Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 12: Thân phận của Khương Ly.

Ban đêm.

Giờ Tý.

Bạch Vân quán.

Trong gian phòng của Lý Ngọc.

Lý Ngọc ngồi bên cạnh bàn, ngồi đối diện hắn là một thiếu nữ.

Thiếu nữ khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mi thanh mục tú, làn da trắng trẻo mềm mại, trong suốt như ngọc, giống như từ tranh vẽ bước ra. Chỉ nói về sắc đẹp thôi, thì cả cái Bạch Vân quán này, bao gồm cả Chu sư tỷ cũng không có tuổi tranh vị trí Hoa Khôi với nàng.

Thiếu nữ xinh đẹp động lòng người, đang nhìn Lý Ngọc với ánh mắt vừa xấu hổ, vừa tức giận, cáu gắt, nói :”Không phải đã bảo, bất kể lúc nào vào phòng ta cũng phải gõ cửa hay sao…?”

Đối mặt với thiếu nữ có vẻ mặt của Khương Ly này, Hắn thật sự cạn lời.

Lý Ngọc vẫn chưa thể chấp nhận được thực tế này, huynh đệ tốt ngày thường vẫn khoác vai với hắn, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, có người cùng nhau đánh,… lại là một thiếu nữ.

“Lý Ngọc” là một tên đần?

Cùng ăn cùng ở sớm chiều bên nhau những hai năm, vậy mà không hề biết huynh đệ tốt của hắn vốn là nữ nhân?

Hay là thằng nhóc này đã sớm phát hiện, chỉ là giả vờ như không biết?

Lý Ngọc cẩn thận lục lại ký ức của “Lý Ngọc”, phát hiện ra “Lý Ngọc” thật sự không biết.

Thậm chí ngay cả chính hắn, từ sau khi xuyên qua đến giờ cũng chưa từng hoài nghi về giới tính của Khương Ly, thường ngày dù hắn làm việc có nhăn nhăn nhó nhó, Lý Ngọc cũng coi như đó là vì hắn là người hướng nội, bởi nhìn thế nào cũng là một thiếu niên lang nhẹ nhàng.

Nhưng lúc này, ngồi đối diện hắn lại là một cô gái thật sự, không thể thật hơn.

Lý Ngọc im lặng nhìn Khương Ly thật lâu, mãi sau mới mở miệng nói “Tiểu tử ngươi nói thật cho ta biết, đây là đang xảy ra chuyện gì…”

Nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Lý Ngọc, Khương Ly rốt cục chột dạ, rụt cổ lại nói lí nhí :”Ta cũng không phải cố ý lừa ngươi, là phụ hoàng cùng mẫu hậu sợ ta ở bên ngoài bị khi dễ, nên để cho ta giả làm nam nhân…”

Lý Ngọc vẫn còn khó hiểu, hỏi tiếp :”ngươi… ngươi giả trang kiểu gì mà có thể giống đến như vậy?”

Khương Ly đeo một mặt dây chuyền ngọc thạch lên cổ, trong nháy mắt, khí chất cả người liền thay đổi, biến thành bộ dáng “Khương Ly” mà bấy lâu nay Lý Ngọc vô cùng quen thuộc kia.

Mày kiếm mắt sáng, mỹ thiếu niên phong thần tuấn lãng, đẹp trai vô địch.

Nàng bỏ dây chuyền ngọc thạch ra, lại trở thành một thiếu nữ xinh đẹp.

Một lát sau, Lý Ngọc cầm mặt dây chuyền Ngọc Bích trong tay xem xét.

Mặt dây chuyền này cũng quá thần kỳ rồi, Khương Ly tháo nó xuống một cái thì biến thành một cô gái chính hiệu, nhưng chỉ cần đeo nó lên thì bất kể là khí chất hay giọng nói đều sẽ thay đổi, thoạt nhìn giống nam tử hơn, diện mạo nhiều nhất cũng chỉ là có chút nữ tính vì quá đẹp mà thôi.

Lý Ngọc cũng không nghĩ tới, dây chuyền ngọc thạch ngày thường chưa bao giờ rời khỏi thân thể của nàng kia, dĩ nhiên là pháp khí dùng để che dấu thân phận.



Nói cách khác, thân phận thật sự của Khương Ly không phải là Thái tử Khương quốc mà là Công chúa Khương quốc.

Bảo sao nàng không thích Chu sư tỷ, nếu Lý Ngọc là nàng, hắn cũng sẽ không thích.

Lý Ngọc trả lại mặt dây chuyền cho nàng, cũng không nói gì nữa, mặc dù hai người đã quá thân không thể thân hơn, nhưng bây giờ Lý Ngọc vẫn chưa biết nên sử dụng thái độ nào để đối mặt với nàng.

Khương Ly cúi đầu, nhỏ giọng nói :”Chuyện này, trước tiên đừng nói cho người khác biết.”

Lý Ngọc gật đầu, lại nói :”Vừa rồi ta thật sự không cố ý.”

“Quên đi, coi như chúng ta hòa nhau…” Khương Ly đáp xong sắc mặt cũng ửng đỏ, chuyển đề tài nói :”Muộn thế này, ngươi tìm ta có việc gì sao?”

Lý Ngọc cũng thuận nước đẩy thuyền, không tiếp tục đề tài khó xử này nữa :”Ta muốn mượn xem công pháp tu hành của ngươi.”

Khương Ly không nói gì, xoay người rời đi, lúc sau quay lại đưa cho hắn một quyển sách mỏng rồi trở lại phòng mình, giống như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì.

Lý Ngọc đóng cửa lại, ngồi thẫn thờ một lúc bên giường, dần dần chấp nhận thực tế anh em chí cốt của mình là một cô gái!

Hắn lắc đầu, như ném những suy nghĩ hỗn loạn kia ra khỏi tâm trí của mình, rồi mở cuốn sách mỏng đang cầm trên tay ra.

công pháp cơ sở của Thủy thuộc tính mà Khương Ly tu hành tên là “Thủy Vân quyết”, sơ đồ kinh mạch trên đó cho thấy, Thủy linh mạch bắt đầu từ huyệt Du Phủ đến huyệt Dũng Tuyền cuối cùng, Gốc hoa sen trắng kia giúp hẳn xông mở huyệt đạo ở bên trên ngực trái kia, chính là huyệt Du Phủ.

Nói cách khác, trong cơ thể hắn đã được giải khai ba đầu Linh mạch trong số năm đầu kia.

Đương nhiên, Lý Ngọc không thể tu luyện cả ba linh mạch đó cùng một lúc được, như vậy quá lãng phí thời gian, cùng một thiên phú, cùng một nỗ lực, người ta đã luyện khí chín tầng thì hắn mới ba tầng, cho dù pháp lực không phân cao thấp, nhưng người ta có thể bước một bước nữa là thành công Trúc Cơ, khi đó thực lực sẽ là biến hóa về chất, quan trọng nhất là thọ nguyên sẽ tăng thêm gấp bội… lợi hại trong này, Lý Ngọc vẫn nhìn được rõ ràng.

Hồi tưởng một phen kinh lịch trong mấy hôm nay xong, Lý Ngọc nằm lên giường, mặc nguyên quần áo mà ngủ mất.

Một đêm không mộng mị.

Sáng sớm hôm sau, Lý Ngọc còn đang ngủ say sưa thì bị tiếng đập cửa đánh thức.

Hắn Khoác thêm một chiếc áo ngoài, đi ra mở cửa phòng, nhìn thấy hai người đang đứng ngoài cửa.

Một người là Trần Minh, còn người kia là Chu Tử Tuyền.

Lý Ngọc ngáp một cái, hỏi :”Hai vị, sớm như vậy có chuyện gì sao?”

Chu Tử Tuyền mỉm cười, đáp lời :”Lý sư đệ, ta dự định lên núi tìm kiếm linh dược, ngươi muốn cùng đi không?”.

Ngoài việc trừ quỷ giúp phàm nhân ra, thì tìm kiếm Linh dược cũng là một cơ hội khác để kiếm linh tệ, một ít dược liệu đủ năm, có giá trị từ vài đến vài chục linh tệ tùy loại, nếu như vận khí tốt, có thể tìm được những loại linh dược kiểu như “Chu Quả” thì sẽ có thể giàu sau một đêm, chẳng qua xác xuất quá nhỏ, không khác gì trúng xổ số, Lý Ngọc ở Bạch Vân quán này hai năm còn chưa thấy ai tìm được.

Chu Tử Tuyền nói xong, Trần Minh cũng gấp gáp, vội vàng nói :”Lý Ngọc, nơi này của ta có một nhiệm vụ, trị giá bốn mươi linh tệ, ngươi có hứng thú hay không? Sau khi thành công ngươi lấy sáu thành, ta bốn!”

Chu Tử Tuyền nghe Trần Minh nói vậy, hàng lông mày thanh tú hơi nhíu lại, không vui nói với Trần Minh :”Tràn sư huynh, là ta mời Lý sư đệ trước!”

Trần Minh không thèm để ý, nói :”Loại chuyện này làm sao tính đến cái gì trước hay sau, Lý Ngọc người ta muốn nhận nhiệm vụ nào thì là cái đó, đây là tự do của hắn.”

Chu Tử Tuyền bất mãn, phản bác :”Một nhiệm vụ trừ quỷ nho nhỏ, cần gì dùng đến hai người?”

Trần Minh vặn lại :”Tìm linh dược thì cần hai người à? Một mình ngươi đi là đủ rồi, trong lòng ngươi nghĩ cái gì đừng tưởng người khác không biết..”

Chu Tử Tuyền tức đến dậm chân, đi tìm linh dược thì một mình nàng dĩ nhiên là đủ rồi, chẳng qua là nàng muốn tạo cơ hội ở chung cùng Lý Ngọc như Trần Minh nói kia, ý định bị vạch trần tại chỗ, nàng còn là con gái nữa, thử hỏi có xấu hổ hay không.

Cái tên Trần Minh này sao lại đáng ghét như vậy.

Trần Minh đầy chờ mong nhìn Lý Ngọc, đợi câu quyết định của hắn.

Sau lần đó, gã đã nhận thức rõ ràng được sự nguy hiểm và khó khăn trên con đường tu tiên, một người đàn ông mạnh mẽ, hữu ích hơn nhiều so với một người phụ nữ xinh đẹp.

Ân cần với Chu sư muội còn không bằng Ân cần với Lý Ngọc.

Chu Tử Tuyền cũng đâng nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi :”Lý sư đệ, ngươi muốn đi cùng ai?”

Lý Ngọc đương nhiên muốn đi khu quỷ, tìm kiếm linh dược cần dựa vào vận khí, rất có thể sẽ phải đi một chuyến vô ích,một linh tệ cũng chưa chắc đã kiếm được. Còn khu quỷ thì khác, chắc chắn cũng có từ hai mươi mấy đồng linh tệ trở lên, hơn nữa không có gì nguy hiểm, cho dù có chuyện gì ngoài ý muốn….

Thì đối với hắn cũng vẫn là chuyện tốt, có Lư hương thần bí kia, Lý Ngọc còn ước gì có thể gặp một con quỷ lợi hại, đến một con hút một con, đến hai con hút cả đôi, thuận tiện sửa chữa luôn cho Lư hương, xem sau khi sửa xong, có thể có lợi ích gì….

Lý Ngọc không cần nghĩ nhiều, mở miệng định nói :”Ta…”

Thì Trần Minh - đang lo lắng Lý Ngọc sẽ bị sắc đẹp của Chu Tử Tuyền mê hoặc - lập tức nhắc nhở :” Lý Ngọc, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, nếu gặp nguy hiểm thì Chu sư muội cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ biết dứng ở bên cạnh nhìn, nhiệm vụ lần trước hoàn toàn dựa vào hai chúng ta, nếu chúng ta liên thủ, cho dù là có quỷ vật Luyện Khí kỳ cũng có thể hợp sức giải quyết…

Chu Tử Tuyền nghe vậy tức giận đến mặt mũi đỏ bừng, cắn răng nói không nên câu:”Trần Minh, ngươi…”

Trần Minh cũng không cam lòng yếu thế :”Ta làm sao, ta nói đều là sự thật, nhiệm vụ lần trước ngươi có một chút tác dụng nào không?…”

Chu Tử tuyền cũng phản bác lại :”Ngươi thì hữu dụng à? nếu không phải ngươi dùng pháp thuật lung tung, hao hết pháp lực rồi bị nữ quỷ kia phụ thân, thì sẽ có phiền toái phía sau sao?”

Bởi vì chuyện đi làm nhiệm vụ bị nữ quỷ phụ thân lên người, Trần Minh đã bị rất nhiều người cười nhạo, chuyện này cũng trở thành nghịch lân của gã, lại bị Chu Tử Tuyền nhắc lại chế giễu, gã cũng nổi khùng :”Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi có chủ ý gì, ngươi chẳng qua cũng là vì ham muốn sắc đẹp của Lý Ngọc thôi sao? Lý Ngọc, ngươi phải cẩn thận Chu sư muội, tiên lộ còn dài, nữ nhân chỉ ảnh hưởng đến tốc độ tu hành của chúng ta mà thôi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận