Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 31: Mê tín (1)

Lý Hỏa Vượng nhíu mày lắc đầu, "Không, ta nói không phải là loại chuyện người già hù trẻ con xưa, ta nói là loại chuyện kiểu như Du lão gia đó."
"Kiểu như Du lão gia? Tôi nghĩ thử..." Bạch Linh Miểu nhíu mày bắt đầu suy tư. "Ông của tôi bình thường kể chuyện xưa đều rất là loạn, nhưng đại bộ phận đều kiểu như rắn trong núi ăn thịt người, kiểu như Du lão gia thật sự rất ít."
"Vậy là ai nói cho ông của cô chuyện về Du lão gia?"
Bạch Linh Miểu vô tội mở to mắt, "Đương nhiên là ông của ông kể, sau đó ông nói cho tôi biết, tương lai tôi cũng sẽ kể lại cho con cháu của tôi."
Lý Hỏa Vượng vò đầu, không ngờ chuyện như thế cũng là tổ truyền, xem ra mình tính sai rồi.
"Lý sư huynh, ta biết một cái." Một thanh niên yếu ớt đang đứng tựa vào tường bỗng nhiên mở miệng nói.
Người này các khớp xương dị dạng, một bả vai cao một bả vai thấp, toàn bộ thân thể mười phần vặn vẹo, chẳng sợ ở trong phòng vật liệu cũng có thể xem là "bộ dạng xuất chúng".
"Lý sư huynh, ta họ Triệu, ở nhà là thứ năm nên huyện cứ gọi ta Triệu Ngũ là được rồi."
Mặc cho ai nói cũng đều được, Lý Hỏa Vượng đi đến trước mặt hắn nói: "Được, ngươi nói đi."
Triệu Ngũ nhìn trái nhìn phải, cố ý hạ giọng nói: "Mấy thứ tà môn mà ngươi nói, ta nghe thế hệ trước từng nói qua một loại, thứ nọ gọi là Đại mỗ mỗ."
"Đại mỗ mỗ? Trông như thế nào?" Lý Hỏa Vượng nhanh chóng tìm kiếm một lần ở trong đầu, cũng không có tìm được hình ảnh có liên quan, từ ý tứ mặt chữ mà đoán, cũng hoàn toàn không có manh mối.
"Hư ! Lý sư huynh, đừng lớn tiếng như vậy, nói nhỏ chút, thứ này thực tà đó, ta nghe nói Đại mỗ mỗ sẽ nghe được, ngươi nếu thường xuyên nhắc tới thì chúng nó sẽ đếm tìm ngươi!"
"Ồ?" Nghe nói như thế, Lý Hỏa Vượng tinh thần tỉnh táo hẳn lên.
"Ta nghe chú của ta nói, bộ dáng của nó ở trước mặt mọi người là rất khác, có chút giống tinh quái lỗ tai dài, có khi là người già đã qua đời, nhưng duy nhất giống nhau là, bất luận kẻ nào chỉ cần đứng bên cạnh chúng một hồi, thì đều sẽ biến thành Đại mỗ mỗ!"
Lý Hỏa Vượng vuốt cằm có chút suy nghĩ. "Nơi này cũng thật có những thứ kỳ quái khó hiểu, được rồi, còn gì nữa không?"
"Có, còn nữa, còn Công bà ngư, thứ này cũng tà môn....."
Ở chỗ Triệu Ngũ, Lý Hỏa Vượng đã biết không ít danh từ ngạc nhiên cổ quái, mà thứ này đều là tài liệu hắn sắp sửa đưa vào trong đan dược thành tiên.
"Ngươi biết thật đúng là không ít, đa tạ, những tin tức này rất có ích đối với ta." Nếu chỉ nói ra những loại vật liệu kịch độc, Đan Dương Tử có lẽ sẽ phát giác ra, nhưng gia nhập vào những thứ mà ngay cả hắn cũng không thể phân bệt, độ tin cậy sẽ cao hơn.
Cần chính là nghe không hiểu, những thứ mà chỉ cần nghe không hiểu, vậy sẽ có vẻ cao thâm hẳn lên.
Nghe Lý Hỏa Vượng nói lời này, Triệu Thạch vui vẻ nở nụ cười. "Đây đều là những thứ mà ta nghe được từ chú của ta, ông ấy rất hay đi nên biết được cũng nhiều."
"Được rồi, đã sắp đến giờ rồi, ta trở về, các ngươi im lặng chờ tin tức của ta." Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, đứng lên đi ra ngoài.
Mới vừa đi không tới hai bước, một bóng người cao lớn tối thiểu 1 mét 9 chắn ở trước mặt cậu. "Ta ta ta..."
Lý Hỏa Vượng nhận ra người đầu trọc trước mặt, mọi người trong phòng vật liệu gọi hắn là Sỏa Tử, là cái loại ngu ngốc mắt đờ đẫn miệng chảy nước miếng.
Thật ra nói hắn ngu ngốc cũng không chuẩn xác, hắn chỉ có chút cà lăm phản ứng chậm chạp cùng trí lực rất thấp. "Ta ta ta cũng biết!"
Lý Hỏa Vượng thở dài một hơi, đưa tay vỗ vỗ ở trên cái đầu trọc của hắn, xoay người đi ra cửa.
Đi hỏi một tên ngốc, chẳng thà tự mình tự biên ra cho rồi.
Sáng sớm hôm sau, Lý Hỏa Vượng đã bị Đan Dương Tử gọi đến chỗ ở từ sớm. "Nội ngoại đại tiểu chu thiên công pháp mà ngươi nói, ta luyện cũng tàm tạm rồi. Ngươi hãy đọc ra đan dược dùng để phối hợp với công pháp đi."
"Vâng, sư phụ." Lý Hỏa Vượng đi đến trước mặt phiến đá làm ra bộ dạng quan sát. "Hả..... Hai trá tim Đại mỗ mỗ, luyện tinh hoa? Sư phụ đây là ý gì?"
Đan Dương Tử vẻ mặt âm tình bất định đi qua đi lại ở trong phòng, miệng thì thào tự nói: "Thì ra là như thế sao? Đạo thành tiên lại có thể cần dùng đến loại âm tà này?"
"Sư phụ, Đại mỗ mỗ là cái gì?"
"Ngươi đừng quản, tiếp tục đọc đi."
"Một Công bà ngư, lấy mang, ngâm thạch tín hai lượng..."
Những thứ biết được từ chỗ Triệu Ngũ, phối hợp tri thức hiện đại của Lý Hỏa Vượng, cuối cùng hỗn hợp tinh lực cả đêm không ngủ, đã hòa nhau mà thành một bộ hệ thống biện pháp thành tiên.
Lý Hỏa Vượng sau khi đọc ra tất cả những gì mà cậu tự biên soạn ra, thì nhìn thấy tên kia mười phần phấn khởi, thì thào tự nói cái gì đó.
Sau khi hắn cẩn thận phân biệt rõ ràng các thứ, nhất thời cảm thấy mười phần không sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận