Ác Ma Pháp Tắc

Chương 806: Gió cuốn như dao

Đến sau nửa đêm, đế quốc đã bước vào sáng năm thứ 966.
Mà lúc này, trên phố lớn đế đô, 1 chiếc xe ngựa nhẹ nhàng di chuyển, người đánh xe kéo mũ trùm kín tai tránh gió lạnh, vung roi giục ngựa cất bước.
Phu nhân Listeria mặt trầm như nước, xe ngựa lúc đi đường gặp bùn nhão xóc nảy, ly rượu trong xe cúng sớm đã lạnh băng, nàng cũng không vươn tay cầm lấy.
Vừa rồi tại phủ công tước, cùng Đỗ Duy nói chuyện, từng câu từng chữ vẫn còn vang bên tai.
"Quả là cái vũng nước xoáy à …"
Phu nhân Listeria cuối cùng cũng bình tâm lại, trên khuôn mặt mỹ lệ phảng phất nét âu lo, than nhẹ 1 tiếng, cuối cùng đưa cánh tay mảnh khảnh ra cầm lấy ly rượt, đem rượu sớm đã lạnh như băng 1 hơi uống sạch, lúc này mới hơi phảng phất ép xuống 1 tia phiền não trong lòng.
Đến lúc xe ngựa dừng lại tại biệt việt của gia tộc Listeria tại Tây Bắc, 2 kỵ sĩ mặc giáp bạc bên ngoài mới nhẹ nhàng gõ cửa xe, cùng tư thế cung kính mời chủ nhân mỹ lệ xuống.
- Đi… đi tìm Mose tới gặp ta.
Phu nhân Listeria nói, thanh âm trầm thấp.
Người hầu bên ngoài có chút do dự:
- Phu nhân, mới mờ sáng, tiểu thư Mose chỉ sợ vẫn đang ngủ…
- Lôi nàng từ trên giường xuống cho ta!
Phu nhân Listeria hừ 1 tiếng, hơi cắn răng.
Một lúc sau, một đôi tỷ muội cuối cùng gặp mặt trong thư phòng. Mose vẫn chưa ngủ, lúc nàng tới mặc 1 tấm áo dài, thần sắc rất tỉnh táo, chỉ là đầu tóc có chút tán loạn.
Phu nhân Listeria nhìn em gái mình 1 chút, bảo người hầu ra ngoài, cuối cùng thấp giọng nói:
- Ta vừa gặp Đỗ Duy, chúng ta đã định hôn ước giữa em và Gabri…
Mose thân hình rung động, ngạc nhiên nhìn chị:
- Cái gì?
- Ta nói, ta đã định hôn ước cho em và Gabri. Em sẽ gả cho em trai Gabri của Đỗ Duy.
Phu nhân Listeria hừ 1 tiếng:
- Đây không phải hy vọng của em sao? Đêm nay, chả lẽ em không biết mình gây họa thế nào ư?
Mose nhíu mày:
- Có ư?
- Tiểu hoàng đế thích em.
Phu nhân Listeria cũng quá rõ tính tình của em gái mình, cũng không dài dòng:
- Em không thể gả cho hoàng đế. Trong đế quốc, dưới loại tình huống này còn dám lấy em, chỉ có gia tộc hoa Tulip!
Nói xong, phu nhân Listeria cũng nhu hòa hơn 1 chút:
- Em không phải cũng thích tên Gabri đó ư?
Mose trợn tròn mắt:
- Ai nói em thích thằng ranh ấy! Hừ, hắn cùng em gây chuyện nháo nhào, gả cho hắn? Tỷ tỷ, chị đùa kiều gì vậy?
- Mose!!!
Phu nhân Listeria đột nhiên quát 1 tiếng giận giữ, âm thanh khiến Mose nhảy dựng lên, vị hầu tước phu nhân mỹ lệ này cố gắng đè nén nộ khí, trừng mắt nhìn em gái mình.
- Em chẳng lẽ còn không rõ tình huống hiện tại! Em… em quá hồ đồ!
Phu nhân Listeria đi mấy bước trong phòng, phất tay áo, cắn răng nói:
- Thực ra chị cũng không định làm gấp như thế! Chỉ là đêm nay… đêm nay trên yến hôi, em đầu tiên là cự tuyệt lời mời khiêu vũ của hoàng đế, sau đó lại nhận lời mời khiêu vũ của Gabri…
- Cái này có chuyện gì đâu. Chị cũng biết em không biết khiêu vũ, mà cũng không thích khiêu vũ.
Mose bĩu môi nói:
- Chỉ là Gabri cứ mặt dày bám lấy em – em định không đáp ứng, nhưng lúc trước chị nhắc em chiếu cố tốt em trai Đỗ Duy 1 chút, khách khí 1 chút, không đắc tội bọn họ. Em chính là làm theo phân phó của chị mà miễn cưỡng cấp cho thằng nhóc kia chút mặt mũi thôi.
Phu nhân Listeria thiếu chút nữa là vung tay tát 1 cái, cuối cùng vẫn sít sao đè chặt lửa giận:
- Em... em… ngu xuẩn!
Nàng giận quá hóa cười:
- Mặt mũi lúc nào chả cấp được. Em lại cứ khăng khăng tại yến hội này, từ chối hoàng đế, tiếp nhận Gabri?
- Một điệu nhảy mà thôi, giao tiệp bình thường tại yến hội, cũng chả phải chuyện gì to tát cả.
Phu nhân Listeria nhìn em gái ngu ngốc của mình, cuối cùng vô lực ngã xuống ghế than nhỏ:
- Em còn không rõ à… nếu là dạng người như thần hoàng tử, có lẽ sẽ không để ý chút mặt mũi như thế, sẽ như em nói, chuyện này không là gì cả. Chỉ là, người đó… Là Charles!
Nói xong, nàng nhắm mắt cười khổ:
- Mười hai tuổi làm hoàng đế, lại còn mang hào quang thiên mệnh nữa… Mose, chị đã nói rồi, gia tộc chúng ta, 3 nữ nhân muốn tồn tại giữa bầy sói là cực kỳ khó khăn! Tại đế đô, chị dùng vô số tâm tư điều tra nghe ngóng, hiện tại trong đế đô ai quyền quý nhất, ai đáng chú ý nhất! Mà vị hoàng đế này là mục tiêu chín ! Em có hiểu thằng nhóc Charles này có bộ dạng gì không?
Mose lắc đầu:
- Em không biết, chỉ biết đó là 1 thằng nhóc 12 tuổi.
Phu nhân Listeria vô lực cười khổ:
- Thằng nhóc 12 tuổi… Hừ, hắn là hoàng đế 12 tuổi! Trong đế đô truyền rằng, hắn đúng là thông minh trước tuổi, mà theo chị điều tra, bình thường hắn thể hiện ra đúng như vậy, chỉ là có chút quá mức lộ liễu! Trong tiệc phong tước năm trước, hắn lần đầu tiên dự tiệc, dám ở trên yến hội bao người, trước mặt giáo tông bệ hạ trách cứ đầu lĩnh thần thánh kỵ sĩ đoàn! Đây là loại người gì? Khoe khoang quá mức, khoe khoang quá mức a! Một câu … một câu thôi …
Nói đến đây, phu nhân Listeria sắc mặt bất định, cắn răng nói từng chữ.
- Hưng phấn mà làm ra việc tốt! Hừ, chị nghĩ tới sự kiện lần đó, mặt ngoài người người xưng tụng vị nhóc con này thông minh thế nào, ngạo cốt khí khái thế nào… trong mắt chị, đây là 1 chuyện cực kỳ ngu xuẩn! Thần điện cùng hoàng thất mấy trăm năm nay là quan hệ gì? Trăm ngàn năm qua, 2 phe bao nhiêu lần tranh đấu? Muốn trách cứ thần điện, áp đảo giáo hội, khiến giáo hội mất mặt… chả lẽ nhiếp chính vương không muốn như thế ư?
- Không phải không muốn, mà là không thể!
- Mà còn thằng nhóc này? Trẻ tuổi khí thịnh, làm như vậy, thoạt nhìn là thông minh, kỳ thực là lỗ mãng! Không hiểu đạo lý ẩn nhẫn! Hắn là người cầm quyền đế quốc, hiện tại có nhiếp chính vương chống đỡ, hắn lại càng nên ẩn tàng bản thân, đem mình núp dưới bóng nhiếp chính vương! Thậm chí, núp càng kỹ càng tốt! Mặt ngoài chống đỡ minh thương ám tiễn, đã có nhiếp chính vương! Muốn 1 thằng ranh con làm ra cái gì được?
- Hừ, sợ giáo hội không biết hoàng đế đời sau có địch ý rất lớn đối với giáo hội sao?
- Bây giờ hắn còn chưa nắm quyền, chỉ sợ giáo hội đã chú ý hắn! Rành rành có thể núp ở sau, lại le te muốn chạy ra phía trước… đây là thông minh ư?
- Theo ta thấy, vị hoàng đế này, kế vặt thì giỏi, chuyện lớn thì vụng!
Cuộc nói chuyện này, công khai nói xấu hoàng đế đế quốc, có thể nói là đại nghịch bất đạo.
Nhưng nếu Đỗ Duy ở 1 bên nghe được, chỉ sợ nhất định sẽ vỗ tay reo hò, bời vì đoạn nói chuyện này, thực sự rất chính xác. Vị nữ chủ nhân gia tộc Listeria này, có thể bằng sức 1 người phụ nữ, sừng sững đứng ở đỉnh quyền uy của đế quốc, quả nhiên cực kỳ thông minh!
Nàng chưa từng cùng Charles ở chung, chỉ bằng phân tích 1, 2 sự kiện nhỏ bé, đã hoàn toàn hiểu rõ tính tình tiểu hoàng đế, nói ra không sai chút nào!
Mà đoạn nói chuyện này, từng câu từng chữ đều đi thằng vào trọng tâm! Như vậy nếu không phải người trí tuệ cực kỳ thông minh, tuyệt đối không phân tích ra nổi.
Quả như phu nhân Listeria nói, vị hoàng đế nhóc con này, kế nhỏ thì giỏi, đại kế thì vụng!
Trẻ tuổi mà quá tự kiêu tự đại, không hiểu đạo lý ẩn tàng thực lực bản thân, nếu là người 1 gia tộc quyền quý nào đó thì thôi, chỉ là hoàng thất… còn là hoàng đế tương lai…
Tương lai không thể cải thiện những nhược điểm này, tuyệt đối trở thành sơ hở trí mạng!
Mose sửng sốt, nàng nghe chỉ nói ra những lời kinh người như vậy, không khỏi ngẩn ngơ.
- Em còn không rõ khổ tâm của ta ư.
Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Phu nhân Listeria vẫy vẫy tay. Đêm nay tại yến hội, ngồi liền 1 đêm, rồi lại đi tìm Đỗ Duy, nói chuyện 1 đêm. Nàng giờ đã cực kỳ mệt, vẫn phải cố lên tinh thần chỉ điểm em gái mình, khiến nàng có cảm giác vô lực.
Nàng cuối cùng kéo tay Mose, ôn nhu nói:
- Em nghe rõ này Mose. Nhóc Charles này trong mắt ta tuyệt không phải người rộng rãi. Lấy phong cách ứng xử của hắn trong quá khứ, đối với việc đêm nay, quá nửa không chỉ cười như thế! Mà hắn tuổi trẻ ngông cuồng, sớm lên ngôi hoàng đế, chỉ sợ trong lòng không thể chịu nổi người khác phản kháng lại hắn. Một đồ vật, nếu hắn không thể tức thời chiếm được, chỉ sợ càng dẫn tới hứng thú của hắn! Mà như vậy…
Nói tới đây, sắc mặt nàng càng lo âu, cũng dần trắng bệch ra:
- Nếu cứ như vậy, bên cạnh có người kiềm giữ hắn còn tốt… Chỉ sợ tình huống càng phát triển, càng triệt để kích phát tâm lý tranh đoạt của hắn! Lấy địa vị tôn quý của hắn, nếu hắn hạ quyết tâp nhất định phải có được thứ gì đó… Sợ rằng… Đối với ngươi, đối với gia tộc chúng ta, không phải là chuyện tốt!
Vị phu nhân mỹ lệ này, thực sự là 1 ít chuyện nam nữ cũng nhìn thấu.
Cái gì gọi là vợ không bằng người tình, người tình không bằng nhìn trộm, nhìn trộm không bằng nhìn trộm không nổi.
Bản chất là đây!
Như vậy… loại trộm không nổi càng kích phát dục vọng chiếm hữu của nam nhân, là cái gì?
Là cướp!
Nếu cả cướp cũng không nổi, sẽ khiến nam nhân ăn không ngon ngủ không yên.
Càng huống hồ là 1 thằng nhóc tính tình nhỏ hẹp, tuổi trẻ cuồng ngạo, thò đầu ra ở đâu là sợ người ta không biết hắn là tiểu hoàng đế thông minh lợi hại!
Mose sắc mặt trắng bệch, tuy nàng không cách nào hiểu được toàn bộ lời nói của chị, nhưng từ nhỏ nàng đã rõ ràng chị mình thông minh vô cùng, vô luận nhìn việc nhìn người, 10 lần trúng 9! Nếu nàng đã nói vậy, chỉ sợ… những lời này đều là thật!
Mose sắc mặt trắng bệch, sau chút giãy dụa cuối cùng ngẩng đầu nhìn phu nhân Listeria, giọng nói có chút xin lỗi, nhưng cắn răng kiên quyết lắc đầu!
- Không, chị. Em không lấy Gabri đâu!
- Vì sao?
Phản ứng đầu tiên của phu nhân Listeria là muốn đập bàn.
- Em không thích hắn! Em không muốn lấy 1 người em không yêu!
Mose kiên quyết phản đối.
Phu nhân Listeria không nghe em mình gầm gừ, nhìn ánh mắt kiên định, đột nhiên trong lòng mềm nhũn nhớ tới nhiều năm trước, ban đêm, chính mình cũng giống như Mose bây giờ, đã từng thử phản kháng, không muốn gả cho người chồng sau này của mình…
- Mose, chị là 1 quả phụ.
Phu nhân Listeria đột nhiên nhẹ nhàng nói 1 câu, âm thanh nhu nhược khiến Mose quen nhìn chị mình cứng rắn cũng bị chấn động.
- Năm đó… Chị gả cho anh rể của em, em cho là chị thật lòng yêu hắn sao? Phu nhân Listeria cười, nụ cười có chút thê lương, không biết bao năm ấp ủ mới ra.
- Nhiều lúc, nữ nhân như chúng ta trên thế giới này, không được chọn lựa!
Mose nhìn thẳng vào chị mình, trong ánh mắt có thống khổ, có mềm lòng, nhưng vừa nghĩ phải gả cho tên kia…
Đột nhiên, tâm lý phát sinh 1 tia cường liệt kháng cự, đem tâm tư vừa mềm ra của nàng quét qua.
- Em không lấy hắn!
Một tiếng rống giận, Mose ngoảnh mặt cửa phòng đi ra.
Phu nhân Listeria vẫn ngồi đó, ngây nhốc nhìn cửa phòng mặc cho gió lạnh thổi vào.
Gió cuốn sắc như dao!
- Thật là… một cái vòng xoáy lớn à…
Vị nữ tử mỹ lệ này lắc đầu, cười khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận