Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 44: Cảnh giới Thiên Nhân

HÌnh ảnh trên màn nước không chỉ khiến khán giả cạn lời, mà cả mười vị luyện đan sư cũng câm nín.

“Hắn đang làm gì vậy?”

“Bỏ cuộc sao?”

“À, cũng có thể là quá căng thẳng, cần thả lỏng tâm trạng một chút, càng căng thẳng thì luyện đan càng dễ xảy ra vấn đề mà.”

“Đúng vậy, ta cũng hay rời khỏi tông môn đi buông lỏng một chút trước mỗi lần luyện chế đan dược quan trọng, làm như thế khá có lợi đối với luyện đan.”

Mấy vị Luyện Đan sư có kinh nghiệm đều thể hiện sự hiểu biết đối với tình huống này, họ cũng có thói quen như Lý Ngọc trước mỗi lần luyện đan dược quan trọng.



Bên trong đại trận.

Nguyên nhân thực sự mà Lý Ngọc chưa bắt đầu luyện là hắn muốn quan sát những thí sinh khác, nhất là hai vị Triệu sư huynh và Trịnh sư muội kia, hắn cần phải xem kết quả của bọn họ rồi mới quyết định thành tích của mình.

Không phải không còn cách nào khác, hắn cũng không muốn làm như vậy.

Không phải hắn không tin tưởng vào chính mình, mà là hắn không muốn biểu hiện quá xuất sắc, nhưng ban thưởng thi đấu của đứng thứ nhất và thứ hai là chênh lệch nhau mười viên Thông Mạch Đan, còn nếu xếp thứ ba thì kém hơn hắn hai mươi viên, cũng tương đương với hơn bốn tháng mới có thể mua được, đây là tổn thất mà hắn không thể chấp nhận được.

Bỗng vẻ mặt hắn khẽ động, ánh mắt nhìn lên màn hình nước phía bầu trời.

Hắn cũng có thể nhìn thấy phía ngoài trận pháp cũng có một màn hình nước vô cùng lớn, nhưng lại nhìn không thấy nội dung trên đó, còn màn nước bên trong trận pháp thì có ghi thông tin về thành tích của thí sinh dự thi.

Vào lúc này, đã có chữ viết bắt đầu xuất hiện chậm rãi trên đó.

“Triệu Vô Lượng, đan dược cực phẩm sáu, đan dược siêu phẩm bốn, đan văn bốn mươi sáu.”

Nhìn nội dung dòng chữ, sắc mặc của Lý Ngọc trở nên nghiêm túc. Một lò đan dược này mà có thể ra được sáu viên cực phẩm, vị Triệu sư huynh này đúng là có chút bản lĩnh, Lý Ngọc nếu tự mình luyện đan cũng không chắc chắn một trăm phần trăm sẽ luyện ra được một lần sáu viên đan dược cực phẩm,

Đối phương hắn là ít nhất ba mạch đồng tu, vậy pháp lực của hắn chắc chắn vượt xa Lý Ngọc.

Hắn còn chưa kịp dời mắt đi thì dòng chữ thứ hai cũng xuất hiện ngay sau đó.

“Trịnh Khả Kỳ, đan dược cực phẩm năm, đan dược siêu phẩm năm, đan văn bốn mươi lăm.”

Lý Ngọc bắt đầu suy tư, coi như hắn toàn lực xuất thủ, cũng không bảo đảm nhất định có thể xuất hiện năm viên cực phẩm trong một lò, nếu vậy thì ngay cả hạng hai cũng chưa chắc đã đến tay.

Triệu Vô Lượng cũng đang nhìn đến dòng chữ này, khóe miệng cuối cùng cũng lộ ra một nụ cười. Năm năm, trọn vẹn năm năm chờ đợi, hạng nhất thi đấu cuối cùng cũng thuộc về mình.

Ở một chỗ khác, thiếu nữ xinh đẹp cũn đang ngẩng đầu nhìn, thấy nội dung xong nàng bất đắc dĩ thở dài.

Nàng đã lấy ra toàn bộ thực lực của mình, nhưng mà vẫn thua, thua tâm phục khẩu phục.

Nhưng nàng cũng không hề nhụt chí, nàng còn rất trẻ, còn có rất nhiều cơ hội, sau khi Triệu sư huynh đạt giải nhất thì sang năm sẽ không được tham gia nữa, vậy cuộc thi sang năm chính là cơ hội của nàng.

Một vài luyện đan sư khác cũng thu hồi ánh mắt, tiếp tục tập trung vào đan dược đang luyện chế của mình.

Trình độ luyện đan của Triệu sư huynh và Trịnh sư muội cao hơn bọn họ quá nhiều, nhưng mà không tranh được giải nhất với giải nhì thì vẫn còn giải ba, mấy người họ đều cùng suy nghĩ như vậy, chỉ có thể xem ai biểu hiện tốt hơn.

Nhìn thoags qua thành tích của hai người, Lý Ngọc cũng thu hồi ánh mắt.

Hắn cầm lấy đan dịch thể đã sớm chuẩn bị xong, đem rót vào trong lò đan.

Trưởng lão Kim Đan kỳ phụ trách chiếu hình ảnh nhìn thấy Lý Ngọc cuối cùng cũng luyện đan, bèn đem hình ảnh của hắn một lần nữa chiếu lên.

Bên ngoài đại trận, mọi người đã sớm nghị luận tưng bừng.

“Triệu sư huynh thắng rồi, cuối cùng cũng chờ đến ngày này!”

“Aiz, đáng tiếc cho Trịnh sư muội, kém đúng một viên cực phẩm.”

“Giải nhất và nhì lần này coi như có chủ nhân rồi.”

….

Ngay lúc này, hình ảnh trên màn nước lại thay đổi, người thanh niên đẹp trai kia lại xuất hiện.

Lúc này hắn không cùng nữ trợ thủ xinh đẹp liếc mắt đưa tình nữa, mà đang chăm chú luyện đan.

Mặc dù trước đó nhìn tác phong của hắn có vẻ không đáng tin cậy, nhưng nhìn gương mặt này khiến ai cũng vừa mắt, thích ý, nhất là khi hắn nghiêm túc làm việc thì càng tăng thêm vẻ quyến rũ.

Một số nữ đẹ tử còn thầm thì với nhau :”nhìn góc này có vẻ hơi xa nhỉ, nếu chiếu gần hơn một chút thì tốt rồi…”

Dường như vị trưởng lão Kim Đan kỳ kia nghe được tiếng lòng của các nàng, mà hình ảnh ngay lập tức được chậm rãi kéo đến gần hơn, hình ảnh của Lý Ngọc ngày càng rõ nét, thậm chí lão còn cho Lý Ngọc một cái đặc tả gương mặt, nhưng mọi người liền phát hiện ra, trên gương mặt đẹp trai kia lại có một đôi mắt đang mờ mịt, rõ ràng là đang bị thất thần.

Phát hiện trong nháy mắt khiến đám đệ tử nôt tung.

“Không phải chứ, thời điểm này mà hắn còn thất thần?”

“Hắn thật sự đang luyện đan à?”

“Cùng nữ trợ thủ liếc mắt đưa tình chán chê mới thèm luyện đan, mà lại còn thất thần trong lúc luyện…”

“Bội phục, thật sự bội phục…”



Cho dù không phải là Luyện Đan sư thì cũng biết, khi luyện đan cần tập trung rất cao, chỉ cần sơ sảy một chút xíu thì cũng có thể dẫn đến luyenj đan thất bại, bọn họ còn lần đầu tiên chứng kiến một vị luyenj đan sư bị thát thần, mà còn đang trong lúc thi vô cùng quan trọng nữa.”

Không nói thứ khác, chỉ riêng cái tâm tính không thèm quan tâm điều gì này của hắn, tìm khắp Côn Lôn cũng không ra tên thứ hai, đúng là độc nhất vô nhị.

“Tiểu tử này…”

“Tuyệt!”

“Loại người này mà cũng có thể trở thành Luyện Đan sư à?”

Mọi người đều đang lắc đầu chửi thề, chỉ có hai vị luyenj đan sư tam phẩm thì lại khác, sau khi nhìn đến biểu lộ mờ mịt của Lý Ngọc thì cơ thể cùng chấn động, liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc bật thốt lên :

“Cảnh giới Thiên Nhân!”

Rất nhiều luyenj đan sư nhị phẩm nghe vạy cũng sửng sốt, có hai người lộ vẻ suy tư, hình như đã nghĩ đến điều gì,những người còn lại mặc dù không biết đây là đang nói đến cái gì, nhưng từ biểu lộ của mọi người xung quanh thì đay chắc chắn là điều gì đó rát lợi hại.

Thế nhưng hai vị trưởng lão Kim Đan kỳ cũng không giải thích hay để ý đén bọn họ nữa, mà thân ảnh đã biến mất, rồi ngay lập tức vượt qua đại trận, song song xuất hiện bên cạnh Lý Ngọc.

Chu Tử Tuyenf nhìn Lý Ngọc ngẩn người, trong lòng cũng rất sốt ruột, nàng muốn gọi , nhưng lại sợ quấy rối đến hắn.

Đang lúc nàng còn đang không biết phải làm gì cho đúng, thì bên người đột nhiên xuất hiện hai đạo thân ảnh, nàng còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã được bao trọn lại bởi một lực lượng nhu hòa, rồi kéo đến phạm vi mười trượng bên ngoài.

Hai vị Luyenj Đan sư tam phẩm có địa vị cao cao tại thượng, đang đứng một trái một phải bên cạnh Lý Ngọc, nhưng cũng không làm gì tác động hay quấy rối đến hắn.

Chỉ là ánh mắt của bọn họ đều đang nhìn chằm chằm vòa Lý Ngọc, trong ánh mắt có kinh sợ, có không thể tin, và… hâm mộ cực điểm.

Triệu Vô Lượng và Trịnh Khả Kỳ đã sơm kết thúc luyện đan, phát hiện ra dị động của hai vị trưởng lão, cũng rất nhanh phát hiện ra nguồn gốc của việc này.

Là người thanh niên kia.

Hai người cũng chậm rãi tiến lại gần Lý Ngọc, tại khoảng cách mấy trượng, bằng mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng tình trạng và biểu lộ của Lý Ngọc.

Mặc dù ánh mắt của Lý Ngọc biểu lộ mờ mịt, trôi nổi, nhưng hỏa diễm trên tay lại cực kỳ ổn định, không có một chút ba động nào, sau giây lát sững sờ, tren mặt bọn họ cũng đều có biểu lộ kinh ngạc, sợ hãi đến cực độ, trong đầu thì lập tức hiện ra một ý nghĩ.

“Cảnh giới Thiên Nhân!”

Lúc bọn bọ mới tiếp xúc đến đan dạo, sư phụ của bọn hắn đã từng nói qua với bọn họ, đối với luyện đan sư thì cảnh giới cuối cùng chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, đó chính là cảnh giới thiên nhân.

Đó là một loại tình trạng vô ngã quên mình, nhìn như thất thần, nhưng kỳ thực lại đang tập trung vô cùng, dưới trạng thái này thì một vị Luyện Đan Sư có thể phát huy ra khả năng vượt xa trình độ của người thường, thậm chí có thể luyện ra được đan dược có phẩm giai tốt hơn so với trình độ của bản thân…

Bên ngoài trận pháp.

Trên màn hình nước to lớn, ngoài hình ảnh của Lý Ngọc ra còn xuất hiện thêm hai bóng người khác.

Ấn ký tren ngực của họ cho tấy, hai người bọn họ chính là hai vị Luyện đan sư tam phẩm của tông môn, Luyện Đan sư cấp bậc này ở trong tông môn cũng không đến bốn mươi vị

Coi như những đệ tử đang xem náo nhiệt này có phản ứng chậm đén mức nào thì lúc này cũng ý thực được, Lý Ngọc ngẩn người cũng không phải đơn giản như vậy.

Nếu như chỉ là hắn ngẩn người bình thưởng thì hai vị kia liệu có cần phải kinh sợ và hâm mộ đến thế không? Một tên đan đạo học đồ nho nhỏ thì có cái gì đáng để hai vị đại sư hâm mộ đây?

Bọn họ là đang khiếp sợ điều gì? Lại đang Hâm mộ điều gì?

Trên Linh thuyền dang trôi lơ lửng phía trên, có một người đang đứng ở đầu thuyền, nhìn về phía màn nước, lẩm bẩm nói :”Cảnh giưới Thiên Nhân, lại là cảnh giới thiên nhân? Ngay cả đan đạo tông sư tứ phẩm đều khát vọng cảnh giới thiên nhân này, lại có thể xuất hiện trên người một đan đạo học đồ, không thể tưởng tượng nổi, thật không thể tưởng tượng nổi…”



Thời điểm Lý Ngọc lấy lại tinh thần, đầu tiên là biểu lộ sửng sốt một chút, sau đó liền kinh hãi, nói :”bà mẹ nó, sao ta lại thất thần, xong rồi, xong rồi, xong rồi…”

Phát hiện hai bóng người bên cạnh, hắn lại cả kinh :”Các ngươi là ai nha?”

Hai gã luyện đan sư tam phẩm cũng không thèm trả lời hắn, cảnh giới thiên nhân khó có được như vậy, tại sao lại xuất hiện trên người một cái đan đạo học đồ chứ? Nếu như tiến nhập trên người bọn hắn có pahir tốt hơn không?

Đây chẳng phải là phung phí của trời sao?

Đã thế, thằng nhóc này còn không biết gì, bọn họ đứng bên cạnh hắn một lúc cũng không ngộ ra điều gì, chỉ đành lắc đầu nói ra :”Xem đan dược mà ngươi vừa luyện chế ra trước đi.”

Lý Ngọc đau khổ nói :”vừa rồi ta bị thất thần, lò đan này chắc là hỏng rồi, không luyện ra đan dược còn được thưởng Thông Mạch Đan nữa không?”

Một vị còn lại vốn đã nóng tính, nhịn không được túm cổ áo hắn lên, giận dữ nói :”Thất thần, ngươi bảo vừa rồi là thất thần à, ngươi có biết bao nhiêu luyện đan sư mơ tưởng được thất thần như thế còn không được hay không hả?”

Lý Ngọc sợ hãi, lắp bắp nói :”ta , ta không biết!!”

Một vị luyện đan sư còn lại đã không chờ được mà tự mình đi mở lò đan ra, một mùi đan hương dễ chịu bay ra, hắn nhìn đan dược trong lò rồi biểu hiện ra kiểu quả nhiên là vậy, lẩm bẩm nói :”Quả nhiên, không sai, quả nhiên là cảnh giới Thiên Nhân.”

Cùng lúc đó, trên màn nước bên ngoài cũng đang đặc tả bên trong lò đan của Lý Ngọc.

Mười viên đan dược mầu ngà sữa đang nằm trong đó, mỗi viên đều tròn trịa sáng bóng, trên mỗi viên đan đều có năm đường hoa văn xinh đẹp, lộng lẫy, tựa như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận