Ác Ma Pháp Tắc

Chương 738: Bảo trọng (Đoạn 1)

Thân là ngôi sao mới nổi trên chính đàn đế quốc, 1 trong tam đại nhân vương Alpay tướng quân có rất nhiều danh hiệu như: tước vị bá tước đế quốc, trung tướng tướng đế quốc, quân đoàn trưởng quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên… đương nhiên, trong những danh hiệu này, còn 1 cái ít nhiều mang mùi phức tạp nhất
"đối thủ của gia tộc hoa Tulip"
.
Mà đáng châm chọc là, mặc dù không ít người đã biết vị Alpay tướng quân này không có gan mà cũng chưa từng gặp qua đối thủ. Đến năm 33 tuổi, mới là lần đầu tiên cùng Đỗ Duy gặp mặt.
Chuyện này, không phải rất thú vị, cũng rất vi diệu sao?
2 người lần đầu tiên gặp mặt đáng lẽ phải là 2 năm trước, khi tiêu diệt quân đoàn Tây Bắc. Lúc đó, Alpay vẫn là sư đoàn trưởng vương thành cận vệ quân.
Mà khi đó, hắn trước mặt Đỗ Duy bày ra vẻ mặt tự cao tự đại, không chào mà đi luôn, còn bày ra 1 trò
"tranh công"
Khi Đỗ Duy từng bước đi lên chính đàn, có thể nói, Alpay là người duy nhất từng thành công cướp được chút ít từ tay hắn. Lần hắn đoạt công kia, Thần hoàng tử ngầm đồng ý. Mà sau đó Đỗ Duy cùng 2 người cũng phản kích, Thần hoàng tử yên lặng duy trì vị … quân nhân đế quốc mới nổi.
Nếu như vậy ngươi cho rằng Alpay là 1 người trẻ tuổi đắc chí, ngạo mạn không biết đất giày, như vậy ngươi phạm sai lầm rồi.
Lần đầu tiên Đỗ Duy gặp gã gia hỏa này, trong lòng cũng phải giật mình.
Alpay 33 tuổi!!! Từ tướng mạo mà nói, hắn già dặn hơn nhiều so với tuổi thực. Nếu nói hắn 40 tuổi cũng có người tin.
Quan trọng hơn là, Đỗ Duy đã từng gặp qua em gái hắn. Vị.. vương phi tương lai xinh đẹp mê người kia – tiểu thư Daisy. Từ tướng mạo mà nói, vị Alpay tướng quân này không kế thừa gen xinh đẹp như muội muội của hắn.
Alpay ngũ quan rất đoan chính – nhưng chỉ là gần đoan chính mà thôi, so với
"anh tuấn"
còn kém xa. Bù lại, hắn có 1 thân thể cường tráng. Lưng thẳng tắp, vai rộng, ngón tay thô to rắn chắc. Vừa nhìn đã biết là quân nhân cầm kiếm cả năm.
Trong mắt hắn … Đỗ Duy nhìn thấy
"bình tĩnh"
.
Bình tĩnh như vậy tuyệt không phải giả vở, mà là trong hoàn cảnh trường kỳ khổ luyện ra. Đã trở thành thói quen
"không quan tâm đến thắng bại"
.
Với vị đối thủ này, Đỗ Duy cũng biết đôi chút. Trước đây thời thanh niên, gia tộc Alpay cũng không phải quá tốt. Thời trẻ sống có chút gian nan, không phải cuộc sống giàu có của con nhà giàu.
Hắn đã từng chịu qua sự đả kích của gia tộc đối địch, đột nhiên 1 bước lên trời. Cũng nhờ hắn có 1 cái kỳ ngộ.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Nói thế này: vị Alpay tướng quân, trong thời gian khó, ăn uống cần kiệm… cho nên…
Ánh mắt của hắn, so với đệ tử gia tộc quyền quý, có thêm vài phần kiên nghị.
Hắn tuyệt không phải người bừa bãi kiêu ngạo. Đỗ Duy có thể khẳng định điểm này.
Bây giờ gặp mặt, tại phủ thống soái phòng tuyến Kaspersky.
2 lão đại của quân đội phương bắc đế quốc, Rostock tướng quân và quân đoàn trưởng quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên - Alpay tướng quân, cùng nghe Đỗ Duy đọc mật lệnh của Nhiếp Chính vương.
Phần nội dung mật lệnh này, Đỗ Duy đã biết trước: về việc tội dân xâm lấn trong tương lai.
Nhiếp Chính vương đã hướng 2 vị thống soái quân sự phương bắc ủy nhiệm tất cả.
Nội dung phần văn kiện này không thể nghi ngờ là cực kỳ kinh người. Có thể nói, như sấm nổ bên tai!
Đỗ Duy có thể tưởng tượng, ở thời đại này, nhân loại đã là chúa tể của đại lục duy nhất - Roland đế quốc hòa bình mấy trăm năm. Dù ngẫu nhiên có chút chiến tranh, nhưng đều là với dị tộc thảo nguyên phương bắc, hoặc dân bản xứ Nam Dương. Hay với quân phiệt cát cứ.
Từ mức đó nguy hại, những thứ này đều khó làm đế quốc dao động căn cơ. Hơn nữa, trọng yếu nhất là những địch nhân này, ít nhất cũng là con người.
Nhưng giờ lại bất đồng.
Bọn họ được biết, rất nhanh, sẽ xuất hiện kẻ địch cường đại từ ngàn năm trước, Loài người căn bản không biết chút nào về dị tộc. Là ngoại tộc chân chính, không phải nhân loại.. phải…
Là quái vật!
Cái từ ngữ này hẳn là xem rất thỏa đáng đi.
Đó là 1 cái chênh lệch tâm lý to lớn - cách xa như sông với biển vậy.
Những quân nhân dũng cảm của đế quốc không sợ thiết kỵ thảo nguyên. Bời vì dù sao đối thủ cũng là con người. Nếu như đối thủ không phải giống loài của mình, chỉ sợ mỗi loài đều sẽ nảy ra nỗi sợ hãi khó khống chế.
Tâm tình như vậy, giống kiếp trước của Đỗ Duy tưởng tượng người ngoài hành tinh xâm lược.
Rostock tướng quân thần sắc không được tốt. Vị tướng quân này nhắm chặt mắt.
Mà biểu hiện của Alpay làm Đỗ Duy phải nhìn hắn bằng con mắt khác: người này từ đầu tới cuối không có biến hóa, vẫn là bộ dáng lạnh như băng.
- Những điều này là thật?
Dù văn kiện đã có ký tên của chính Thần hoàng tử, Rostock tướng quân vẫn hỏi 1 vấn đề rất hoang đường.
- Toàn bộ đều là thật!
Đỗ Duy thản nhiên nói:
- Nhiều nhất còn nửa năm, sẽ có hàng vạn lũ quái vật như vậy, từ rừng rậm băng phong chạy tới. Chúng là địch nhân của chúng ta – cũng là địch nhân của toàn nhân loại. Mục đích của chúng không phải là đánh bại chúng ta, mà là giết sạch chúng ta. Đây không phải 1 hồi chiến tranh thông thường nữa rồi, các vị tướng quân.
Alpay lúc này đứng lên, cầm lấy văn kiện trong tay Rostock tướng quân nhìn qua 1 lượt, sau đó trực tiếp dí vào ngọn lửa trên cây nến đốt.
- Công tước đại nhân, thỉnh ngài về báo với điện hạ, chúng ta đã tiếp nhận mệnh lệnh của hắn, sẽ làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu.
Giọng Alpay nghe rất ổn.
Đỗ Duy nghĩ thầm
"đây là 1 gã máu lạnh trời sinh"
- Về phương diện lòng quân không cần lo lắng.
Rostock cũng có thái độ:
- Bạo Phong quân đoàn là bức tường sắt của đế quốc. Lính của ta sẽ không khiếp đảm, cũng không hỗn loạn.
- Tốt, ta rất an tâm.
Nhiệm vụ của Đỗ Duy coi như hoàn thành. Cái cần thông báo hắn đã báo, tiếp theo chỉnh đốn lòng quân như thế nào, cam đoan tin tức khi lọt ra sẽ không gây náo động là công tác của 2 vị tướng quân.
Còn về Đỗ Duy… Nhiếp Chính vương cố ý không hy vọng hắn nhúng tay vào chuyện quân đội. Như vậy Đỗ Duy cũng không ở lại chỗ này nhúng tay làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận