Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp

Chương 120: Đào chân tường

Trần Lạc khẽ đảo mắt qua người Isabella, rồi lại hướng ánh nhìn về phía Ouston, hỏi: "Thành chủ đại nhân có chuyện gì không?"
"Mấy tháng trước, ngài giết chết một tên Hỏa hệ Ma Pháp sư cao cấp, cứu con gái của ta khỏi tay của hắn, chúng ta vẫn luôn muốn cám ơn ngài, thế nhưng không có cơ hội." Ouston từ tốn giải thích, đoạn quay sang nhìn Isabella, nói: "SaSa, còn không cám ơn ngài Trần Lạc đi."
Isabella giơ hai tay lên, khẽ khom người, nhu thuận nói: "Cám ơn ngài." Trần Lạc quen biết Isabella lâu như vậy, vẫn chưa từng gặp nàng lễ phép như hôm nay.
Ngược lại, hắn thật sự muốn thấy Isabella tiếp tục đóng vai thục nữ, nhưng ở gần nàng càng lâu, càng dễ bại lộ thân phận. Trần Lạc đành nhìn Isabella một chút liền dời ánh mắt, bình tĩnh nói: "Chỉ là nàng may mắn mà thôi."
Ouston mỉm cười nói: "Mặc kệ nguyên nhân là gì, sự thật là ngài đã cứu SaSa, nhà Kravis vĩnh viễn nhớ ân tình của ngài. Nếu như sau này ngài cần hỗ trợ, có thể tới phủ thành chủ tìm ta." "Ta nghĩ vĩnh viễn không có ngày này."
Dưới áo choàng đen truyền đến một giọng nói thâm trầm, sau đó Trần Lạc quay người đi về phía lầu hai, Jasmine đã đứng sẵn ở bậc thang đầu tiên chờ hắn. Lúc đầu hắn định đi thẳng về, nhưng Isabella đột ngột xuất hiện để Trần Lạc thay đổi ý định.
Buổi tối hôm nay hắn mới phát hiện hắn vẫn chưa hiểu đủ sâu về Isabella. Ví dụ như, hắn chỉ biết cha của Isabella là thành chủ của thành Yapool, nhưng lại không biết đồng thời ông ta còn là một vị Ma Pháp sư cao cấp.
Không chỉ có như vậy, ông ta mang đến cho Trần Lạc cảm giác cường đại hơn bất luận vị Ma Pháp sư nào mà hắn từng gặp. Ở trong đó, không chỉ bao gồm Baird và cô Britney, ngay cả Đại Ma Pháp Sư Angus cũng không thể mang đến cho Trần Lạc cảm giác như vậy.
Tinh thần lực của ông ta không chỉ có tốc độ tăng trưởng khác hẳn với người bình thường, tựa hồ còn một loại tính chất đặc biệt nào đó.
Nếu như Ma Pháp sư không chủ động bày ra thực lực của mình, người bình thường căn bản không cách nào nhìn ra cảnh giới của bọn họ. Nhưng đối với Trần Lạc mà nói, hắn có thể từ người đối phương cảm nhận được một loại uy hiếnpn. Mặc dù hắn cũng không thể dùng điều này để phán đoán đẳng cấp của đối phương, nhưng lại có thể thông qua so sánh, sơ bộ phán đoán thực lực của hắn.
Hỏa hệ, Thủy hệ và Thổ hệ Ma Pháp sư cao cấp cũng không thể mang đến cho Trần Lạc cảm giác như vậy. Hắn gần như có thể kết luận Ouston ắt hẳn chu tu hệ Phong. Isabella nhìn bóng lưng của Trần Lạc, lẩm bẩm: "Người này thật kỳ quái . . ."
Ouston nói: "Tính cách của vị Trần Lạc này hơi quái dị một chút, nhưng cường giả luôn có chỗ không giống người thường, cũng không tính kỳ quái đâu. . ." Isabella lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Con nói là hắn vì sao luôn yêu thích dùng nước hoa mùi bách hợp. . ."
Ở cầu thang, Trần Lạc quay đầu nhìn thoáng qua rồi hỏi Jasmine: "Thành chủ đại nhân thường xuyên tham gia hội giao lưu ma pháp không?" "Trước kia từng đến hai lần." Jasmine đáp: "Có đôi khi sẽ còn mua một ít ma pháp cải tiến trở về."
Khó trách lúc trước Isabella truyền cho mình những kỹ xảo tinh thần lực và ma pháp mới không có áp lực tâm lý gì. Nếu mua ma pháp cải tiến thông qua hiệp hội Ma Pháp thì không thể tự mình dạy lại cho người khác, nhưng nếu như trực tiếp mua đứt từ trong tay của người cải tiến thì không có hạn chế như thế.
Chỉ là số tiền để mua đứt cũng hơn thông qua hiệp hội Ma Pháp rất nhiều.
Daniel đứng ở một bên, nói: "Cám ơn Trần Lạc đại nhân, tôi sẽ chuyển nhượng phát minh phụ trợ phi hành khí cho ngài, tôi tin tưởng thứ này sẽ mang đến cho ngài số tiền lớn hơn 100 đồng vàng rất nhiều, xin hỏi đến lúc đó làm sao tôi có thể liên hệ với ngài?"
Trần Lạc nói: "Đến lúc đó ngươi trực tiếp đến hiệp hội Ma Pháp tìm tiểu thư Jasmine đi." Sau khi Daniel nói cám ơn lần nữa, bèn cất 100 đồng vàng rồi nhanh chóng rời khỏi.
Jasmine rốt cục nhịn không được nghi ngờ trong lòng, hỏi: "Đại nhân, nó thật sự có thể để Ma Pháp sư sơ cấp học được Phi Hành Thuật sao?" Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "Trên nguyên lý thì có thể."
Ở một thế giới khác, vào năm 1738. nhà toán học người Thụy Sĩ Daniel Bernoulli đã đưa ra một định luật: Đối với một dòng chất lưu không dẫn nhiệt không có tính nhớt, sự tăng vận tốc của chất lưu xảy ra tương ứng đồng thời với sự giảm áp suất hoặc sự giảm thế năng của chất lưu.
Định luật này là một trong những lý luận cơ bản nhất trong cơ học chất lưu. Nó áp dụng được cho nhiều loại chất lưu, chúng thể hiện qua kết quả khi viết dưới dạng phương trình Bernoulli, tốc độ dòng chảy càng nhanh, áp lực càng thấp, sức chịu nén càng nhỏ, ngược lại tốc độ dòng chảy càng chậm, áp lực càng cao, sức chịu nén càng lớn.
Định luật này ứng dụng rất rộng rãi, bỏ qua giải thích khí động lực học phức tạp. Hầu hết nguyên lý máy bay đều có thể dùng định luật Bernoulli để giải thích một cách đơn giản. Đây cũng là một trong những kiến thức quan trọng trong vật lý cấp 3.
Hai mặt cánh của "Phi Hành Phụ Trợ Khí" của Daniel có hình dạng khác nhau, nó vồng lên ở phía trên và phẳng ở phía dưới. Thời điểm bay nhanh, tốc độ dòng không khí lướt bên trên càng nhanh, áp suất càng nhỏ hơn bên dưới khiến cho hai cánh sinh ra một lực nâng.
Dựa vào định luật Bernoulli, đừng bảo là Ma Pháp sư sơ cấp, chính là một người bình thường dựa vào động lực từ sườn dốc cũng có thể dùng trang bị tương tự để bay lượn hoặc lướt đi trong thời gian ngắn.
Về phần Ma Pháp sư sơ cấp, mặc dù tinh thần lực của bọn họ còn không thể để cho mình bay lên, nhưng mượn nhờ nguyên lý khoa học này lại có thể bù đắp thiếu sót về tinh thần lực. Cái này có lẽ sẽ làm giảm mạnh mức tinh thần lực tối thiểu mà Phi Hành Thuật yêu cầu, đối với Phong hệ ma pháp mà nói, đây là một tiến bộ có tính lịch sử.
Đương nhiên, đối với Trần Lạc mà nói, hắn vốn dĩ không cần mượn nhờ ngoại vật, chỉ cần khống chế tốc độ dòng chảy không khí chung quanh thân thể hắn, Trần Lạc lập tức có thể nắm giữ Phi Hành Thuật trước khi trở thành Ma Pháp sư trung cấp.
Định luật Bernoulli Trần Lạc không phải không hiểu, chỉ là trước kia hắn chưa từng nghĩ đến hướng này, vẻn vẹn Daniel gợi ý cho hắn cũng đáng giá 100 đồng vàng.
Mà nếu như phát minh của Daniel có thể hoàn thiện, không thể nghi ngờ sẽ thúc đẩy ma pháp hệ Phong cải cách. Đến lúc đó, thứ này sợ rằng sẽ trở thành một loại phương tiện giao thông tiện lợi cho đê giai Ma Pháp sư. Mặc dù chỉ là bay gần đất, tốc độ của nó vẫn nhanh hơn xe ngựa rất nhiều.
Mà tác dụng của nó đối với Ma Pháp sư cao cấp cũng rất rõ ràng.
Mặc dù phần lớn Ma Pháp sư đẳng cấp cao đều biết Phi Hành Thuật, nhưng phép thuật này cực kỳ hao tổn tinh thần lực. Việc lựa chọn một công cụ thích hợp thay thế việc đi bộ có thể giúp giảm tiêu hao tinh thần lực đáng kể. Trong tình huống tiêu hao tinh thần lực ngang nhau, Ma Pháp sư nào có đẳng cấp cấp cao hơn thì bay nhanh và xa hơn. . .
Khoa học dẫn đường ma pháp, ma pháp cung cấp động lực cho khoa học. Tất nhiên, ma pháp kết hợp với khoa học có thể bù đắp thiếu hụt của mình.
Mà trong mắt Trần Lạc, đây cũng là một con đường kiếm tiền đầy tiềm năng. Nếu như vật này có thể trở thành phương tiện đi lại mới của các Ma Pháp sư, phổ cập ra, chẳng phải lại là một con đường phát tài mới sao?
Chứng nhận phát minh sẽ nhận được bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ, xem như có người muốn bắt chước theo cũng phải bỏ ra một khoảng phí độc quyền sử dụng trước đã. 100 đồng vàng này chỉ là số tiền Trần Lạc đầu tư bây giờ, sau này sẽ mang đến cho hắn ích lợi gấp nghìn vạn lần.
Chỉ dựa vào mấy quyển « Hình Học » thì không thể đủ để Trần Lạc "kê gối cao mà ngủ" trên con đường tu luyện ma pháp. Đẳng cấp ma pháp càng tăng lên, số tiền hắn cần bỏ ra gần như tăng lên theo cấp số nhân. Việc có thể kiếm tiền tự nhiên càng nhiều càng tốt.
Chẳng qua vấn đề ở chỗ, hắn muốn học tập ma pháp nên không có thời gian và tinh lực tự mình đi làm những việc này. Hắn cần tìm một người đáng giá tin tưởng, lại có năng lực giúp hắn quản lý những sản nghiệp này. Ánh mắt của Trần Lạc nhìn về phía Jasmine như có điều suy nghĩ.
Mặc dù tuổi của Jasmine không lớn lắm, nhưng quản lý tài sản lại rất khéo léo. Số tiền Trần Lạc gửi ở hiệp hội Ma Pháp được nàng quản lý ngay ngắn rõ ràng, nàng cũng không phải là đơn thuần dựa theo yêu cầu của Trần Lạc làm việc, mà dựa trên cơ sở này, nghĩ mọi cách giúp hắn tiết kiệm tiền. Loại ý thức này cũng không phải mỗi người đều có.
Quan trọng nhất chính là trong tình huống biết thân phận của Trần Lạc, nàng có thể vẫn luôn giữ kín bí mật, đồng thời nhiều lần ở trước mặt Isabella giúp hắn biến nguy thành an. Điều này đủ để nhìn ra nàng không chỉ thông minh hơn người, hơn nữa còn rất đáng tin tưởng. Jasmine bị Trần Lạc nhìn chằm chằm sắc mặt hơi ửng đỏ, nàng cúi đầu xuống, hai tay nắm lấy eo váy, chân tay có phần luống cuống.
Trong lòng đã hạ quyết tâm, Trần Lạc mỉm cười với nàng, nói : "Tiểu thư Jasmine, cô có muốn đi theo tôi không?" Jasmine sửng sốt một chút, sau đó cũng hơi bối rối, vội vàng đáp: "Trần Lạc đại nhân, việc này, việc này không thể. . ."
"Cô đừng hiểu lầm, tôi không phải ý tứ kia. . ." Gặp nàng tựa hồ hiểu lầm cái gì, Trần Lạc vội vàng giải thích: "Ý của tôi là cô có muốn rời khỏi hiệp hội Ma Pháp, đi theo tôi hay không?" Trên mặt của Jasmine lộ ra vẻ mờ mịt, nhỏ giọng hỏi: "Đi theo. . . làm việc cho ngài?"
Trần Lạc tiếp tục giải thích: "Tôi dự định làm ăn một chút, cô cũng biết thân phận của tôi có một số việc không tiện lắm, cho nên tôi cần một người có thể tin tưởng giúp tôi quản lý những sản nghiệp này. Nếu như tiểu thư Jasmine đồng ý, tôi có thể trả cho cô gấp 10 lần tiền lương ở hiệp hội Ma Pháp. . ."
Angus đứng phía sau hắn cách đó không xa, vẻ mặt cổ quái nói: "Ngài Trần Lạc, ở cái này thành Yapool này, dám trắng trợn đào người của hiệp hội Ma Pháp chúng ta cũng chỉ có một mình ngài. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận