Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh

Chuong 8:

Chuong 8:Chuong 8:
Chương 8:
Hứa Quang Diệu cũng không xấu hổ, anh từ lâu đã lương thượng xong với ba mẹ và họ hàng rồi, cái gọi là hôm nay trở về lương thượng, chỉ là nói cho Hứa Bối Đóa nghe, không muốn cô ấy nhận ra đây là điều trong nhà đã sớm quyết định.
Anh gật đầu nói: "Em yên tâm, thím nói đúng. Mẹ anh sớm đã muốn anh cưới vợ, xung quanh từ tám đến mười dặm đều không nhìn trúng ai."
Lần trước gặp lúc ăn tiệc, mẹ anh nhìn thấy em thì rất thích, ngày ngày đều kể về em là một cô gái rất tốt."
"Cho nên thím hôm nay dẫn anh đến, mới muốn xem qua. Ai ngờ ngày khi vừa nhìn thấy em, anh cũng cảm thấy điều này thật sự tốt.
Hứa Quang Diệu nói rất nhiều lời ngọt ngào, tóm lại nam chính trong sách cũng nói những lời yêu thương đối với nguyên chủ.
Nào là yêu từ cái nhìn đầu tiên, nào là ba mẹ nhìn trúng.
Hứa Bối Đóa nghe đều là những điều vô lý.
Nhìn trúng con gái nhà người ta vừa lúc có hậu sự, chẳng phải là muốn được phân chia tài sản à?
Đúng là không biết xấu hổ.
Nhưng, lúc tạm biệt, Hứa Bối Đóa vẫn tỏ ra nụ cười ngọt ngào, nhẹ giọng nói với Hứa Quang Diệu: Anh Quang Diệu, chúng ta sẽ nói chuyện này vào ngày mai, anh nhất định phải dẫn theo ba mẹ anh đến để dạm ngõ!"
Hứa Quang Diệu gật đầu, đây ngọt ngào, đạp xe vui sướng trở vê nhà.
Buổi sáng ngày hôm sau, mấy người mặc áo khoác đen, mang giày da, một người đàn ông đeo kính râm vào thôn, đến cửa nhà của Hứa Bối Đóa.
Mọi người dân trong thôn đều dậy rất sớm, bởi vì nhìn thấy có rất nhiêu người lạ mặt.
Nhìn mấy người đàn ông này lai lịch không giống người bình thường, mọi người đều đứng từ xa quan sát, nhưng ai cũng không dám đến trước nói chuyện, cũng không biết là ai.
Người dân trong thôn đều tụ tập lại, cắn hạt dưa, thì thầm to nhỏ: “Trong tay người đàn ông có mang dao.
"Còn phải nói, tôi thấy tên khỉ gây đó giống như vung cánh tay lên, trên đó còn có xăm một con rồng.
"Không dễ đối phó, xem ra không phải là người đàng hoàng."
"Mọi người nói không biết Đóa Đóa xảy ra chuyện gì?"
"Xảy ra chuyện gì chúng ta cũng không thể giải quyết được, ai biết nhà bọn họ bên ngoài làm ăn đã gây sự với hạng người nào.'
Hứa Bối Đóa mời mấy người đàn ông đó vào nhà, đóng cửa lại.
Sau đó chính thức bắt đầu giới thiệu: "Chào các thầy, tôi là Hứa Bối Đóa, là chủ của ngôi nhà này."
"Xin mời các thầy qua bên này, đầu tiên xem qua kết cấu của các phòng, bố trí, tôi đã làm nháp bản phương án thiết kế sơ lược cho việc sửa chữa ký túc xá dành cho giáo viên...
"Đợi sau khi thiết kế hoàn thiện, tôi sẽ đến trường tìm một tấm bảng đen để minh họa cho mọi người.”
Oh, thôi xong, thời này còn không có PowerPoint, thật là bất tiện.
Các thầy giáo quả thật diễn xuất rất vất vả, họ đều là giáo viên trong Ủy ban trường, Ban lãnh đạo, cùng với hai người bảo vệ trẻ.
"Ừm, tiểu Hứa, tốt hơn chúng ta nên đợi trò đùa kết thúc rồi hãy đi tham quan."
"Em sợ em không diễn được."
Trưởng ban bảo vệ trường Huyện xấu hổ vò đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận