Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp
Chương 201: Ouston tức giận
Trước kia nàng cũng thường xuyên đi mua thức ăn cùng Trần Lạc, đồng thời một đường líu ríu, hôm nay thì đặc biệt trầm mặc.
Mới đầu hai người chỉ sánh vai mà đi, sau đó dựa càng ngày càng gần, nàng đi bên phải Trần Lạc, theo khoảng cách càng thu nhỏ, mu bàn tay của hai người hữu ý vô ý sẽ xảy ra va chạm Không biết từ lúc nào đã tự nhiên dắt nhau cùng một chỗ.
Ban đầu là tùy ý nắm, về sau liền biến thành mười ngón đan xen vào nhau. Đây không phải lần thứ nhất Trần Lạc nắm tay nữ sinh. Trước đây, hắn cùng Isabella và cô Britney đều từng làm như thế. Đương nhiên, lúc kia là ước định, cùng tình huống hiện tại cũng không giống nhau.
Lúc sắp đi đến chợ, Trần Lạc đột nhiên hỏi: "SaSa, cậu đã đồng ý sao?" Isabella hỏi bằng giọng hơi run: "Đồng, đồng ý cái gì?" Trần Lạc nói: "Đồng ý làm bạn gái của tớ." Nàng cúi đầu, hồi lâu sau, mới nhẹ nhàng phát ra một tiếng "ừm"
Nàng lại im lặng chốc lát, đột nhiên hỏi: "Blair, khi nào thì cậu bắt đầu thích tớ?" Trần Lạc nghĩ một chút, rồi đáp: "Từ lúc cậu chịu chết với mình, từ lúc cậu vì mình mà ở lại Thánh Donas, từ lúc cậu vì mình mà thay đổi ma pháp chủ tu. ."
Isabella nhăn chiếc mũi xinh xắn, hỏi: "Chẳng lẽ không phải từ lúc chúng ta gặp mặt lần đầu tiên à?" "Cậu quên tình huống lần thứ nhất chúng ta gặp nhau ra sao rồi ư?" Trần Lạc nhìn nàng một cái, nói: "Khi đó cậu đụng tớ, còn muốn phóng hỏa đốt tớ, làm sao tớ có thể thích cậu được chứ?"
Isabella bất mãn nói: "Rõ ràng là cậu đụng tớ, hai lần, cậu còn đụng vào miệng tớ!" Trần Lạc bỗng nhiên nhìn về phía nàng, hỏi: "Lúc đó tớ không thể đụng vào miệng của cậu, hiện tại có thể à?"
Sắc mặt của Isabella lập tức trở nên đỏ bừng như gấc, nàng hỏi: "Cậu, cậu muốn làm gì?" Trần Lạc lắc đầu, hỏi: "Trước kia tớ chưa từng có bạn gái, hai người yêu nhau phải làm gì?"
"Không được, hiện tại còn không thể!" Không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt của Isabella đỏ giống như muốn rỉ máu, nàng buông tay của Trần Lạc ra, vội vàng chạy trốn thật nhanh. Chạy mấy bước, nàng quay đầu lại, đỏ mặt nói: "Còn đứng ở đó làm gì, mua thức ăn..."
Trong giọng nói của thiếu nữ đang hờn dỗi còn pha trộn một xíu nũng nĩu để cho người ta nghe xong toàn thân mềm mại, ngoại trừ Blair, mối tính đầu của mỗi cậu học trò ở thánh Donas đều gọi là Isabella.
Tình yêu tuổi học trò là tình yêu đơn thuần nhất, nhưng tuổi nhỏ nhiều khi mang ý nghĩa vô vi. Trong niên kỷ không biết sâu cạn kia, đóa hoa tình yêu thường thường cũng sẽ không kết quả.
Trần Lạc đã sớm qua thời kỳ này, cho nến hắn có thể thấy tất cả những thứ Isabella làm cho hắn càng rõ ràng hơn. Cô Britney nói rất đúng, so với về sau mất đi sẽ hối hận, không bằng nắm lấy cơ hội trước mắt.
Vô luận là trong ma pháp hay sinh hoạt, cô Britney đều giúp đỡ hắn rất nhiều. Trong một khoảng thời gian rất dài, nàng là người chỉ dẫn Trần Lạc, mặc dù bây giờ quan hệ của hai người có chỗ thay đổi, nhưng có một số việc không thể thay đổi được. Trong mắt của nàng, Trần Lạc và Isabella vĩnh viễn là học sinh của mình. Mặc kệ Trần Lạc gọi nàng bằng gì, điểm này cũng không thể thay đổi. Đây là sự thật mà Trần Lạc ý thức được trước đây rất lâu.
Nhìn bộ dáng hoạt bát chưa từng có của Isabella, trên gương mặt của Trần Lạc hiện ra nụ cười nhàn nhạt, nhưng trong lòng thủy chung có một tia phiền muộn không xóa khỏi. Trần Lạc mua xong thức ăn, một tay xách giỏ đồ ăn, một tay nắm lấy tay của Isabella, hai người cùng nhau rời khỏi chợ.
Isabella quay đầu nhìn Trần Lạc, không ngừng hỏi: "Blair, cậu nhất định phải đi ra ngoài du lịch sao?" Trần Lạc khẽ gật đầu, nói: "Cậu biết đó, ước mơ lớn nhất của tớ chính là trở thành Thánh Ma Đạo Sư, ở lại Lorrain có khả năng cả một đời này tớ không thể thực hiện ước mơ của mình..."
Isabella nghĩ một chút, bèn nói: "Tớ ủng hộ cậu, nhưng cậu ở bên ngoài, không cho phép trêu chọc cô gái khác..." Trần Lạc hỏi: "Trong lòng của cậu, tớ chính là người như vậy sao?"
"Hừ, Alice, tiểu thư Jasmine, công chúa Tasia, bác sĩ Catherine..." Isabella đếm trên đầu ngón tay, hừ nhẹ một tiếng."Còn nói cậu không có!" Trần Lạc nói: "Bác sĩ Catherine thì quá mức..." Isabella nói: "Đó chính là cậu thừa nhận Alice, Jasmine và Tasia rồi?"
"Tớ và Alice chỉ là bạn học chung lớp, cậu là người rõ ràng nhất rồi." Trần Lạc giải thích."Tasia điện hạ là muốn lôi kéo tớ, cậu cũng biết, tớ là học giả, hơn nữa còn rất lợi hại, nước nào không muốn lôi kéo chứ?"
"Cậu không thể khiêm tốn một chút sao..." Isabella liếc mắt nhìn hắn, hỏi: "Vậy Jasmine đâu?" "Jasmine..." Trần Lạc nghĩ một chút bèn đáp: "Nàng rất giống em gái của tớ..." Isabella nhìn về phía hắn, kinh ngạc nói: "Cậu còn có em gái hả, làm sao tớ không biết?"
"Em gái trong mơ." Trần Lạc nói: "Tớ từng có một giấc mơ rất dài, trong mơ tớ ở một thế giới khác, thế giới kia tớ có một người em gái, nàng rất giống Jasmine." "Cậu nằm mơ cũng mơ đến Jasmine, cậu có phải đã từng thích nàng hay không..." "Không có, tớ thề, tuyệt đối không có." ...
Isabella chỉ là ngoài miệng nói như vậy, đối với Trần Lạc, nàng cực kỳ tin tưởng. Mặc dù cô gái xinh đẹp bên cạnh hắn không ít, nhưng mỗi ngày hắn chỉ sinh hoạt một chỗ cùng mình, còn thêm cô Britney, còn cả ngày tự giam mình trong phòng minh tưởng, căn bản không có khả năng nảy sinh tâm tư với nữ sinh khác.
Isabella đối với mình đã rất có lòng tin, lại thêm cô Britney, nàng cảm thấy các nàng liên hợp lại, toàn bộ đại lục đều không có địch thủ. Nghĩ đến Britney lão sư, Isabella bỗng nhiên ý thức được một chuyện rất nghiêm trọng. Nàng nhìn Trần Lạc, hỏi: "Cô Britney thì bây giờ?"
"Hiện tại không nên kêu là học tỷ sao?" "Ai nha, gọi cô quen rồi..." Isabella có chút phiền não nói: "Nếu như chúng ta cùng một chỗ, về sau không phải chỉ còn một mình cô Britney sao. Cô Britney đã từng nói nàng sẽ không kết hôn, nhưng nàng một người sẽ rất cô đơn..."
"Lúc nào cô Britney nói những lời này?" "Ngày đó tớ và cô Britney ngủ chung, tớ hỏi nàng..." Isabella nói: "Cô Britney nói nàng muốn chuyên tâm nghiên cứu ma pháp, trở thành Thánh Ma Đạo Sư. Blair, ước mơ của cô Britney giống với của cậu đó..."
Thần sắc của Trần Lạc hiện ra một tia hoảng hốt, sau đó hắn cười nói: "Trở thành Thánh Ma Đạo Sư là ước mơ của mỗi vị Ma Pháp sư, cậu cho rằng người khác cũng giống như cậu, chỉ muốn chơi sao?"
Isabella hừ nhẹ một tiếng, nói: "Tớ tuyên bố, từ giờ trở đi, ước mơ của ta cũng là trở thành Thánh Ma Đạo Sư..." Trần Lạc nói: "Tốt, chờ cậu cũng trở thành Thánh Ma Đạo Sư, tớ sẽ dẫn cậu đi dạo chơi thế giới khác..."
"Nói như cậu nhất định sẽ trở thành Thánh Ma Đạo Sư trước tớ vậy..." Isabella không phục nói, sau đó lại hỏi: "Blair, tớ không muốn rời xa cô Britney, cậu suy nghĩ biện pháp đi..." Trần Lạc đã sớm phát hiện Isabella đối với cô Britney rất thân thiết, đã xa xa vượt qua thầy trò.
Hắn có đầy đủ lý do nghi ngờ kiếp trước các nàng có phải là chị em ruột hay không. Nhưng hắn hiểu rõ cô Britney, đành lắc đầu nói: "Đến lúc đó, xem như cậu muốn tiếp tục sống với cô Britney, nàng cũng sẽ không đồng ý..."
Trần Lạc vừa dứt lời, bỗng nhiên ở phía trước thấy được một bóng dáng quen thuộc. Người kia cũng thấy hắn và Isabella, hơn nữa còn thấy hai người bọn họ nắm tay nhau. Giờ khắc này, từ trên người của Ouston, Trần Lạc cảm nhận được uy áp mà Đại Ma Đạo Sư Meryl cũng chưa từng mang đến cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận