Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 109: Chạy trối chết

Thời điểm Calvin rời khỏi Thánh Donas, chỉ đi một đoạn ngắn mà ngã trọn vẹn ba lần. Trần Lạc chuẩn bị ra ngoài mua thức ăn thì thấy cảnh này, lại không kỳ quái chút nào.
Đừng nói Calvin, xem như ở hậu thế, một học sinh từ nhỏ đã tiếp nhận nền toán học hiện đại, lần đầu tiên nghe được nghịch lý Zeno cũng sẽ nhịn không được hoài nghi nhân sinh. Trong lịch sử phát triển của toán lý đã từng có tứ đại Thần Thú.
Tứ đại Thần Thú này là rùa đen của Zeno, con thú Laplace, con quỷ Maxwell và con mèo của Schrödinger. Tứ đại Thần Thú lần lượt tương ứng với vi phân và tích phân, cơ học cổ điển, định luật hai của nhiệt động lực học và cơ học lượng tử.
Trong đó, rùa đen của Zeno chưởng khống thời không có thể Súc Địa Thành Thốn, con thú Laplace minh xét đại đạo thôi diễn vạn vật, con quỷ Maxwell điều khiển vạn vật nghịch chuyển Âm Dương và con mèo của Schrödinger chế tạo vũ trụ siêu việt sinh tử.
Tứ đại Thần Thú này vừa chính vừa tà, nó mang đến cho các nhà khoa học mê mang và khốn nhiễu, nhưng cũng chỉ rõ con đường mà khoa học phải đi cho nhân loại. Hôm nay Trần Lạc thả ra chính là rùa đen của Zeno.
Mọi người có thể nói nó là một vấn đề toán học, cũng có thể nói nó là một vấn đề vật lý, còn có thể nói nó là một vấn đề triết học.
Trên phương diện triết học, có người dùng bản chất của vận động để giải thích nó, trên phương diện vật lý, có người dùng cơ học lượng tử để giải thích nó. Mà muốn dùng toán học để giải quyết triệt để rùa đen của Zeno, trước hết phải hiểu rõ khái niệm về giới hạn.
Nhưng hai ngàn năm trước, cho dù những nhà toán học vĩ đại cỡ như Euler hay Gauss cũng không có người có thể giải thích ảo diệu của giới hạn. Bởi vậy, nghịch lý rùa đen của Zeno lấy tư thái Thần Thú định cư ở đế quốc Vật Lý hơn 2000 năm.
Ròng rã hai ngàn năm sau, mãi cho đến khi Leibniz và Newton phát minh vi phân và tích phân, vấn đề về giới hạn mới được giải quyết. Song, cho dù như vậy, mặc kệ là giới toán học, giới triết học hay giới vật lý học, vẫn như cũ bởi vì con rùa đen này mà cãi lộn không ngớt.
Càng về sau, liên quan tới nghịch lý của Zeno đã diễn sinh ra vô số loại giải thích, người bên nào cũng cho là mình đúng, giữ vững quan niệm của mình, không ai chịu phục ai.
Đương nhiên, vô luận kết quả như thế nào, nghịch lý của Zeno bất kể đối với sự phát triển của toán học, triết học hay vật lý đều có tác dụng thúc đẩy cực mạnh.
Đây không phải là chuyện Trần Lạc quan tâm, hắn quan tâm là sau khi thả ra con rùa đen này, những học giả Gaya kia hẳn sẽ trong đêm mua vé đứng trở về nước chứ? Chờ sau khi bọn họ về, 5000 đồng vàng, không, 7000 đồng vàng của hắn cũng lập tức trở về đúng chỗ. . .
Mặc dù 2000 đồng vàng có hơi ít một chút, nhưng cân nhắc đến tài chính của Calvin, xem ở mặt mũi lão bằng hữu, Trần Lạc cũng tạm chấp nhận. . .
Vẫn là phương pháp này kiếm tiền rất nhanh, Trần Lạc thậm chí đang mong đợi lại có mấy đoàn học giả của nước khác đến Lorrain, toán học làm xong, hoá học vật lý sinh học gì đó cũng có thể lại làm một chút. . . . . .
Hai ngày vừa qua, ba bài toán làm khó học giả Gaya tạm thời phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người. Tất cả học giả thành Yapool đều đang nghiên cứu rùa đen của Blair. Thậm chí dân chúng bình thường đối với vấn đề này cũng tràn ngập tò mò.
Làm sao Đại Ma Đạo Sư vĩ đại lại không đuổi kịp một con rùa đen, ngay cả Phong hệ Đại Ma Pháp Sư cũng đuổi không kịp, đến cùng con rùa đen này bò nhanh đến cỡ nào?
Đương nhiên, các dân chúng bình thường không hiểu, các học giả thành Yapool lại rất rõ ràng, căn nguyên của vấn đề này không phải Đại Ma Đạo Sư đuổi kịp hay không đuổi kịp rùa đen mà là bằng cách nào đuổi kịp.
Ai cũng biết, Đại Ma Đạo Sư vĩ đại, Achilles đại nhân nhất định có thể đuổi kịp rùa đen, nhưng đến cùng hắn làm thế nào đuổi kịp? Nếu như thời gian và khoảng cách có thể chia nhỏ vô hạn, hắn làm thế nào hoàn thành quá trình vô hạn này?
Điều này tựa hồ vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của bọn hắn. Cũng có người bắt đầu nghi ngờ quan niệm bắt nguồn sớm nhất từ học phái Gaya này, đã thời gian và không gian thật ra không phải vô hạn, vậy thì để cho người ta càng khó lý giải hơn.
Nếu như thời gian và không gian không thể chia nhỏ vô hạn, vậy chẳng lẽ tồn tại một đơn vị thời gian và không gian nhỏ nhất ư? Vấn đề này càng thảo luận càng rộng, viễn siêu số vô tỷ trước đó, gần như toàn thể người dân trong thành Yapool đều đang bàn tán vấn đề này.
Thậm chí mỗi ngày cũng có không ít bình dân vây quanh ở hiệp hội Toán Học, hiếu kỳ hỏi thăm các học giả chuyện liên quan tới Đại Ma Đạo Sư và rùa đen. Các học giả đi ngang nếu như không có việc gấp, bình thường cũng sẽ giải thích với bọn hắn một chút.
Một vị chủ cửa hàng thú cưng mập mạp ngăn lại một tên học giả, hiếu kỳ hỏi: "Phong hệ Đại Ma Đạo Sư đều đuổi không kịp, con rùa đen kia chạy nhanh đến cỡ nào?"
Người học giả kia lắc đầu, kiên nhẫn giải thích: "Đây không phải là vấn đề rùa đen chạy nhanh hay không , đây là vấn đề thời gian và không gian có thể chỉ nhỏ vô hạn hay không. . ."
Chủ cửa hàng thú cưng khoát tay nói: "Ta không quan tâm thời gian có thể chia nhỏ hay không, ta chỉ muốn biết làm sao con rùa đen kia chạy nhanh như vậy, nó ăn cái gì lớn lên?" Học giả bất đắc dĩ nói: "Quan trọng không phải việc này, ngươi cho rằng ngài Blair không biết Đại Ma Đạo Sư có thể đuổi kịp rùa đen hay không sao?"
Chủ cửa hàng thú cưng cau mày nói: "Ta không quan tâm cái này, ngươi nói cho ta biết vì sao con rùa đen kia nhanh như vậy, nó biết bay sao?" Người học giả kia hơi không kiên nhẫn, nói: "Đều nói rồi, Đại Ma Đạo Sư nhất định có thể đuổi kịp rùa đen!"
"Vậy các ngươi hai ngày này đang nghiên cứu cái gì?" Chủ cửa hàng thú cưng lườm hắn một cái, hỏi: "Nếu không ngươi nói cho ta biết người tên Blair kia ở đâu, ta đi hỏi hắn một chút, con rùa đen của hắn ăn cái gì lớn lên, làm sao bò nhanh như vậy. . ."
Người học giả kia nhịn không được đạp hắn một cước, giận dữ hét lên: "Cút!" . . . Trong hiệp hội Toán Học, Calvin đứng trước một cái bàn, trên mặt bàn có một con rùa đen đang nhúc nhích một cách chậm chạp. Đã hai ngày, hắn vẫn không thể nghĩ thông suốt vấn đề rùa đen này.
Toán học có thể giải ra cần bao lâu để Achilles có thể đuổi kịp rùa đen, nhưng toán học không cách nào giải thích làm sao hắn đuổi kịp rùa đen. Đây căn bản là một vấn đề không thể dùng toán học giải thích.
Calvin nghi hoặc vấn đề rùa đen này, nhưng hắn càng thêm hiếu kỳ, trong đầu của ngài Blair trẻ tuổi còn chứa những ý nghĩ cổ quái gì nữa đây? Mỗi một vấn đề đều có thể gây nên một trận địa chấn khổng lồ, hắn thật sự là ma quỷ Chúng Thần phái tới đảo loạn giới toán học sao?
Gall vội vã từ bên ngoài chạy vào, ngay cả gõ cửa cũng quên béng, vừa vịn vách tường vừa thở dốc nói: "Hội, hội trưởng đại nhân, đoàn học giả của Gaya, bọn họ, bọn họ. . ." Calvin nhìn hắn, hỏi: "Bọn họ thế nào?" Gall lớn tiếng nói: "Bọn họ chạy!"
Đoàn học giả Gaya đã lặng lẽ rời khỏi thành Yapool trong đêm qua, ngay cả chào hỏi cũng không lên tiếng. Calvin đối với điều này cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chuyện này nằm trong dự đoán của hắn.
Từ khi ngài Blair thả ra con rùa đen kinh khủng kia, học giả Gaya đã không còn đường lui. bọn họ ở lại nơi này sẽ bị đông đảo các học giả chất vấn, mà bọn họ căn bản không giải quyết được vấn đề này.
Calvin cảm thấy, người có thể giải thích cái vấn đề này chỉ sợ cũng chỉ có ngài Blair và Trần Lạc đại nhân. Giờ phút này, không chỉ học giả Gaya, ngay cả bản thân Calvin, trong lòng cũng có chút hoảng hốt. Hắn phát hiện, uy lực của con rùa đen này còn lớn hơn dự liệu của hắn rất nhiều.
Hiện tại không chỉ có học giả toán học, người của mọi tầng lớp, mọi giai cấp đều hỏi thăm hắn đáp án của vấn đề này. Chờ đến vấn đề này truyền ra, bên Vương Đô tất nhiên cũng sẽ để hắn đưa ra một lời giải thích. Nhưng hắn làm sao có thể giải thích?
Nôn nóng, Calvin bỗng nhiên đứng dậy, nói: "Cầm tiền, đi học viện Thánh Donas!" . . . Hiệp hội Toán Học và Calvin vẫn rất đáng tin cậy, học giả Gaya vừa rời đi, ngày thứ hai, Trần Lạc đã thấy một chiếc rương tràn đầy đồng vàng lóng lánh. Có giáo huấn lần trước, lần này Trần Lạc đã có kinh nghiệm.
Tăng thêm một ma pháp biến thể chỉ là dệt hoa trên gấm, hắn không thể nện tất cả số tiền này vào hiệp hội Ma Pháp, ít nhất hẳn nên giữ lại một phần để duy trì sinh hoạt. Tiền lương của cô Britney không cao, mình có thể nuôi nàng.
Isabella bởi vì tiêu tiền quá nhiều nên bị người cha thành chủ của nàng hạn chế tiền tiêu vặt. Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo, xem ở Isabella đã từng bao nuôi hắn, Trần Lạc cũng có thể nuôi nàng một đoạn thời gian. Số tiền này đủ cho ba người bọn họ vượt qua cuộc sống sinh hoạt xa xỉ nhất.
Đương nhiên, bình thường cô Britney cũng rất tiết kiệm, Trần Lạc cũng không phải là người vung tay quá trán. Trong tình huống này, số tiền này có thể nuôi bọn hắn cả đời. Calvin do dự rất lâu, mới nhìn về phía Trần Lạc, cẩn thận hỏi: "Ngài Blair, rùa đen kia đến cùng là như thế nào?"
Vấn đề này Trần Lạc không cách nào giải thích cho Calvin. Nghiêm chỉnh mà nói, nghịch lý Zeno không phải là một vấn đề toán học. Hoặc là nói, nó không hoàn toàn là một vấn đề toán học.
Từ góc độ toán học, có thể cho ra đáp án của vấn đề này, lại không thể giải thích bản chất của nó. Nền toán học của đại lục Thần Ân còn quá thấp, hiện tại nói cho bọn hắn khái niệm về giới hạn còn hơi sớm.
Trần Lạc cũng không có ý định giải thích từ trên vật lý, cơ học lượng tử mặc dù có thể giải thích nghịch lý Zeno, nhưng xem như bản thân cơ học lượng tử, cũng có người hoài nghi với tính chân thực của nó.
Huống chi, ở đây ngay cả cơ học cổ điển còn chưa được thành lập, hiện tại đưa ra khái niệm cơ học lượng tử, phần lớn mọi người đều sẽ phát điên. Trong lịch sử, nhà khoa học bởi vì chuyện này mà tự sát cũng không ít.
Hắn không cho Calvin đáp án, thứ nhất vì hắn không có cách nào cho, thứ hai cũng là vì muốn tốt cho bọn họ. Thế là, Trần Lạc nhìn về phía Calvin, bất đắc dĩ nhún vai."Ta cũng không biết. . ." Calvin kinh ngạc nhìn hắn, nhất thời cứ sững sờ tại chỗ như thế.
Đưa ra vấn đề lại không cho đáp án, đây coi là cái gì, ma quỷ cũng đào hố không lấp sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận