Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 268: Nguồn gốc của Chúng Thần

Trần Lạc hướng mắt về cô gái đó, nàng mặc một chiếc váy dài, áo choàng phủ kín thân thể, mái tóc đen nổi bật. Hắn lẩm bẩm: "Taisia..."
Hắn từng có một loại cảm giác quen thuộc khi đứng dưới bức tượng nữ thần trong Hắc Ám sâm lâm. Giờ thì hắn đã rõ vì sao lại có cảm giác đó, nó chính là bắt nguồn từ Tasia.
Trần Lạc có chút khó có thể tin được. Tasia là một người bạn rất thân của hắn. Nàng có mái tóc và đôi mắt cùng với hắn, vì lẽ đó, trong lòng của Trần Lạc luôn có một loại tình cảm đặc biệt cho nàng. Trên thế giới này, không có bất cứ người nào có mái tóc và màu mắt giống bọn họ.
Nàng là công chúa của vương quốc Gaya, là thành viên cốt cán của phái Ngân Hà, vì sao lại là nữ thần Hắc Ám chứ? Cô gái tóc đen đi tới từng bước một, các Vu Sư nhao nhao quỳ lạy, đương nhiên cũng có ngoại lệ.
Hách Lý Diệp vẫn đứng đó, chỉ bình tĩnh quan sát nàng. Ô Nha cũng không quỳ lạy, nhưng lại hơi cúi đầu."Có lẽ chỉ trông giống mà thôi." Trần Lạc lầm bẩm trong lòng, hắn không muốn tin tưởng nữ thần Hắc Ám là Tasia.
Cô gái tóc đen đi đến bên cạnh hắn, rồi nàng ngẩng đầu lên, từ trong ánh mắt của nàng Trần Lạc đã đạt được tin tức hắn muốn. Trần Lạc hít một hơi thật sâu,"Ngươi thôn phệ linh hồn của Tasia rồi?" Cô gái tóc đen lắc đầu, nói: "Ta là Tasia. . ."
Nàng nhìn Trần Lạc, nói khẽ: "Thật xin lỗi, ta không phải cố ý giấu diếm ngươi." Nữ thần Hắc Ám sẽ không nói chuyện cùng hắn như thế, nói như vậy, có lẽ trong thân thể của Tasia vẫn tồn tại linh hồn của nàng, điều này khiến Trần Lạc yên tâm hơn một chút.
Chỉ cần nàng vẫn là Tasia, những chuyện khác ngày sau đều có thể từ từ nói.
Các Vu Sư cúi đầu quỳ lạy Tasia, còn các Ma Pháp sư thì dùng ánh mắt ngạc nhiên và sợ hãi nhìn nàng. Dù sao, từ xưa đến nay, nữ thần Hắc Ám là biểu tượng của hủy diệt và giết chóc, trong lòng của các Ma Pháp sư luôn tồn tại một nỗi sợ hãi đối với nàng.
Tasia nhìn bọn họ, nói: "Ta sẽ nói cho các ngươi biết tất cả mọi chuyện." Ánh mắt của Hách Lý Diệp nhìn thẳng nàng, lão hỏi: "Các ngươi, nữ thần Hắc Ám, Ma Pháp Chúng Thần, đến từ chỗ nào?"
"Ta nhớ được ngươi, ngươi là người thứ nhất đánh vỡ gông cùm xiềng xích ." Tasia nhìn Hách Lý Diệp một chút, mới nói: "Dùng cách nói của các ngươi, chúng ta đến từ một vũ trụ khác, nơi đó có một tinh cầu rất giống đại lục Thần Ân." Lời nói của Tasia xác minh suy đoán trong lòng của Trần Lạc.
Đại lục Thần Ân nằm ở một vũ trụ song song với Địa Cầu. Ắt hẳn, Chúng Thần cũng đến từ một nơi tương tự như vậy, có lẽ hành tinh đó có tên gọi khác với Địa Cầu, nhưng vị trí của chúng nó trong mỗi vụ trụ hẳn là giống nhau.
Trần Lạc cũng chẳng suy nghĩ thêm nữa, nhưng những lời này giống như tiếng sét trong tai của những người khác. Chúng Thần lại là kẻ ngoại lai! Một câu nói kia trực tiếp lật đổ toàn bộ hiểu biết về Thần Minh trong lòng của họ. Trần Lạc nhìn Tasia, hỏi: "Các ngươi có thể xuyên thẳng qua Vũ Trụ khác?"
Tasia lắc đầu, nói: "Đây chỉ là một chuyện ngoài ý muốn." Trần Lạc giống như ý thức được cái gì, đột nhiên hỏi: "Chẳng lẽ là vì đại hủy diệt mà tên kia nhắc đến?"
Tasia hít một hơi thật sâu, mới khẽ gật đầu đáp: "Hành tinh của chúng ta đã bị hủy diệt bởi cú va chạm của một viên thiên thạch khổng lồ, nó vỡ nát thành bụi bặm, vô số sinh mệnh biến mất, cho dù là Ma Pháp sư mạnh mẽ nhất cũng không ngoại lệ, chúng ta chỉ là những kẻ sống sót. . ."
Thời điểm nói đến những điều này, cho dù là nàng, từ sâu trong ánh mắt vẫn toát lên những tia sợ hãi.
Cảnh tượng như tận thế đó đã trở thành ác mộng hành hạ nàng rất rất lâu, mãi cho đến khi nàng thức tỉnh những ký ức kia mới ra đây không phải là ác mộng, mà là sự thật đã từng xảy ra. Hành tinh khổng lồ bị tiểu hành tinh va chạm. . . , đó lại là hiện thực, hiện thực như ác mộng.
Trần Lạc không khỏi trợn tròn mắt: "Tiểu hành tinh va chạm. . ." Có thể làm cho một hành tinh như Địa Cầu vỡ vụn, chỉ sợ không phải tiểu hành tinh bình thường có thể làm được. Đây chính là đại hủy diệt mà tên sứ giả kia nhắc đến. . Đây mới thực sự là hủy diệt, hủy diệt hoàn toàn. . .
Điều làm cho hắn tò mò hơn chính là làm sao các nàng có thể sống sót trong tình huống này?
Tasia nhìn ra được suy nghĩ của hắn. Nàng im lặng một lát rồi nói tiếp: "Chúng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, trong khoảnh khắc đó, không gian xung quanh chúng ta giống như thay đổi một chút, ta cảm nhận được một loại ba động giống như không gian ma pháp nhưng lại không phải là không gian ma pháp..."
Là lực hút này dẫn đến không gian vặn vẹo hay do năng lượng sinh sinh ra tự vụ hủy diễt làm cho không gian biến đổi, khiến cho bọn họ đi đến thế giới song song...
Trần Lạc không thể không thừa nhận, sự thật và suy đoán của hắn vẫn chênh lệch rất lớn. Hắn vống tưởng rằng, những Ma Pháp sư cường đại kia có năng lực xuyên thẳng qua vũ trụ song song. Hiện tại xem ra, chẳng qua là bọn họ may mắn mà thôi.
"Không biết vì sao, chúng ta tránh thoát được đại hủy diệt, đi tới chỗ này." Tasia nói tiếp: "Tuy rằng những người của thế giới này có ma pháp thiên phú, nhưng chưa biết cách sử dụng chúng. . ." Trần Lạc ngắt lời: "Cho nên các ngươi được xem như Thần."
Tasia khẽ gật đầu: "Mới đầu bọn họ chỉ giảng dạy những người kia ma pháp và chữ viết, nhưng về sau, ý nghĩ của bọn họ thay đổi. . ." "Bọn họ muốn làm những vị thần thực thụ, muốn có được sinh mệnh vĩnh hằng và lực lượng mạnh hơn."
"Quan điểm của chúng ta trở nên bất đồng, cuối cùng dẫn đến một cuộc đại chiến, ba người chúng ta thất bại, bốn người bọn họ cũng rơi vào ngủ say. . ." . . . Tasia nói bốn người kia, hẳn là bốn vị Thần Ma Pháp, mà các nàng có ba người, Trần Lạc nhìn về phía nàng, hỏi: "Hai vị khác là ai?"
Tasia nói: "Theo cách nói của các người, chính là nữ thần Trí Tuệ và em gái của nàng." Thế mà nữ thần Trí Tuệ thật sự có em gái, trước giờ hắn vẫn cho rằng đây chỉ là bịa đặt, hắn theo bản năng hỏi: "Các nàng đâu?"
"Các nàng. . . đã chết." Trong mắt của Tasia hiện ra một tia mê mang: "Có lẽ, nữ thần Hắc Ám cũng đã chết, ta là Tasia, là Nữ Vương của Gaya, ta có cha mẹ, ta chỉ đạt được ký ức của nàng. . ."
Dường như bản thân Tasia cũng không rõ ràng chuyện này, nhưng có thể chắc chặn một điều. Nàng là Tasia mà hắn biết, cũng không bị nữ thần Hắc Ám thôn phệ linh hồn. Có lẽ, nữ thần Hắc Ám đã chết, còn lại chỉ là ký ức.
Hách Lý Diệp chỉ hỏi một vấn đề, sau đó trên cơ bản chính là Trần Lạc hỏi, Tasia đáp, nhưng tất cả mọi người xung quanh nghe hết sức chăm chú. Trần Lạc nghĩ đến một việc, tiếp tục hỏi: "Thần chú và kết ấn. . ."
"Ma pháp không cần thần chú và kết ấn." Tasia nói: "Không có vu thuật, chỉ có ma pháp, chỉ là bọn họ áp chế các Ma Pháp sư, bọn họ lo lắng những người ở thế giới này sẽ siêu việt bọn họ. . ." "Áp chế. . ."
Trần Lạc tỏ ra nghi hoặc, Trần Lạc không cách nào hiểu nỗi Ma Pháp Chúng Thần làm thế nào có thể áp chế Ma Pháp sư sử dụng ma pháp. Tasia nói: "Chờ ngươi tấn cấp Lãnh Chúa tự nhiên sẽ hiểu." Sau đó nàng lại bổ sung: "Trên Thánh Ma Đạo Sư là Lãnh Chúa."
Đại Tế Tự thừa dịp Trần Lạc đang suy nghĩ, hỏi: "Những Thánh Ma Đạo Sư kia đi đâu?"
"Các ngươi không phải đã đoán được sao?" Tasia nhìn ông, đáp: "Bọn họ cần linh hồn của Thánh Ma Đạo Sư, bốn người kia cũng chỉ cần Thánh Ma Đạo Sư mà thôi, mặc dù sinh mệnh của Thánh Ma Đạo Sư rất dài, nhưng cũng không phải sẽ không tử vong, chỉ có không ngừng thôn phệ những linh hồn mạnh mẽ, chiếm cứ cường đại thân thể, bọn họ mới có thể sống lâu hơn. . ."
Nàng nhìn Theodore một chút, nói: "Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều thành công, thậm chí, nếu như linh hồng của Ma Pháp sư quá mức mạnh mẽ, kẻ bị thông phệ có thể là bọn chúng, mặc dù khả năng này rất nhỏ. . ."
Nói như vậy, lúc ấy Zarathustra cũng gặp phải đoạt xá, nhưng ông ta lại đoạt về quyền khống chế thân thể. Theodore thì ác hơn, ông ta trực tiếp thôn phệ linh hồn của kẻ kia, dường như ngay cả năng lực của sứ giả cũng cướp được.
Cuối cùng Tasia nhìn về phía Ô Nha, nói : "Linh hồn của ngươi cũng không thuộc về nơi này." Ô Nha lắc đầu: "Ta không biết. . ." "Xem ra ngươi lựa chọn luân hồi." Tasia nói: "Mỗi một lần luân hồi đều sẽ mất đi một bộ phận ký ức, cho nên những người kia mới lựa chọn thôn phệ. . ."
"Ta vừa mới nhớ ra một ít chuyện." Ô Nha thở phào một cái, rồi nhìn Tasia, nói: "Ta không nghĩ tới công chúa điện hạ cũng là người sống sót. . ." Tasia lắc đầu nói: "Không có công chúa gì nữa. . ."
Trần Lạc kinh dị trong lòng, Ô Nha cũng là người của một thế giới khác, hơn nữa có vẻ con đường của hắn lựa chọn khôn giống với sứ giả. Hiển nhiên, Thánh Ma Đạo Sư sẽ nghênh đón linh hồn thuế biến, nhục thể đối với bọn họ dường như không quan trọng như vậy. . .
Trên Thánh Ma Đạo Sư là Lãnh Chúa. Dựa theo miêu tả của Tasia, Lãnh Chúa dường như có một sự nhảy vọt trên cấp độ sinh mệnh. . . Bốn vị Thần Ma Pháp, nữ thần Hắc Ám, nữ thần Trí Tuệ nữ thần còn có một vị nữ thần khác đều là cường giả cấp bậc lãnh chúa . .
Trần Lạc bỗng nhiên nhận ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng. Hai vị sứ giả mà bọn họ giết chết chỉ là tùy tùng của chúng Thần, ngay cả tùy tùng đều có thể hoành hành đại lục, tuỳ tiện giết chết Thánh Vu Sư và Thánh Ma Đạo Sư.
Hiện tại cảm giác Tasia mang đến cho hắn cũng chỉ là Thánh Ma Đạo Sư mà thôi. . . Nếu như hai vị nữ thần kia đã chết, chờ đến khi Thần Ma Pháp giáng lâm, chẳng phải bọn hắn không có cách nào chống cự hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận