Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chuong 167:
Chương 167:
Cái gọi là biệt thự, người bình thường nghe thấy đều thở dài, doanh số những bất động sản như thế này ở Tỉnh cũng không tốt, suy cho cùng có quá ít người có đủ khả năng chỉ trả.
Không chỉ như vậy, biệt thự thường được xây ở nơi cách xa khu đô thị, cuộc sống diễn ra không mấy tiện lợi, nếu một người mỗi ngày đều cần đi đến nơi làm việc cố định thì sẽ vô cùng bất tiện.
Nhà như này thường diện tích rất lớn, có hoa viên trang trí, lại tốn thêm thời gian và công sức thậm chí tiền bạc để thuê người chăm sóc.
Quan trọng nhất là chi phí để trang hoàng biệt thự cũng rất cao, khác với tòa nhà xây dựng trong khu dân cư trong thành phố, hệ thống cấp thoát nước trong biệt thự phải được xử lý riêng, giá thành rất cao.
Tóm lại là tiêu tiên từ mọi mặt, tốn thời gian, tốn công sức, vượt xa những gì một người bình thường trong cuộc sống có thể mua được.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là mô hình xây dựng này rất khan hiếm ở Huyện nên bấy lâu nay không ai quan tâm đến, vậy mà nay lại được rất nhiều người ưa chuộng, ào ào đến hỏi thăm kế hoạch xây dựng khu nhà ở biệt thự này.
Hứa Bối Đóa không nén nổi cảm xúc: "bat kể thế giới nào, bất kể nơi đâu, đều không thiếu người giàu có."
Từ sau khi cải cách mở cửa, không ít người đã từ bỏ nơi làm việc ban đầu, trực tiếp lao vào kinh doanh, gần đây cũng trở nên phát đạt.
Cũng có không ít người đi tìm kiếm mục tiêu bên ngoài, may mắn nắm bắt được cơ hội của thời đại này liên trở nên giàu có, trực tiếp trở thành ông chủ lớn, chuẩn bị mua cho mình căn nhà lớn trong Huyện, nhưng thường họ sẽ chọn cách tự xây nhà của mình ở thôn, chưa nghĩ qua còn có nhà phát triển sẵn sàng đầu tư trực tiếp đưa ra thị trường hàng loạt mẫu nhà có chất lượng, nhất định tốt hơn ngôi nhà tự xây ở quê.
Tóm lại sau khi nghe nói sự việc này, không ít ông chủ lớn, nhỏ ở vùng khác cũng ào ào tìm cớ vê quê một chuyến, đến quan sát mảnh đất này.
Chuyện này là khá đơn giản, hai người không cần bận tâm nhiều.
Sau khi về Tỉnh, Hứa Bối Đóa đột nhiên có linh cảm mới. Các thành phố mọc lên, rất nhiêu đất nông nghiệp xung quanh thôn ban đầu đã không còn thích hợp cày cấy, cuộc sống của nông dân ngày càng tệ hơn.
Trong đó khu ổ chuột trong thành phố bị tổn thất nhiều nhất, ban đầu họ dựa vào thức thời để sống, bây giờ không còn cách nào khác đành phải dựng sạp hàng nhỏ trong các hang cùng ngõ hẻm, để sống qua ngày.
Môi trường sống trong khu ổ chuột rất kém, khác xa như người dân sống ở khu vực nông thôn, ai cũng deu có nhà và đồng ruộng của mình.
Khu ổ chuột giống một xóm nghèo, mỗi hộ gia đình sống bên trong ngôi nhà nhỏ, chật kín, đương nhiên không có ruộng đất của mình, đường phố cũng rất hỗn loạn, dơ bẩn, người qua đường khi đi ngang qua những đoạn đường phố chật hẹp có thể ngửi thấy mùi hôi, từ rác, từ ẩm thấp, từ cái nghèo...
Rất nhiều người không chịu bán nhà rời đi, vì cũng không biết đi đâu mà tiền đâu mà đi, ngôi nhà cũ nát đến mức gạch tường hờ hững xém chừng sắp rơi ra, thậm chí đi ở dưới sẽ bị lớp vỏ tường rơi trúng.
Bên trong những khu 6 chuột lỗi thời này, chỉ cần có người trúng số hay may mắn tìm được việc đổi đời, tuyệt đối thê sẽ rời khỏi đây không quay lại, nghĩ đủ mọi cách cũng muốn bán đi ngôi nhà cũ nát trong tay mình không cần nghĩ ngợi gì nữa... những đâu có dễ như vậy, đời không như mơ.
Hứa Bối Đóa hỏi thăm vài ngày, lại đưa ra một quyết định khiến Lục Hoài Ninh kinh ngạc muốn bật ngửa.
"Tôi muốn thu mua lô nhà cũ trong khu ổ chuột."
Vì những lý do trên, giá cả của những ngôi nhà này không hề đắc, thậm chí có người sớm thoát ra khỏi nó, giá bán vô cùng thấp.
Dau vậy, những ngôi nhà này trong thị trường không có ai quan tâm, ai cũng không sẵn lòng tiêu tiền đi mua những ngôi nhà lộn xộn dơ bẩn như vậy, ai cũng muốn một ngôi nhà chất lượng để sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận