Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chuong 143:
Chuong 143:
Hứa Bối Đóa còn lời chưa kịp nói, chỉ có thể để ở trong lòng.
"Giám đốc Lục, còn cỡ mười ngày nữa mới đến năm mới, không cần gấp gáp ở lại đây như vậy...
Hứa Bối Đóa bắt đầu hấp tấp thu dọn nhà cửa.
Vừa thu dọn xong, lại có người gõ cửa, dĩ nhiên là tài xế của Lục Hoài Ninh, anh đưa tới một phong thư, sau đó liền đi.
Hứa Bối Đóa mở tờ giấy ra nhìn, những nét chữ rất đẹp:
"Tôi gọi điện thoại hỏi cô Chức Nghệ rồi, cô ấy cũng quyết định tới, chắc là ba ngày sau sẽ đến, phiên giám đốc Hứa cũng chuẩn bị một phòng cho cô."
Được rồi, Hứa Bối Đóa tiếp tục vùi đầu làm việc.
Ba ngày sau, Lục Chức Nghệ và Lục Hoài Ninh đều ở trong thôn, ở phòng nhà Hứa Bối Đóa, trong ký túc xá trống không, mỗi người một phòng đều ở sát vách phòng Hứa Bối Đóa.
Thôn Lan Thủy năm nay mới tu sửa nhà thờ tổ, nhân dịp Tết cũng tất nhiên có hoạt động câu phúc lớn.
Thật không ngờ, Lục Chức Nghệ cảm thấy rất hứng thú đối với hoạt động cầu phúc này, cô cũng theo người dân lẫn vào trong đám đông, đi di lại lại quanh chỗ nhà thờ rất lâu.
Trong thời gian lễ hội đón năm mới quả nhiên rất náo nhiệt, lúc trước Hứa Bối Đóa còn lo lắng vê chuyện cơm nước, thật không ngờ bữa nào cũng có người mời đến dùng cùng.
Mỗi bữa cơm không phải là ở nhà Hứa Hắc Đậu, thì cũng là ở nhà thôn dân nhiệt tình gân đó, hơn nữa trưởng thôn còn hứng khởi muốn mở tiệc rượu.
Người dân trong thôn đối với Lục Chức Nghệ và Lục Hoài Ninh đương nhiên rất kính trọng, hơn nữa hiện tại ánh mắt họ nhìn Hứa Bối Đóa cũng càng ngày càng thân thiết.
Lần trước vở kịch vị hôn phu còn chưa bị lộ, cho nên đến bây giờ mọi người vẫn cho rằng, Lục Chức Nghệ cùng Lục Hoài Ninh là hai mẹ con giàu có, hơn nữa hai mẹ con đều rất thích Hứa Bối Đóa, thậm chí lần này còn hạ mình đến thôn tham dự đón năm mới.
Bọn họ nhiệt tình tham gia, từng hoạt động một...
Trên bàn tiệc, tửu quá tam tuần (uống đã ba vòng), trưởng thôn giơ chén rượu lên, mặt đỏ bừng nói:
"Thôn chúng ta coi Đóa Đóa cũng như con gái ruột, bây giờ... cháu có tương lai rộng. . mở."
"Hơn nữa mẹ chồng tương lai cũng thích Đóa Đóa như vậy, thật sự là Đóa Đóa nhà chúng ta may mắn lắm... ợ. ”
Hứa Bối Đóa chột dạ nhìn Lục Hoài Ninh và Lục Chức Nghệ, ba người bọn họ vô cùng ăn ý không vạch trần lời nói dối này.
Lục Chức Nghệ thậm chí còn tươi cười,'Đương nhiên rôi, Đóa Đóa nhà chúng ta rất ưu tú."
Đêm giao thừa, người lớn trẻ nhỏ trong thôn đều đốt pháo rộn vang khắp trời.
Lục Hoài Ninh nghiêng người một tay chống má ngôi trên một cái ghế nhỏ cửa nhà Hứa Bối Đóa nhìn...
Sống ở Lục Gia bao nhiêu năm qua anh chưa từng trải qua một ngày lễ nào náo nhiệt như này, năm nào cũng chỉ một mình với khung cửa sổ lạnh lùng, người lớn trong nhà đều ra ngoài gặp gỡ mừng tiệc xã giao, chẳng ai để ý tới anh, anh bình thường đều một mình như con mèo nhỏ, giấu mình trong căn phòng trống trải.
Anh chưa bao giờ biết ở nông thôn đón năm mới lại có thể náo nhiệt như vậy, trên ai nấy đều tràn đây hạnh phúc sung sướng, bọn họ đều tràn ngập hy vọng với chúc phúc tương lai. Tất cả đều khiến anh cảm thấy tràn đây sức sống.
Trong ánh mắt của anh lại nhìn thấy Hứa Bối Đóa quay người vẻ mặt vui cười, trong tay cầm pháo giơ lên hf hửng đi đốt cùng sắp nhỏ trong thôn, thoáng chốt cô bịt lỗ tai chạy tới chạy lui, thật là... vô cùng, vô cùng an nhiên...
Thật tốt, Lục Hoài Ninh nghĩ thâm.
Vừa qua Tết, cô Lục Chức Nghệ vội về Tỉnh.
Trước khi đi cô hỏi Hứa Bối Đóa: "Hai đứa muốn đi Tam Á à, ngày nào về?"
Hứa Bối Đóa đang uống nước, sặc một cái, cô liên tục xua tay giải thích: "Không phải, không phải nghỉ phép, là đi công tác!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận