Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chuong 59:
Chuong 59:
Có người ngắt lời:
"Một cô nhóc mà cũng dám đứng đây nói chuyện, định quản chuyện gì chứ? Gọi trưởng thôn ra nói chuyện với chúng tôi!"
"Đúng vậy, quy củ mất hết rồi sao, mấy chục tuổi đầu, tới bây giờ tôi chưa từng thấy trường hợp như vầy!"
"Hành lý bọn ta đều đã mang tới đây rồi, chẳng lẽ còn không cho bọn ta làm việc hay sao?"
Hứa Bối Đóa đưa mắt nhìn Hứa Hắc Đậu, Hắc Đậu đứng sững sờ ở trung tâm đám người, vẻ mặt nghiêm túc, đẩy kính râm màu đen của mình lên, thẳng người với chiều cao ở mét chín, tràn ngập khí thế áp chế mọi cản trở dưới chân.
Anh hắng giọng nói: "Hiện tại chuyện này do chị tôi phụ trách, nếu có ai không phục, có thể trực tiếp xách hành lý rời đi."
Cậu ta trực tiếp vung nắm đấm ra phía trước thị uy, đám đông lập tức lặng im như tỜ.
Ai cũng không chịu đi, dù sao với mức thù lao này có thể ăn được cả một năm, ai lại nỡ đi chứ?
"Được rồi, bây giờ tôi sẽ bắt đầu công bố yêu cầu của chúng tôi..."
"Một, thời gian làm việc của mỗi người là tám giờ mỗi ngày, vượt quá thời gian có thể nghỉ ngơi, nhưng trong quá trình làm không được lười biếng.
"Hai, không được làm phiên những người trong thôn, không được có những hành vi không phù hợp và duy trì chất lượng cao trong công việc là yêu câu cơ bản của chúng tôi đối với người lao động."
"Ba, ở hiện trường thi công không cho phép hút thuốc, ở thôn Lan Thủy không cho phép uống rượu."
"Thứ tư, không được ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, mượn gió bẻ măng, mỗi ngày tôi đều sẽ kiểm tra tiến độ thi công và tình hình sử dụng nguyên liệu."
"Cuối cùng, thứ năm, nếu nội dung thi công nảy sinh sai lệch so với yêu cầu, cần hăng hái sẵn sàng làm lại."... Hứa Bối Đóa tuyên bố rất nhiều điêu lệ, cơ bản đều là hố trước kia cô đều sai lầm giãm qua.
Trong lĩnh vực trang trí nội thất, nếu các công nhân không có người giám sát nghiêm ngặt sẽ xuất hiện đủ loại vấn đề, muốn tạo chuẩn hóa quy trình thì mức độ khó khăn vẫn ở mức rất cao.
Vì vậy, với cuộc phỏng vấn này.
Hứa Hắc Đậu phụ trách ghi nhận họ tên đăng ký, địa chỉ và sở trường của mỗi người.
Hứa Hắc Đậu ngôi xuống cầm bút, vẻ mặt xấu hổ, chữ cậu biết viết không nhiều lắm, còn có người thật sự không biết viết, chỉ có thể viết như phiên âm theo cách nói.
Vẻ mặt tự ti phải nói là khó có thể đối mặt với chị Đóa Đóa.
Hứa Bối Đóa vỗ nhẹ vai cậu: "Hắc Đậu, học vấn của em còn phải được cải thiện nhiều."
Trước kia Hứa Hắc Đậu chỉ muốn thể hiện sức mạnh trước mặt chị Đóa Đóa nhưng mấy ngày nay khi đi theo chị ra ngoài gặp gỡ thế giới bên ngoài, cậu càng cảm giác mình thật nhỏ bé, cảm giác mình theo không kịp bước chân của chị Đóa Đóa.
Hơn nữa, ước mơ của cậu đã thay đổi trở nên to lớn hơn.
Cậu muốn làm trợ lý chân chính của chị Đóa Đóal
Sau khi các công nhân lần lượt đăng ký liên bắt đầu chính thức thử việc.
Tay nghề xây tường thực ra không phức tạp, nhưng đối với đại đa số mọi người đã quen với việc tùy tiện, xây tường, chính là không ngay hàng thẳng lối, giữa gạch và gạch luôn không thể đều và đẹp được.
Trong lúc đó trưởng thôn đến nhìn thoáng qua, liền đưa ra phê bình nghiêm khắc:
"Đây là đang tu sửa từ đường của thôn chúng tôi! Đó là chỗ ở của lão tổ tông! Sao các anh dám chất những viên gạch xiêu xiêu vẹo vẹo như vậy!"
"Đóa à, cái này không được, nhanh chóng đuổi họ đi."
Hứa Bối Đóa nhún vai, gạch tên công nhân cẩu thả này đi.
Những người khác cuối cùng cũng nghiêm túc lên, từng người thể hiện ra kỹ năng của mình. Sang lọc liên tiếp ba ngày, trên cơ bản, thợ làm nghề ở các thôn thuộc địa bàn Huyện đều luân phiên tới thử việc.
Dù sao, bọn họ là thật sự là quá nhiều.
Nhưng là một điều nữa không nghĩ tới chính là, tên người thợ đăng ký trong danh sách, Hứa Bối Đóa nhìn thấy mơ hồ ghép âm, cảm giác là lạ.
Hứa Hắc Đậu tay luống cuống viết xuống, nhân công quét tường: Hứa Quang Diệu!
Hứa Bối Đóa:???
Nam chính trong sách sao còn có thể trà trộn vào trong đội ngũ công nhân được?
Vừa ngẩng đầu, Hứa Quang Diệu cười híp mắt nhìn Hứa Bối Đóa:
"Đóa Đóa, em muốn anh làm gì, anh đều có thể làm được."
"Anh sẽ chứng minh cho em thấy, anh mới là người đàn ông đáng tin cậy nhất."
Đóa Đóa:???
"Khá lắm, thật không hổ danh là nam chính nguyên thư. Tự tin này ở đâu ra vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận