Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp
Chương 176: Waters tử vong
Cho hắn ba tháng, thù với Waters, Trần Lạc có thể tự mình đi báo. Trần Lạc lắc đầu, nói : "Tiền cố nhiên quang trọng, nhưng tính mệnh của mình còn quan trọng hơn. Chuyện Waters vẫn không nên không làm phiền ngươi." Ô Nha trầm mặc hồi lâu, mới nói: "Người anh em Wilker, ngươi là người thứ nhất nói những lời này với ta."
"Lúc nào cũng có thể kiếm tiền, nhưng sinh mệnh chỉ có một, cố mà trân quý. . ." Trần Lạc phất tay nói với Ô Nha: "Nếu như ngươi có ma pháp cao cấp mới, có thể liên hệ ta bất kỳ lúc nào." Sau khi Trần Lạc tạm biệt Ô Nha, hắn trực tiếp đi tìm Jasmine.
Thiếu nữ tiếp tân nhìn hắn, lắc đầu nói: "Chấp sự Jasmine không có ở đây." Trần Lạc nghi ngờ hỏi: "Nàng đi đâu rồi?" Thiếu nữ lắc đầu, nói với vẻ hâm mộ: "Tôi cũng không biết, hiện tại chấp sự Jasmine là học trò của phó hội trưởng John, có thể ngài John mang nàng ra ngoài luyện tập ma pháp."
Trần Lạc kinh ngạc hỏi: "Jasmine học tập ma pháp với phó hộ trưởng John hả, chuyện này xảy ra khi nào?" Thiếu nữ đáp: "Mới vài ngày trước. . ." Không tìm được Jasmine, chuyện nàng theo học ma pháp với John Cavendu cũng làm cho Trần Lạc không hiểu chút nào.
Jasmine cũng có một chút thiên phú ma pháp, nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ để đả động Ma Đạo sư giống như John. Vương Đô có nhiều thiên tài như vậy, cũng không thấy ai được John nhận làm học trò. Có điều rất nhanh, Trần Lạc đã nghĩ thông suốt dây mơ rễ má trong đó.
Nếu như nguyên nhân bởi vì hắn, như vậy tất cả mọi chuyện đều dễ giải thích. Cứ như vậy, John đối với nàng hẳn là cũng không có ý đồ xấu gì, điều này đối với Jasmine mà nói là một chuyện tốt. Jasmine không ở đây, Trần Lạc liền đi tìm Arthur.
Nghe nói Trần Lạc đi vào hiệp hội Ma Pháp, Arthur tự mình nghênh đón, sau vài câu hàn huyên, Trần Lạc hỏi thẳng: "Ngài có biết Waters hay không?" "Waters?" Arthur sửng sốt một chút, sau đó đáp: "Hắn là chấp sự cao cấp của hiệp hội Ma Pháp. Mặc dù tôi quen hắn, nhưng cũng không thân thiết. . ."
Dường như nghĩ đến điều gì đó, Arthur biến sắc, hỏi: "Chẳng lẽ Waters đắc tội ngài?" Trần Lạc lắc đầu, đáp: "Không, ta tùy tiện hỏi một chút thôi."
Arthur nói: "Waters người này ỷ vào thực lực cường đại, lại có Nhị vương tử làm chỗ dựa, tại vương đô làm rất nhiều chuyện quá đáng. Nếu như Waters đắc tội ngài, tôi sẽ báo mấy vị hội trưởng, để hắn ở trước mặt ngài xin lỗi. . ."
Từ lời nói của Arthur đến xem, cho dù là Arthur cũng không thể ước thúc Waters, Trần Lạc không muốn lãng phí tinh lực dư thừa, hắn phất tay, nói: "Không cần, chuyện của ta, ta tự mình sẽ xử lý." Mặc dù hắn nói câu này rất bình thản, nhưng lại để trong lòng Arthur chợt lạnh.
Ông không biết từ "xử lý" ở đây có nghĩa gì, là "xử lý" giống xử lý Đại Ma Pháp Sư Kempin, hay xử lý khác. . . Mặc dù thực lực của Waters mạnh hơn Kempin, nhưng nếu vị này muốn hắn chết, kết cục của hắn tuyệt đối sẽ không khá hơn Kempin bao nhiêu.
Sau khi Trần Lạc rời đi, lúc đầu Arthur còn muốn báo chuyện này lên trên, nhưng sau khi ông suy nghĩ cẩn thận lại, cuối cùng ông vẫn chọn giữ im lặng. Lấy bối cảnh của Waters, chắc chắn hắn sẽ không cho Arthur mặt mũi, đã như vậy, chính hắn xông ra họa thì tự mình đi thu thập.
Vì một Waters mà để vị kia giận chó đánh mèo, hiệp hội Ma Pháp cũng không có lời. Sau khi Trần Lạc rời khỏi hiệp hội Ma Pháp, hắn đi thẳng đến hiệp hội Toán Học.
Hai tháng này, cảm giác tồn tại của hiệp hội Toán Học tại vương đô rất nhạt nhòa, các học giả phần lớn ở nhà hoặc tại hiệp hội, trừ ăn cơm ra và đi ngủ, ngay cả khách khứa cũng không tiếp.
Thần mang đến cho bọn họ quá nhiếu tri thức toán học thâm ảo toán, vượt thời đại, ngay cả khái niệm giới hạn và vô cùng bé bọn họ còn chưa hoàn toàn hiểu rõ được, chớ nói chi đến lý giải quy tắc Hopital và định lý Taylor. Thậm chí có rất nhiều học giả ngay cả vương đô bùng phát dịch bệnh cũng không biết.
Hội trưởng hiệp hội Toán Học Andy nhìn công thức chằng chịt trước mắt, mặc dù vì tạm thời không thể nào hiểu được mà nhức đầu, nhưng trong lòng lại mừng rỡ không thôi. Những ngày này, Lorrain thay thế Gaya trở thành trung tâm toán học mới của thế giới, chuyện này đã được các học giả công nhận. Là hội trưởng của hiệp hội Toán Học, ông đã từng gặp Thần Toán Học, từng tận mắt thấy thần tích, đời này đã không còn gì tiếc nuối.
Một gã chấp sự từ bên ngoài đi tới, không cam lòng nói: "Ngài Hội trưởng, Nhị vương tử cũng quá vô pháp vô thiên, ngài Blair là anh hùng của Lorrain, lại cứu Vương Đô khỏi dịch bệnh. Ngài ấy vừa mới được phong tử tước, vậy mà hắn dám để Waters ám sát ngài Blair. . ."
"Cái gì!" Andy gần như nhảy dựng lên, ông lo lắng cực độ nhìn chấp sự kia, hỏi: "Ngài B. . . , Blair không có sao chứ?" "Giống như không bị thương. . ." Gã chấp sự nhìn Andy, hỏi: "Ngài Blair là học giả vinh dự của hiệp hội Toán Học chúng ta, chúng ta có nên đưa kháng nghị với bệ hạ hay không?"
Mí mắt của Andy nhịn không được giật liên hồi, ông hỏi: "Đừng dùng "Giống như", ngài Blair đến cùng có bị thương hay không?" Gã chấp sự kia chưa từng bao giờ thấy ngài hội trưởng lộ ra vẻ mặt này, nhịn không được run giọng nói: "Tôi lập tức đi thăm dò. . ."
Sau khi gã chấp sự kia đi ra ngoài, Andy quay đầu thì phát hiện trong phòng không biết lúc nào đã nhiều thêm một người."Thần. . ." Andy bước nhanh về phía trước, hỏi: "Ngài không có sao chứ?" Trần Lạc phất tay đáp: "Không có việc gì."
"Waters đáng chết!" Andy trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ đến cực hạn, ông cắn răng nói: "Tôi lập tức triệu tập cao thủ của hiệp hội, kẻ độc thần Waters nhất định phải chết. . ." Trần Lạc hỏi lại: "Hiệp hội có Ma Đạo sư không?" Andy sửng sốt một chút, đáp: "Không có."
"Vậy ngươi để bọn hắn đi làm cái gì, chịu chết sao?" Trần Lạc liếc mắt nhìn Andy, nói: "Chuyện của Waters , các ngươi không cần phải để ý đến, nhưng Nhị vương tử. . ." Andy nói: "Ngài muốn Pitt Werner bỏ ra cái giá gì?" Học giả của Hiệp hội Toán Học đặt hầu hết tinh lực trên việc nghiên cứu học thuật.
Tổng thể thực lực so sánh với hiệp hội Ma Pháp chênh lệch rất xa, nhưng muốn nói nhân mạch, hiệp hội Ma Pháp lại không bằng hiệp hội Toán Học.
Toán học là ngành cơ sở của hầu hết các ngành, nói cách khác, nó là nền tảng của những ngành còn lại. Trong giới học thuật và giới chính trị, nó đều có lực ảnh hưởng rất lớn. Trần Lạc nói: "Về sau ta không muốn thấy hắn tại Vương Đô nữa."
Vương tử rời khỏi Vương Đô không khác gì việc bị trục xuất. Điều này cũng mang ý nghĩa, hắn đã vĩnh viễn mất đi vương vị của mình.
Vương thất Lorrain, hiệp hội Ma Pháp và các đại hiệp hội khác là mối quan hệ hợp tác, hiệp hội Ma Pháp, hiệp hội Toán Học, hiệp hội Khoa Học và các hiệp hội khác vì vinh dự của Lorrain mà tập hợp cùng một chỗ. Mà vinh dự của Lorrain cũng không phải vinh dự của nhà Werner.
Edward Stern là Ma Đạo sư, là phó hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp, là lãnh tụ của nhà Stern, ông có tư cách nói câu nói này. Trần Lạc là thần, cũng có tư cách này.
Ngày mai là cuối tuần, đêm qua Trần Lạc bị Isabella quấn lấy luyện tập Hỏa Mạc Thuật màu lam đến nửa đêm. Lúc hắn lên giường ngủ thì trời đã khuya. Trong khoảnh khắc chớp mắt Waters tập kích kia, nếu Isabella có thể giống như Trần Lạc, trong nháy mắt phóng ra màn lửa, ma pháp hệ băng sẽ không thể tổn thương nàng.
Chỉ tiếc, nàng thi triển ma pháp cần thời gian, mặc dù thời gian này đã rất mau, nhưng vẫn không đủ để ứng đối tình huống khẩn cấp. Đây cũng là mộ trong những nguyên nhân Isabella trở nên nỗ lực hơn.
Thời điểm Trần Lạc ra ngoài mua thức ăn thì thấy thần thái của người đi đường rất vội vàng, từng tốp binh lính đi khắp đường phố, sắc mặt nghiêm trọng dường như phát sinh đại sự gì đó.
Hắn chọn lấy một ít rau quả tươi, lại có một đôi binh lính đi ngang qua, sau khi Trần Lạc kỳ kèo giá cả với người bán hàng rong xong, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì, mọi người đều trông rất hốt hoảng. . ."
"Chuyện lớn như vậy ngươi cũng không biết ư?" Người bán hàng rong kinh ngạc nhìn Trần Lạc, nói: "Đêm qua, Đại Ma Pháp Sư Waters bị người giết chết trên đường từ vương cung về nhà, Nhị vương tử đã nổi giận sắp phát điên, ra lệnh lục soát toàn thành tìm kiếm hung thủ. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận