cởi gút.
Không còn chân nguyên, lớp gai bên ngoài của nó cũng mềm xèo, không đâm được ai.
Ngụy Tác áp dụng cách vắt sữa bò, từ từ ép vật trong bụng nó ra.
Huyết nhục yêu thú đã bị Diệt tiên đằng hút toàn bộ, chỉ có đôi mảnh xương vụn màu vàng lòi ra.
Rồi một viên kim sắc đơn châu lớn cỡ ngón tay tròn xoe được Ngụy Tác ép ra khỏi miệng nó.
"Đây là yêu đơn của yêu thú này."
Kim sắc đơn châu chứa đầy hoa văn đặc biệt như hải tảo nhỏ xíu, dấy lên linh khí bàng bạc và lôi cương khí tức.
Lấy được yêu đơn, trong mắt Ngụy Tác càng xuất hiện thần sắc kinh hỉ. Gã cảm nhận được trong da nó còn một thứ tròn xoe, chắc là một viên châu tử.
Được chân nguyên dồn xuống, viên châu tròn xoe sau rốt cũng thò ra khỏi miệng yêu thú.
Pháp châu!
Viên châu lộ ra xám ngắt một màu, như được đẽo gọt từ một hôi sắc tinh thạch, nhỏ hơn kim sắc yêu đơn đoi chút, không có linh khí, nhưng có ẩn chứa uy năng kỳ dị, rõ ràng là pháp châu tự nhiên sinh thành trong thể nội cao giai yêu thú sau khi tiến giai.
Yêu đơn, cũng như thần hải của tu sĩ, pháp châu là pháp bảo yêu thú luyện được, lúc đối địch rất hữu dụng.
Ngụy Tác hân hoan thu cả da và yêu đơn của hồng sắc tiểu thú không biết tên này, móc ra Thanh tác ngân đoản trượng, thận trọng khảm pháp châu lên.
"Bốp!"
Gã dồn chân nguyên vào, pháp châu trên Thanh tác ngân đoản trượng rực hôi sắc quang hoa, mấy cái cây bị hôi sắc quang hoa trùm lên đều khô héo.
Quả nhiên có công hiệu như hôi quang từ hồng sắc tiểu thú phát ra, chỉ không rõ hôi sắc quang hoa này có công dụng gì khi đối phó yêu thú hoặc tu sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận