Ác Ma Pháp Tắc

Chương 296: Tâm tư của Alfa (2)

Nhai Sơn Chi Hải (1)
Trương Nguyên Thanh đứng ở dưới vòi hoa sen tắm rửa.
Đại khái là bởi nhiều lần sử dụng chày Phục Ma, thân thể hắn đối với Nhật chi thần lực có tính thích ứng cực cao, trực tiếp dùng chày Phục Ma của lão mõ tẩy luyện thân thể, tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục, tinh tiến rất nhanh.
So sánh với những người tu hành cổ đại kia thổ nạp thái dương tinh hoa, chính là chênh lệch của xe bò cùng tên lửa.
Mặt khác, trong năm ngày này, hắn liều mạng áp bức thần lực trong chày Phục Ma, tổng cộng luyện chế ra tám mươi tấm Phá Sát Phù, mệt đến sức cùng lực kiệt liền cắm đầu ngủ, tỉnh lại ăn cơm, ăn xong tiếp tục tu hành, vẽ bùa.
Trương Nguyên Thanh phải ở trước khi tiến vào phó bản lần tiếp theo chế tạo ra đủ nhiều Phá Sát Phù, bổ khuyết chày Phục Ma thiếu thốn.
Tắm rửa xong, thời gian là chín rưỡi tối, hắn thay một bộ quần áo sạch sẽ, mang túi đeo hông chuyên chứa loa Miêu Vương cùng viên thuốc nhỏ màu lam buộc ở bên hông, mặc cả quần áo đi ngủ.
Thời gian vào phó bản ngay trong hai ngày này, hoặc là hôm nay, hoặc là ngày mai.
Hắn mang sẵn công cụ trước, đỡ cho đến lúc đó luống cuống tay chân.
Trương Nguyên Thanh mở điện thoại di động, click vào avatar Tiểu Viên, gửi tin nhắn:
“Tôi hai ngày này sẽ vào phó bản, cần dì Tiểu Viên chúc phúc.”
Vài giây sau, Tiểu Viên gửi một cái icon “Chúc phúc”.
Trương Nguyên Thanh “Ha ha” hai tiếng. Sau sự kiện Ngụy Nguyên Châu, thái độ của Tiểu Viên đối với hắn có chuyển biến tốt rất lớn, không lạnh lùng ngạo kiều nữa, đối với một ít yêu cầu hơi ngây thơ của hắn cũng sẽ nhẫn nại ứng phó.
“Đầu tư vẫn là có hồi báo nha.” Trương Nguyên Thanh trả lời một cái biểu cảm “Mỉm cười”, tiến vào mộng đẹp.
Trong mơ mơ màng màng, không biết qua bao lâu, bên tai truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở quen thuộc:
“Đinh, bản đồ linh cảnh đang mở ra, 60 giây sau tiến vào linh cảnh, linh cảnh ngài lần này tiến vào là “Nhai Sơn Chi Hải”, đánh số: 012”
“Cấp bậc độ khó: S”
“Loại hình: Nhiều người (loại tử vong)”
“Nhiệm vụ chủ tuyến: Sống sót 36 giờ.”
“Ghi chú: Vật phẩm không thuộc linh cảnh không thể mang vào.”
“Giới thiệu linh cảnh số 012: Sau Nhai Sơn hải chiến, Nam Tống bị diệt, thiên hạ thuộc về nhà Nguyên. Thống soái Nguyên triều vì phòng ngừa Nam Tống tro tàn lại cháy, sai kỳ nhân dị sĩ dưới trướng bày ra Tỏa Long trận, mang anh linh, đế vương chết trận vây ở hải vực Nhai Sơn, vĩnh viễn không thể siêu sinh.”
Nhai Sơn Chi Hải? Phó bản cấp S. Trong lòng Trương Nguyên Thanh mắng tiếng “Cái đệch”, nhưng cũng không quá mức bất ngờ, thậm chí có chút may mắn, dù sao dưới tình huống ba chọn một, xác suất tiến vào vũ hóa bí cảnh chỉ có một phần ba.
Mà Nhai Sơn Chi Hải ít nhất còn có một chút tình báo, một cái phó bản khác mới là thật sự gì cũng không biết, cho nên so sánh, tiến vào Nhai Sơn Chi Hải ngược lại là vạn hạnh trong bất hạnh.
Hắn vội vàng ngồi dậy, lấy ra điện thoại di động dưới gối, mở ra phần mềm nói chuyện phiếm, gửi tin nhắn thoại cho Phó Thanh Dương:
“Lão đại, phó bản của tôi là linh cảnh số 012, Nhai Sơn Chi Hải, cấp S.”
Không gọi điện thoại, mà là lựa chọn gửi tin nhắn thoại, là vì Trương Nguyên Thanh biết Tiền công tử không có thói quen đặt điện thoại di động ở bên gối, hoặc đầu giường.
Phó Thanh Dương tự xưng là xuất thân quý tộc, có bệnh chung của cộng đồng con em nhà giàu, mọi chuyện chú ý, điện thoại di động loại vật phẩm này, đối với hắn mà nói chỉ là thiết bị thông tin, thiết bị nên ở vị trí của thiết bị.
—— trên bàn, hoặc trên người trợ thủ.
Trương Nguyên Thanh lo lắng Phó Thanh Dương nhận cuộc gọi không kịp thời, mà hắn chỉ có thời gian một phút đồng hồ.
Gửi tin thoại xong, Trương Nguyên Thanh ném điện thoại di động đi, xoay người xuống giường, đi giày, sải bước chạy tới bên cạnh bàn, một bàn tay đặt lên bả vai Tường Vi Máu, một tay cầm lên cơm thừa canh cặn buổi tối ăn thừa, không để ý tất cả nhét vào mồm.
Kinh nghiệm vài lần trong quá khứ nói cho hắn, trong phó bản thiếu lương thực thiếu nước, trước khi vào phó bản bổ sung thêm một ít thức ăn sẽ luôn không sai.
Ăn như hùm như sói mấy miếng, cảnh vật trước mắt chợt mơ hồ, hiện ra dạng gợn sóng.
“Ting ting!”
Điều hòa vận chuyển gió lạnh, trong phòng ngủ chính bóng tối mát mẻ, điện thoại di động đặt ở tủ đầu giường phát ra tiếng nhắc nhở vang dội, màn hình theo đó sáng lên, chiếu sáng lên khuôn mặt anh tuấn như tượng điêu khắc bên gối.
Phó Thanh Dương mở mắt ra, cầm điện thoại di động lên xem tin tức.
—— bởi vì Nguyên Thủy sắp vào phó bản, hắn mấy ngày nay điện thoại di động chưa từng rời khỏi người.
Sau khi đơn giản đảo qua nội dung tin nhắn, sắc mặt Phó Thanh Dương trầm xuống, ngồi bật dậy, chưa xỏ dép lê, chân trần giẫm thảm mềm xốp, bước về phía sảnh ngoài.
Tới trước bàn bên cạnh cửa sổ lồi ngồi xuống, mở ra laptop, đăng nhập cơ sở dữ liệu quan phương, tìm kiếm ——012 Nhai Sơn Chi Hải.
Chương 1148: Nhai Sơn Chi Hải (2)
“Quả nhiên là phó bản này.”
Phó Thanh Dương nhíu chặt lông mày kiếm. Hắn nhìn thấy Nhai Sơn Chi Hải, chỉ cảm thấy có chút ấn tượng, phân bộ Giang Hoài cùng Tạ gia tựa như từng treo thưởng phó bản tương quan.
Hắn nhớ không lầm, chính là phó bản cấp S kia khiến quan phương cùng linh cảnh thế gia tổn hại sáu vị Thánh Giả, đến nay chưa đánh hạ.
Nguyên nhân chưa đánh hạ, một mặt là độ khó quá cao, một mặt khác là số lần xuất hiện quá ít.
Trong quan phương cùng linh cảnh thế gia có rất nhiều cao thủ, chưa chắc không phá được Nhai Sơn Chi Hải, ví dụ như chính Phó Thanh Dương hắn.
Nhưng bọn họ không nhất định có cơ hội tiến vào phó bản này.
“Hắn ở trong phó bản cảnh giới Siêu Phàm biểu hiện quá mức nổi trội xuất sắc, tiến vào phó bản cấp S là có thể đoán trước, nhưng không ngờ là Nhai Sơn Chi Hải, Nguyên Thủy chỉ sợ có nguy hiểm rồi.”
Phó Thanh Dương lo lắng, đồng thời lại cảm thấy Nguyên Thủy tiểu tử này quả thực là con cưng của nữ thần may mắn, vừa giáng chức xử phạt, linh cảnh quay đầu tặng một công lớn cho hắn.
Đánh hạ phó bản cấp S, cộng thêm Tạ gia, phân bộ Giang Hoài treo thưởng, chỉ cần thành công vượt qua, hắn muốn không xoay người cũng khó.
...
Tầm nhìn bắt đầu trở nên bình tĩnh, cảnh vật càng lúc càng rõ ràng, mà ở trước khi nhìn thấy cảnh vật, Trương Nguyên Thanh đầu tiên ngửi được là gió biển tanh mặn, sau đó là bầu trời đêm sáng sủa.
Hắn đứng ở cạnh chỗ nước cạn trải đầy đá, đỉnh đầu lấp lánh dày đặc các ngôi sao, phương xa tối om, phía trước là một vùng biển, trong bóng đêm truyền đến tiếng cuộn sóng, gió đêm mát mẻ.
Trương Nguyên Thanh nhìn quanh, phía sau là một cánh đồng bát ngát, nơi xa là dãy núi như ẩn như hiện, mà ở bên cạnh hắn, là đồng đội phó bản lần này.
Đồng đội tổng cộng sáu người, bọn họ phân biệt là:
Cô gái lạnh lùng xinh đẹp mặc quần bộ đội, áo ngắn tay bộ đội màu xanh lục, chân đi một đôi giày bộ đội màu đen.
Cô nương trẻ tuổi đầu đội mũ bạc, cổ đeo vòng bạc, mặc áo màu xanh vạt áo phải thân đối, eo bụng đeo thắt lưng bằng bạc.
Thanh niên một thân áo ngắn quần đùi, xỏ dép lê, dung mạo bình thường, cao 1m7.
Thanh niên đi giày thể thao màu đỏ cổ cao, quần soóc màu đen, áo ngắn tay in hình truyện Dragon Balls, có một đôi khuyên tai bạc, ngũ quan tuấn mỹ.
Cô gái mặc váy dài rườm rà màu đen, mái tóc đen như thác, nửa khuôn mặt đeo khăn che mặt ô nhỏ màu đen, đôi mắt như nước, giấu nét u buồn.
Bên cạnh cô còn có một nam một nữ hai âm Thi.
Cô gái nhuộm tóc vàng, khuôn mặt đầy đặn ngũ quan bình thường, dáng người hơi béo, cô mặc quần thể thao màu đen, áo thun màu trắng, trên áo thun lấp lánh cờ Mỹ.
Ồ, Hạ Thụ Chi Luyến cũng đến đây? Thực khéo, không ngờ đụng phải cô ấy... Cô nương này nhìn như là dân tộc thiểu số, rất xinh đẹp... Cái đệch, âm Cơ? !
Trong lúc ánh mắt đảo qua, Trương Nguyên Thanh thiếu chút nữa kêu ra tiếng.
Cô ấy không phải Thánh Giả cấp 6 sao, vì sao mình sẽ ghép với âm Cơ?
Đáng chết, mình còn không chuẩn bị tốt gặp mặt với “vợ góa” của Ma Quân nha... Trương Nguyên Thanh theo bản năng vươn tay, vỗ loa Miêu Vương trong túi đeo hông một phát.
Từ giờ trở đi, xin mày giữ im lặng.
Nữ nhân của Ma Quân là Trương Nguyên Thanh không muốn tiếp xúc nhất, bởi vì hắn tiếp thu quá nhiều di sản của Ma Quân, rất nhiều thứ, kẻ địch của Ma Quân không biết, nhưng các nữ nhân của Ma Quân nhất định biết.
Ví dụ như nhẫn dịch dung, ví dụ như loa Miêu Vương, thậm chí ngọc phù truyền tống cùng Bình Xịt Kẻ Bền Bỉ, ừm, thứ cuối cùng này các nữ nhân của Ma Quân hẳn là không có cơ hội ở chỗ hắn kiến thức được.
Tóm lại, bại lộ bất cứ một món nào, hắn đều sẽ dẫn tới hoài nghi.
Trong vài món đạo cụ kể trên, loa Miêu Vương không thể khống chế nhất, bạn không thể đoán trước, nó khi nào sẽ cho một bài ca vớ vẩn “trợ hứng” cho bạn.
Loại phong cách đê tiện này, các nữ nhân của Ma Quân khẳng định rất quen thuộc.
Ở lúc hắn đánh giá năm đồng bạn, người khác cũng đang đánh giá đồng bạn.
Nhất là âm Cơ, cùng là Tinh Quan, cô lập tức liền chú ý tới Trương Nguyên Thanh, trong một đôi mắt đẹp long lanh che giấu u buồn hiện lên kinh ngạc.
Thanh niên mặc áo ngắn quần đùi cùng đi dép lê giơ tay, “Vù” một tiếng, một cột lửa phóng lên trời, mang đến ánh sáng chập chờn.
“y da, nửa đêm nửa hôm vào phó bản, canh nửa đêm tôi đun phải đợi sáng mai rời giường uống, bây giờ không trông cậy được nữa, ụ móa nó...” Hắn vừa hùng hổ mắng, vừa nhìn quanh mọi người, nói:
“Chào các đại lão, tự giới thiệu một phen, tôi là Anh Gà Đỏ, lão đại Bảo Thang tỉnh Lộc Đầu bang, cấp 4 Hỏa Ma, gọi tôi Gà Đỏ là được rồi.”
Nói xong, hắn thúc giục:
“Mọi người tự giới thiệu một phen đi, làm quen chút.”
Chương 1149: Nhai Sơn Chi Hải (3)
Đáp lại hắn trước hết là cô gái dân tộc thiểu số đội mũ bạc, dịu dàng nói:
“Tôi tên Ngô Vân Mộng, mọi người gọi tôi Vân Mộng là được rồi, tôi đến từ Quế tỉnh, Thanh Hòa tộc, là hành giả quan phương phân bộ Thanh Hòa, Thú Vương cấp 4.”
Bộ dáng của cô cực kỳ xinh đẹp thanh tú, làn da trắng nõn, đôi mắt sáng ngời trong suốt, khuôn mặt không trang điểm lộ ra một sự hồn nhiên cùng chất phác rời xa phù hoa.
Tiếp theo là thanh niên tuấn tú đeo khuyên tai bạc kia, hắn hất hàm lên, vẻ mặt đầy kiêu ngạo:
“Hạ Hầu Ngạo Thiên, Phương Sĩ cấp 5, nghe xong tên tôi, hẳn là biết tôi thuộc về gia tộc nào rồi.”
Người Hạ Hầu gia? Trương Nguyên Thanh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó âm thầm nhíu mày.
Hắn cùng Hạ Hầu gia là có thù oán.
“Tự Do Chi Ưng!” Cô gái hơi béo mặc áo thun cờ liên bang kia nói ngoại ngữ trôi chảy, nói: “Tôi là người liên bang Tự Do, Ôn Thần cấp 4, chấp hành quan bạc trắng cấp 2 của tổ chức Thiên Phạt.”
Khi nói tới liên bang đế quốc cùng tổ chức Thiên Phạt, giọng điệu của cô có chút cảm giác tự hào nồng đậm, ánh mắt hơi ngạo nghễ quét qua sáu người một lượt.
“Móa ~” Anh Gà Đỏ ngoáy lỗ tai, nói: “Cô có thể đừng nói ngoại ngữ không, tôi nghe không hiểu!”
Tự Do Chi Ưng khinh thường hừ lạnh một tiếng.
“Cô ấy nói, cô ấy là chấp hành quan bạc trắng cấp 2 của tổ chức Thiên Phạt liên bang Tự Do, Ôn Thần cấp 4.” Nữ huấn luyện viên lạnh lùng xinh đẹp phiên dịch xong, tự giới thiệu nói:
“Hạ Thụ Chi Luyến, chấp sự phân bộ Hàng thành tỉnh Giang Nam, Kiếm Khách cấp 4.”
Cô quay đầu nhìn về phía Trương Nguyên Thanh, khẽ cười nói:
“Không ngờ lần thứ hai chúng ta gặp mặt, là ở trong phó bản, Nguyên Thủy Thiên Tôn!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Lúc này, trừ âm Cơ, người khác đều nhìn qua.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn, tên rất quen thuộc, tôi hình như từng nghe ở nơi nào.” Cô gái Thanh Hòa tộc nghiêng đầu suy tư.
“Ngũ Hành minh gần đây có thiên tài xuất hiện, Nguyên Thủy Thiên Tôn phá kỷ lục phó bản giết chóc cảnh giới Siêu Phàm?” Tự Do Chi Ưng dùng ánh mắt đánh giá nhìn hắn.
“Chào đại lão chào đại lão!” Mắt Anh Gà Đỏ sáng lên, hai ba bước chạy vội tới trước mặt Trương Nguyên Thanh, cầm tay hắn: “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm khác đến tỉnh Bảo Thang chơi, tôi mời đại lão ăn canh.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, sau đó rút tay về, chưa nhiều lời với Anh Gà Đỏ, bởi vì lúc này, Hạ Hầu Ngạo Thiên sắc mặt không tốt cất bước đi đến.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn phải không?” Hạ Hầu Ngạo Thiên hất hàm, nói:
“Hạ Hầu Trì là ông chú của tôi, em trai tổ phụ tôi, Hạ Hầu Thiên Vấn tính là em họ của tôi.”
“Cho nên? Trước khi nhiệm vụ mở ra, chúng ta phân sinh tử trước?” Trương Nguyên Thanh mặt không biểu cảm nói.
“U, lệ khí rất lớn nha, tâm tính không đủ vĩ quang chính, thiên tài nữa cũng không làm nổi nhân vật chính.” Hạ Hầu Ngạo Thiên bật cười một tiếng, lấy giọng điệu tràn ngập ngạo khí nói:
“Hạ Hầu Trì nhất mạch bất thường âm ác, chuyện xấu làm hết, không đủ vĩ quang chính, cho nên bọn họ bị xử lý ở Tùng Hải. Mà Hạ Hầu Ngạo Thiên tôi, làm việc quang minh lỗi lạc, thiên phú dị bẩm, chính là nhân vật chính trời sinh!”
Mọi người bên cạnh hoặc mờ mịt, hoặc kinh ngạc nhìn Hạ Hầu Ngạo Thiên, tựa như khó mà tin nổi lời ngây thơ như vậy, tự kỷ như vậy, là từ trong miệng một vị Thánh Giả nói ra.
Điều này trái lại chỉnh Trương Nguyên Thanh không hiểu nổi.
“Hạ Hầu Ngạo Thiên, trung nhị*, cuồng vọng, cực độ nổi loạn cùng không trưởng thành, cả ngày ảo tưởng mình là nam nhân vật chính trong truyện tranh nhiệt huyết, duy nhất đáng khen là, phẩm tính coi như đoan chính.” Hạ Thụ Chi Luyến nói.
Thấy Hạ Hầu Ngạo Thiên trợn mắt giận dữ nhìn qua, cô cười cười: “Đây là Ngũ Hành minh đánh giá đối với cậu, cậu đừng trừng mắt với tôi, tôi chỉ là thuật lại một lần đánh giá.”
Ồ, một tên trẻ trâu à? Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, trẻ trâu cộng thêm xem mạng nhiều quá, nói ra đoạn lời này liền chẳng có gì lạ.
Đáng tiếc túi da tuấn tú này, nếu là tên otaku béo thì hoàn mỹ.
Lúc này, âm Cơ vẫn đứng ở nơi xa, chưa từng tới gần mọi người, giọng điệu nhẹ nhàng nói:
“Đừng lãng phí thời gian, thảo luận phó bản một phen, nhiệm vụ chủ tuyến của mấy người là gì?”
Trong gió đêm mang chút mặn ẩm, âm Cơ váy đen giống như tinh linh đêm tối, quần áo tung bay, u tĩnh xinh đẹp.
“m Cơ chấp sự, nhiệm vụ chủ tuyến của tôi là sống sót 36 giờ.” Hạ Thụ Chi Luyến nói.
Đám người Trương Nguyên Thanh khẽ gật đầu.
Hạ Hầu Ngạo Thiên hừ nói: “Quả nhiên là kẻ yếu, nhiệm vụ của tôi là giải quyết quái vật sống lại.”
Chương 1150: Phó bản cấp S —— Lên đường (1)
Bạn cần đăng nhập để bình luận