Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 121:
Chương 121:
Ba ngày sau, tất cả các cửa hàng trong trung tâm thương mại lần lượt được bán hết.
Trong tay chú Lương cũng có một số tiên nhỏ, ông thấy dự án này rất tiềm năng, hơn nữa đôi bên đang cùng hợp tác nên ông cũng vung tay mua mấy gian cửa hàng.
Đồng thời, kế hoạch cụ thể của dự án khu dân cư tiếp theo cũng đang được thảo luận sôi nổi.
Lục Hoài Ninh đã chuẩn bị rất nhiều tài liệu, kết hợp với kinh nghiệm của chính mình từ hồi ở Tỉnh, đưa ra đề nghị: "Khu đất chúng ta mới lấy được ở vị trí quanh trường học, nếu theo hướng xử lý của Tỉnh, bất động sản gắn liền với điều kiện giảng dạy tốt nhất thì chắc chắn sẽ mang lại giá trị đầu tư rất cao."
"Bản thân dự án này mang tính rủi ro cao, tôi muốn làm nó trở thành một dự án cao cấp để lôi kéo đầu tư”
Về điểm này Hứa Bối Đóa lại có cách nhìn rất khác với Lục Hoài Ninh.
Cô nhớ rõ thời điểm cô mua nhà trước khi xuyên sách, nhà gần trường học đắt đỏ ra sao, có rất nhiêu nơi có điều kiện giảng dạy tương đối tốt, nếu muốn cho con cái có thể nhập học ở những trường học tốt đó thì con đường duy nhất chính là mua nhà giá cao thuộc khu ở gần trường học.
Tuy nhiên nhà ở khu gần trường học thường bị đẩy giá trên trời...
Có nhiều phụ huynh vì muốn con cái được tiếp nhận giáo dục tốt nên đã không tiếc gánh khoản vay kếch xù trên lưng, khổ sở chịu đựng, tiết kiệm ăn mặc, để mua một căn nhà ở gần trường học với giá trên trời.
Mà trường trung học ở Huyện, nơi có tài nguyên căn cỗi này, không nên hướng đến việc định giá quá cao cho khu nhà ở gân trường học.
Nếu có thể để người bình thường vừa mua được nhà với giá cả hợp lý và vừa được hưởng các nguồn lực giáo dục thì đó mới là điều mà các doanh nhân bất động sản tận tâm nên làm.
Hứa Bối Đóa vẫn luôn theo đuổi quan điểm này, nên cho dù vai trò hợp tác của cô thay đổi thì ý định ban đầu của cô cũng không thay đổi.
Cô nghiêm túc cẩn thận đối đáp: "Tôi biết rằng vẫn sẽ luôn có người đồng ý trả tiên cho những dự án bất động sản giá cao và nhà gần trường học giá cao." Đôi mắt của cô chân thành nhìn Lục Hoài Ninh, một lúc lâu sau mới tiếp tục: "Giám đốc Lục, tôi chỉ là một cô gái rất đỗi bình thường ở nông thôn. Tôi nghĩ rằng nếu gia đình tôi có thể chi trả học phí cho tôi ăn học đầy đủ, thì biết đâu tôi có thể học lên Trung học Phổ thông sau đó thi Đại học, có thể mở mang thêm chút kiến thức bao la ngoài kia?”
Chưa kể, ở Huyện này chưa có tiền lệ phải mua nhà ở trong khu gần trường học mới có thể đi học. Hãy nhìn những học sinh trong trường trung học số 1 gân chúng ta, sắp nhỏ phải đi xa nhà gần trăm cây số. Nếu có một ngày, những gia đình muốn cho con học cao hiểu rộng có thể mua được nhà ở thích hợp ở đây, vậy thì lũ trẻ đi bộ cũng có thể đến trường, người lớn cũng có thể ở cạnh để chăm sóc, vậy thì tốt quá rồi..."
"Tương lai của thế hệ sau có lẽ sẽ rất tươi sáng."
"Tôi rất hy vọng tiêu chuẩn của nhà ở khu này không quá cao, diện tích có thể rộng một chút nhưng giá cả sẽ không quá đắt."
"Trên cùng một lô đất, chúng ta có thể xây thêm nhiều căn, còn phải đảm bảo điều kiện cơ sở vật chất, và chúng ta không nên tăng giá nhà ở."
Hứa Bối Đóa nói những điều này sau khi đã suy nghĩ cẩn thận.
Có một loại nhà ở được gọi là nhà ở giá rẻ, khi thiết kế thì không có phòng vệ sinh bên trong phòng.
Rất nhiều người phàn nàn thiết kế như này rất bất tiện, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự tiện lợi trong cuộc sống.
Nhưng khái niệm ban đầu về nhà ở giá rẻ là cho phép nhiều người mua nhà với giá thấp để đáp ứng nhu cầu về sinh hoạt của họ, chỉ là không quá thuận tiện trong sinh hoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận