Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chuong 83:
Chuong 83:
Hứa Bối Đóa rất muốn lắc vai của ông ta mà nói, chú ơi tỉnh lại đi, đó đều là lừa chú thôi, đều là anh ta nói dối thôi.
Nhưng mà thôn tự nguyện chỉ thêm tiền tóm lại cũng không phải là chuyện gì xấu.
Số tiên đó có tác dụng rất lớn, bên cạnh việc trang hoàng nhà thờ tổ tốt hơn còn có thể nhín một phần để chỉ trả tiền lương cho công nhân cao lên một chút, làm cho bọn họ sau khi thấy được lợi ích mà dễ dàng gia nhập đội ngũ của cô.
Hứa Bối Đóa hết lòng đáp ứng, an bài xong chuyện của nhà thờ mới rời đi.
Vừa mới ra khỏi thôn Lan Thủy, cô lại thấy trên đường quốc lộ có một đoàn xe tải lân lượt chạy ngang.
Hứa Hắc Đậu chỉ tay vào những xe tải đó, vui mừng reo lên: "Chị xem đi! Có phải là đội xe của chú Lương trở lại roi không?"
Hứa Bối Đóa đếm trên đầu ngón tay tính toán, đã đi năm sáu ngày, chắc là cũng đến lúc họ về tới rồi.
Thật ra Tỉnh cách Huyện từ trên bản đồ nhìn thì cũng không phải rất xa, nhưng thời đại này còn chưa có đường cao tốc thông từ Huyện đến Tỉnh, cho nên xe chỉ có thể đi đường quốc lộ. Hơn nữa xe có tải trọng lớn nên tốc độ xe đi cũng không được nhanh.
Hứa Bối Đó âm thầm suy tính, cho dù phí vận chuyển như này không hề rẻ, nhưng so với việc trực tiếp lấy nguồn hàng ở địa phương thì... lãi hơn rất nhiều.
Trong mấy ngày chú Lương đi, giữa bọn họ cũng không thường xuyên liên hệ cho nên hiện tại ông cũng không biết tình hình thi công ở mảnh đất của Hứa Bối Đóa đã tiến triển đến bước nào rồi.
Vậy nên tất cả các xe tải đêu nhanh chóng đi vào trong bến xe.
Hứa Bối Đóa lập tức đổi ý đinh, liền đi về phía bến xe.
Đoàn xe nhanh chóng dừng lại, tất cả hàng hóa đều chất đây đủ trên xe.
Mấy ngày không gặp, chú Lương đen đi rất nhiều, cả người đều là mồ hôi.
Ông thấy Hứa Bối Đóa, liền niềm nở chào hỏi: 'Đóa Đóa, mấy ngày nay chú ra ngoài, có phải cháu đã bắt đầu bắt tay vào xây dựng lại nhà xưởng, hiện tại đã đến đâu rồi? Không sao đâu, từ từ làm, cháu cũng là lân đầu tiên làm công trình lớn như thế, không quen cũng đúng thôi, mấy chiếc xe này của chú có thể để tạm hàng ở chỗ này, chờ lúc nào hoàn thành thì chúng ta cho xe đến dỡ hàng xuống."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Chú Lương quả thật rất chân thành, Hứa Bối Đóa biết rất rõ những chiếc xe vận chuyển hàng hóa này, thời gian chính là tiền bạc, chỉ cân để không một ngày là bọn họ xem như mất đi một ngày lương.
Chú Lương lại vì cô mà tạm ngừng hoạt động của mấy xe này giống như chú đang trợ cấp cho cô.
"Đúng là một trưởng bối tốt bụng", Hứa Bối Đóa trong lòng thâm cảm kích
Tuy nhiên, cô lại mỉm cười tự tin và rạng rỡ:
"Chú à, nhà xưởng đã sớm xây xong rồi, chỉ chờ chú trở về thôi. Chúng ta có thể trực tiếp lái xe qua đó để dỡ hàng. Mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn thiếu gió Đông."
Trên mặt chú Lương tràn đầy kinh ngạc và khó hiểu, ông không thể nghĩ một cô nương nhỏ bé có thể chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã lo liệu xong việc vừa lớn vừa phức tạp như vậy.
Trước đây khi tìm đến Hứa Bối Đóa, ông chỉ cảm thấy cô là con gái của người bạn chí cốt, là một cô bé đáng thương chưa trải qua sóng gió, trong lòng còn tràn đầy lo lắng và thương cảm, nhưng bây giờ Hứa Bối Đóa làm ông vô cùng ngưỡng mộ.
"Đóa Đóa, thực sự bất ngờ, là chú đánh giá thấp cháu rồi."
Chú Lương tất nhiên khen ngợi không tiếc lời.
"Nhưng mà..." Ông nhíu mày. .
Cả người ông đều là môi hôi, mấy ngày hôm nay hầu như mọi người đều không ăn uống gì, vội vã trở về.
Trên cả mười chiếc xe chất đầy vật liệu xây dựng, toàn là loại nặng cân.
Ở trên Tỉnh, chỉ riêng việc chất đống hàng hóa lên đã mất rất nhiều thời gian, hơn nữa mỗi người đều mệt lả người, nói cũng không nổi.
Hiện tại mới vừa đến nơi, chú Lương quay đầu nhìn qua nhóm tài xế thay nhau lái xe, phát hiện ai cũng mệt mỏi, người đây mồ hôi, tinh thân uể oải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận