Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 92:
Chuong 92:
Hứa Bối Đóa nghe xong câu chuyện đẳng sau, cũng cảm khái nói: "Kỳ thật thôn chúng ta cách Huyện đặc biệt gần, phí vận chuyển là rất thấp..."
Nhưng ở Huyện, Tỉnh, và các Thành phố lớn, giá cả nông sản kỳ thật rất đắt đỏ, so với giá nông dân trực tiếp bán ra, muốn tăng lên gấp mấy lần.
Ngoại trừ chi phí vận chuyển, một lượng lớn tiền do sự chênh lệch giá cả này đều bị những thương nhân trung gian thu mua giữ lấy.
Nhưng ngõ cụt chính là mọi người đều biết chuyện này.
Nông dân biết thương nhân thu mua kiếm được rất nhiều tiên, nhưng nếu không có họ đến thu mua, hàng hóa nông sản của họ cũng sẽ thối rữa trong đất, do không có điều kiện vận chuyển ra ngoài.
Người dân thành thị việc trực tiếp đến các vùng nông thôn mua nông sản tươi mới không có giá đắt như vậy, nhưng bọn họ không có thời gian, sức lực, cũng không có khả năng chạy xa như vậy chỉ để đi mua một ít nông sản cần thiết cho cuộc sống hàng ngày.
Hứa Bối Đóa nhớ tới trước kia cô cũng xem qua rất nhiều tin tức, ví dụ như sau khi bị thiên tai, các loại hoa quả như trái đào vàng ở một số vùng, sau khi hái xuống từ vườn lại không bán được do không ai đến thu mua, sau đó có người kêu gọi mua chúng trực tiếp từ nông dân qua mạng Internet.
Sau này, hình thức mua hàng này ngày càng được biết đến nhiều hơn được gọi là hỗ trợ nông sản (hỗ trợ nông dân tiêu thụ hàng hóa nông sản).
Tuy nhiên, mặc dù có thể sử dụng phương thức qua Internet, nhưng vì không cần gặp mặt trực tiếp, nên sẽ có người lợi dụng sơ hở, cố tình gửi hoa quả cũ thối nát, từ đó có thể gây mất lòng tin của mọi người.
Vì vậy, mô hình này cũng chưa phát triển được trên quy mô lớn.
Hứa Bối Đóa cẩn thận suy nghĩ một chút, trong lòng có một số ý tưởng, lần này cô định nhân cơ hội về thôn Lan Thủy thu mua một mẻ trứng.
Hứa Hắc Đậu ấp úng không nói nên lời, trứng gà ở trong thôn Lan Thủy cuối cùng là bao nhiêu tiền, mua bán như thế nào...
"Chị, trong thôn chúng ta không có ai bán trứng lấy tiên. Mọi người đêu mang trứng đi chợ đổi hết đồ này đến món kia..."
"Trứng rất quý, cho nên nếu như chúng ta lái xe tải lớn ve thu mua, người trong thôn sẽ không chịu bán cho mình đâu
Hứa Bối Đóa hỏi ngược lại: "Vậy thông thường lúc mọi người đi chợ, dùng trứng gà có thể đổi lấy thứ gì?"
Hắc Đậu hào hứng trùng kể ra/chẳng hạn như quần áo, vải vóc, gối nằm, gối ôm, vỏ gối, nông cụ, bàn ủi, ... nhiều thứ nữa... cái gì cũng có thể dùng trứng gà để đổi."
Hứa Bối Đóa đối với việc này không biết nhiều, suy nghĩ một chút hỏi: "Vậy dùng trứng gà có thể đổi thịt không?"
Hứa Hắc Đậu ánh mắt thoáng cái liền sáng lên, tràn đầy khát khao: "Chị, bình thường chỉ có dịp lễ, tết mọi người mới lấy trứng gà đi đổi thịt ăn. Thôn mình không có nuôi lợn, cho nên mấy dịp này không có để bắt xẻ làm thịt, lâu lâu ăn sang một lần, khi đi chợ mọi người sẽ mang trứng đổi thịt, nhưng vẫn ăn tiết kiệm."
"Hơn nữa trứng gà cũng là tích trữ thời gian dài mới có nhiều như vậy. Năm mươi trứng gà, là có thể đổi nửa cân thịt lợn!"
Nghe tỷ lệ trao đổi này, Hứa Bối Đóa đầu óc quay cuồng, choáng váng.
Cô biết thịt lợn hẳn là đắt hơn trứng gà, nhưng theo giá cả thông thường, cô cũng không nghĩ thời này thịt lợn lại đắt hơn trứng gà nhiều như vậy.
Ở thôn Lan Thủy, nhà nào cũng nuôi gà bản địa, thả vườn, không sử dụng thức ăn chăn nuôi, trứng gà đều vừa vàng vừa to. Điều này là chắc chắn.
Hứa Bối Đóa nhớ tới trứng gà nhà nông mình từng mua ở siêu thị, trứng vàng chiên rất thơm.
Trứng gà nuôi ở nông thôn thường đắt hơn rất nhiều so với trứng gà ăn thức ăn chăn nuôi do các trang trại gà sản xuất.
Đây chính là trứng gà thả vườn! (trứng gà ta)
Hứa Bối Đóa trong lòng nghĩ, một là bởi vì người trong thôn ăn thịt quá ít, cho nên trong lòng xem thịt là thực phẩm đắt và hiếm.
Hai chính là bởi vì người trong thôn bây giờ vẫn chưa ý thức được tâm quan trọng của trứng gà ta như là một mặt hàng nông sản, chúng có nhiều ưu điểm hơn so với trứng gà chăn nuôi công nghiệp và điểm buôn bán cũng nhiều. Cho đến nay, chưa có ai đến khai quật điểm sáng này, đem trứng gà ta đóng gói thành một loại thực phẩm cao cấp mà người thành phố đặc biệt yêu thích và săn đón. Hứa Bối Đóa hỏi thăm một chút giá cả thịt lợn, ở trong chợ Huyện, thịt lợn bình thường là một đồng hơn một cân, nếu như bày bán ở chợ nông thôn, có nông hộ tự giết mổ, tự bán, thì càng rẻ.
Nhưng giá trứng gà lại không cố định, có chỗ bán theo từng quả, có chỗ bán theo cân.
Bất luận như thế nào, dùng năm mươi quả trứng gà ta đổi nửa cân thịt lợn, các thôn dân chắc ăn là ngậm bồ hòn làm ngọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận