Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp
Chương 11: Cố vấn ma pháp
Nàng bỗng dưng đối với Trần Lạc nhiệt tình hẳn, chẳng phải sẽ để cho hắn trở thành kẻ thù của tất cả nam sinh sao? Một chiêu mượn đao giết người dùng rất đẹp, bởi vì trở ngại mặt mũi của cô Britney, nàng không thể tự tay trả thù Trần Lạc, thế là dùng một chiêu này.
Chính nàng không cần làm gì hết, chỉ cần ra vẻ gần gũi với Trần Lạc, tự nhiên sẽ để Trần Lạc đứng ở thế đối lập với tất cả những người thích nàng.
Trước khi vô lớp, Toby mới chạy chầm chậm từ bên ngoài vô, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Trần Lạc, hắn nói bằng giọng khó tin nổi: "Chị Isabella hôn cậu hả?" Lúc này mới trôi qua vài phút, ngay cả vừa rồi Toby không ở chỗ này cũng biết, không hề nghi ngờ, đây là âm mưu mà Isabella đã sớm chuẩn bị.
Toby che ngực, đau lòng nói: "Blair, cậu cướp đi nữ thần của tớ, tim tớ đau quá man. . ." Trần Lạc liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Tớ không muốn cùng phản đồ trò chuyện." Gương mặt đang nhăn nhó của Toby lập tức dãn ra, hắn cười khà khà làm lành nói:
"Tớ chỉ đùa giỡn một tí thôi mà, Blair cậu không nên tức giận, người như tớ, làm sao có thể ảo tưởng chị Isabella cơ chứ, chị Isabella mà hẹn hò với cậu, làm bạn thân, tớ vì cậu rất vui vẻ. . . , đúng, chừng nào thì cậu dạy tớ Hỏa Cầu Thuật?"
Trần Lạc vỗ bồm bộp bả vai của hắn: "Chờ cậu ở trước mặt Isabella không đau bụng nữa." Toby há to mồm, cả kinh nói: "Ngay cả "chị" cậu cũng không gọi, các người quả nhiên có. . . , chẳng lẽ nàng thật sự hôn cậu?" . . .
Sau một tiết học, chuyện Isabella hẹn hò với Blair liền truyền khắp ba khối của học viện Thánh Donas, thậm chí ngay cả không ít thầy cô giáo cũng biết. Tuy rằng học viện Thánh Donas không cấm học sinh yêu đương sớm, học trò 16 tuổi, chừng hai năm nữa sẽ trưởng thành, theo đuổi tình yêu là tự do của bọn hắn.
Nhưng mà, Isabella kiêu cạo, thiếu nữ thiên tài của học viện Thánh Donas, thế mà lại lựa chọn Blair, một tên có thân phận bình thường, thiên phú bình thường. Điều này để rất nhiều người trăm mối vẫn không rõ.
Cho dù là Blair đã thoát khỏi biệt danh "ma pháp phế vật" và trên toán học cũng có được thiên phú không giống bình thường, nhưng học viện Thánh Donas quá nhỏ, thiên tài trong học viện đặt ở toàn bộ vương quốc Lorrain căn bản không tính là cái gì.
Đối với Isabella tới nói, nàng hoàn toàn có thể có lựa chọn tốt hơn. Tin tức này truyền bá khiến cho tiếng tăm của Blair nổi lên như cồn, đương nhiên, so với hai lần trước khác biệt, lần này, hắn bởi vì Isabella mà nổi tiếng.
Các nữ sinh đối với Blair càng thêm tò mò, tò mò hắn đến cùng có gì tốt, vậy mà có thể làm cho Isabella cảm mến.
Mà các nam sinh, nhất là những người theo đuổi Isabella, đã ở trong lòng liệt Blair vào đại địch số một, Trần Lạc phát giác được, chuyện kia qua đi, lấy Baader cầm đầu, ánh mắt của bọn con trai trong lớp nhìn hắn đều mang theo hung quang.
Trần Lạc vẫn không rõ, Isabella là ngu ngốc sao, làm như vậy đối với nàng có chỗ tốt gì chứ, nàng không tiếc gieo rắc lời đồn đối với nàng cũng có bất lợi y hệt, chính là vì trả thù hắn đụng phải miệng của nàng sao? Vẫn là dùng tay.
Lúc này, học viện Thánh Donas, trong phòng học năm thứ ba, Isabella ngồi tại chỗ của mình, trên mặt nở nụ cười đắc thắng vì gian kế được như ý.
Phần lớn ánh mắt học sinh trong lớp đều dán trên người nàng, các nữ sinh thì nghi hoặc và tò mò, còn các nam sinh thì thương tâm và thất vọng. Tuy nhiên, Isabella đang đắm chìm tại trong mưu kế tuyệt diệu của chính mình nên cũng không phát hiện điều đó.
Cô gái ngồi bên người nàng rốt cục nhịn không nổi lòng hiếu kỳ, quay đầu hỏi: "Isabella, cậu thật sự hẹn hò với Blair rồi ư?" Isabella nghe vậy, lông mày dựng thẳng lên, hỏi: "Làm sao tớ có thể hẹn hò với đồ vô lễ kia chứ, cậu nghe ai nói thế?"
"Tất cả mọi người đều nói như vậy nha. . ." Ánh mắt thiếu nữ cổ quái nhìn nàng, nói tiếp: "Bọn họ nói vừa rồi cậu đi đến lớp học của Blair, còn hôn hắn. . ." "Cái gì?" Isabella kinh ngạc ngồi ngẩn người tại chỗ, sắc mặt dần dần hơi trắng bệch.
Nàng rốt cục ý thức được, nàng vì trả thù mà choáng váng đầu óc, dường như làm một việc rất ngu xuẩn. . . . Chuyện Isabella hẹn hò với học sinh năm thứ hai, một khi truyền bá lan tràn ra, ngay tại học viện Thánh Donas đưa tới một trận bão táp
Là tâm điểm của trận bão táp, hiện tại Trần Lạc đang rảo bước trên đường phố của thành Yapool, hắn muốn đi tới hiệp hội Ma Pháp.
Không cần thần chú và kết ấn vẫn có thể câu thông ma pháp nguyên tố, phóng thích ma pháp, hoàn toàn chính xác để hắn vui vẻ một lúc lâu, hắn cảm thấy con đường trở thành Thánh Ma Đạo Sư mặc dù xa xôi, nhưng cũng không phải không thể mong chờ.
Nhưng mà mấy ngày kế tiếp, thông qua nghiên cứu kỹ càng hơn về ma pháp, hắn lại giống như bị một bồn nước lạnh dội thẳng xuống đầu, tưới tắt ngấm điểm đắc ý kia của hắn
Nguyên lý ma pháp trên thế giới này dường như là thông qua tinh thần lực, phối hợp thần chú và kết ấn đi câu thông ma pháp nguyên tố, từ đó phóng ra các loại ma pháp.
Trần Lạc đã giảm bớt được trình tự thần chú và kết ấn, nhưng về tinh thần lực cũng không có đường tắt có thể đi, cần từng bước một, chậm mà chắc tăng lên từ từ.
Từ Ma Pháp học đồ đến Ma Pháp sư sơ cấp nhìn như chỉ chênh nhau một cấp bậc, nhưng tiêu chuẩn xét duyệt Ma Pháp sư sơ cấp là thành công phóng ra ít nhất một ma pháp sơ cấp hệ Hỏa, nghĩa là Trần Lạc muốn cùng lúc phóng ra mười hỏa cầu, đồng thời khống chế phải ổn định, mà trước mắt ngay cả phóng thích hai hỏa cầu hắn đều không thể làm được.
Câu thông ma pháp nguyên tố, thần chú và kết ấn mặc dù đơn giản. Có điều, muốn phóng thích ma pháp chỉ câu thông ma pháp nguyên tố còn chưa đủ, còn muốn học được cách khống chế bọn chúng, nếu như không có giáo viên dạy bảo, người bình thường không thể nào tự mình nắm vững được.
Đây cũng là nguyên nhân ma pháp gần như bị quý tộc lũng đoạn, gia đình bình thường có thể không lo cơm áo gạo tiền đã rất khó khăn rồi, nơi nào còn dư tiền xin mời Ma Pháp sư?
Học tập ma pháp cần hao phí thời gian và tinh lực rất nhiều, tinh lực con người có hạn, Ma Pháp sư bình thường sẽ chỉ nghiên cứu một hệ ma pháp nào đó, cầu tinh mà không cầu rộng. Trần Lạc có thể miễn được học thần chú và kết ấn, nhưng trên phương diện khống chế ma pháp nguyên tố hắn vẫn cần một người thầy chỉ bảo.
Mặc dù trong trường học có giáo viên dạy ma pháp, nhưng mỗi khi Trần Lạc hỏi thăm vấn đề không có trên sách vở hoặc có thể tạm thời chưa giảng đến, thầy Anthony đều khuyên hắn không cần chỉ vì cái trước mắt, trước tiên làm quen với thần chú và kết ấn để tăng lên tốc độ phóng ra ma pháp, nên từ chối trả lời câu hỏi của hắn.
Mặc dù điều đó rất tốt cho người mới bắt đầu, nhưng đối với Trần Lạc căn bản không cần học thuộc thần chú và kết ấn mà nói, học theo tốc độ của thầy Anthony, không thể nghi ngờ là lãng phí thời gian. Mà thời gian là đồ vật hắn không muốn lãng phí nhất.
Cho nên hắn lấy toàn bộ 30 đồng bạc giấu trên người, dự định tại hiệp hội Ma Pháp tìm một người thầy có thể giúp đỡ hắn.
Ma Pháp sư cũng là một loại nghề nghiệp, trước khi đưa dòng dõi vào học viện, rất nhiều quý tộc và thương nhân đều sẽ chi trả một khoảng thù lao kếch sù để thuê Ma Pháp sư từ hiệp hội Ma Pháp, những người này được gọi là cố vấn ma pháp, những cố vấn ma pháp này sẽ giúp con cái của bọn họ tiếp xúc với ma pháp sớm hơn.
Trần Lạc đã tìm hiểu trước khi đến đây, thù lao của Ma Pháp sư là trả theo tháng, trong một tháng cố định này nếu có bất kỳ vấn đề gì liên quan tới ma pháp đều có thể hỏi cố vấn ma pháp của mình. . .
Ở đại sảnh nằm ở tầng một của hiệp hội Ma Pháp, tiếp đón Trần Lạc chính là một thiếu nữ cỡ 15-16 tuổi, nàng mặc đồng phục của hiệp hội Ma Pháp, mỉm cười nhìn Trần Lạc, hỏi: "Tiên sinh muốn thuê một vị cố vấn ma pháp phải không ạ?" Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu: "Đúng thế."
Trên mặt thiếu nữ vẫn treo nụ cười mỉm như cũ, tiếp tục hỏi: "Xin hỏi tiên sinh, đối với đẳng cấp Ma Pháp sư có yêu cầu gì không ạ?"
Đẳng cấp Ma Pháp sư tự nhiên càng cao càng tốt, nhưng Trần Lạc cũng hiểu rõ Ma Pháp sư có đẳng cấp càng cao, giá thuê chỉ sợ cũng càng đắt đỏ, hắn nghĩ ngợi một lúc rồi đáp: "Ma Pháp sư cao cấp."
"Vâng ạ." Giọng thiếu nữ mềm mại như nước, nàng nói: "Cố vấn ma pháp cao cấp tiền thuê mỗi tháng là 10 đồng vàng, xin hỏi tiên sinh hiện tại thanh toán hay sau khi gặp gỡ Ma Pháp sư ạ?" ". . ." Trần Lạc sờ lên 30 đồng bạc trong ngực mình, trầm mặc một lát, hỏi: "Còn Ma Pháp sư trung cấp thì sao?"
Trên mặt thiếu nữ vẫn duy trì nụ cười lễ phép, nàng kiên nhẫn giải thích: "Ma Pháp sư trung cấp cần 5 đồng vàng, Ma Pháp sư sơ cấp chỉ cần 2 đồng vàng thôi ạ." "Thật xin lỗi, quấy rầy. . ." Trần Lạc mỉm cười với thiếu nữ rồi liền xoay người, không chút nào do dự bước ra khỏi hiệp hội Ma Pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận