Yêu Nữ Dừng Tay
Chương 31: Gặp lại Chu Tử Tuyền
Một vị Luyện Đan Sư nhị phẩm, dù thiên phú tu luyện của đạo lữ hắn có kém đi chăng nữa thì chỉ cần hắn muốn và có đủ tài nguyên, thì hắn cũng có thể dùng đan dược đắp cho nàng lên đến Trúc Cơ kỳ, vì vậy Luyện Đan Sư nam giới ở tỏng môn phái đều rất được các nữ đệ tử hoan nghênh, và nữ Luyện Đan Sư cũng giống như vậy.
Tu tiên vốn chính là vì trường sinh, sau khi Trúc Cơ, có thể nhiều hơn một trăm năm thọ nguyên, vì hơn một trăm năm thọ nguyên này, đại bộ phận mọi người đều nguyện ý trả giá bằng cơ thể, thành một người phụ thuộc vào người khác.
Nhất là nếu vị Luyện Đan Sư này còn có ngoại hình rất tuấn tú, sẽ càng có nhiều nữ đệ tử sẵn sàng đồng ý.
Cha mẹ không cho hắn một vẻ ngoài điển trai, cũng không cho hắn được thiên phú luyện đan nghịch thiên, trong lòng Triệu sư huynh chỉ âm thầm hâm mộ Lý Ngọc mà thôi.
Hai người vừa bay vừa nói chuyện, không lâu sau đã tới trước một đỉnh núi xanh ngắt.
Phạm vi mười dặm xung quanh ngọn núi này đều có những mảnh ruộng bậc thang, bên trên đó trồng đầy các loại dược thảo, thấp thoáng còn thấy rất nhiều bóng người đang bận bịu làm việc bên trong những mảnh ruộng thuốc này.
Triệu sư huynh chỉ về một hướng ở phía trước, nói ra :”Nơi đó chính là Bích Vân Phong, chúng ta hãy đến trước cửa thông báo.”
Lý Ngọc và Triệu sư huynh đều là người của Đan Đỉnh Phong, nên không thể tùy ý ra vào Bích Vân Phong được, phải đến cửa thông báo trước. Sơn môn của Bích Vân Phong ở dưới chân núi, Triệu Sư huynh rõ ràng là không phải đến đây lần đầu tiên, nên đối với mọi thủ tục như đi xe nhẹ chạy đường quen, tiến đến trước mặt một vị đệ tử gác cửa, vừa mỉm cười vừa nói :”Vương sư đệ, hôm nay là ngươi gác cổng à, ta đến tìm Trương sư muội, làm phiền ngươi thông truyền cho nàng một cái.”
Sau đó hắn quay lại nhìn Lý Ngọc hỏi :”Lý sư đệ, ngươi tìm ai?”
Lý Ngọc đáp :”Nàng gọi là Chu Tử Tuyền!”
Tên đệ tử canh gác kia móc một cái ốc biển từ trong ngực ra, nói mấy câu vào đó, chỉ một lát sau liền thấy một thân ảnh bay từ trên núi xuống dưới, đây là một nữ tử trẻ tuổi, bộ dáng nhìn khoảng hai bảy hai tám gì đó chứ chưa tới ba mươi tuổi.
Nữ tử có dung mạo bình thường, dáng người cũng bình thường, vừa đáp xuống đất đã nhìn về phía Triệu sư huynh đầy u oán, nói ra :”Đã hơn nửa tháng rồi ngươi chưa tới tìm ta.”
Lúc nàng nói chuyện, trong mắt của nàng hình như có một ngọn lửa đang nhảy nhót ở đó.
Triệu sư huynh lúng túng cười, đáp nàng :”Tính tình của Hàn trưởng lão, ngươi cũng không phải không biết, luôn dồn người ta vào chỗ chết mới thôi, chẳng phải ta có thời gian liền đến tìm ngươi đây sao…”
Dứt lời, hắn liền quay sang Lý Ngọc, nói :”Giới thiệu cho nàng một người, vị này chính là Lý sư đệ, hắn cùng là tới đây để tìm bằng hữu đấy.”
Trương Thiến nhìn vị sư đệ tuấn tú bên cạnh, trong mắt hiện lên một vòng sáng, sau đó mới nói :”Vị sư đệ này chính là người tìm Chu sư muội à. Chu sư muội hiện đang bận bịu ở linh điền, các ngươi đi theo ta…”
Lý Ngọc đi theo vị Trương sư tỷ này tới một chỗ linh điền ở chân núi.
Diện tích của mảnh linh điền này khoảng trên dưới một mẫu, bên trong gieo trồng loại thảo dược mà Lý Ngọc cũng không xa lạ gì, thời gian gần đây hắn tiếp xúc rất nhiều với Ngưng Huyết Đằng, bên trong ruộng thuốc có một bóng người đang bận bịu luôn tay, chính là Chu Tử Tuyền mà nhiều ngày đã không nhìn thấy.
“Chu sư muội, có người tìm ngươi này!”
Chu Tử Tuyền đang nhổ một cọng cỏ bên trên linh điền ra thì nghe thấy có tiếng người gọi nàng, bèn quay đầu nhìn lại thì chứng kiến một bóng người quen thuộc, sau khi hơi sững người vì bất ngờ thì trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng đi tới bờ ruộng, vui mừng nói :”Lý Ngọc, sao ngươi lại đến đây!”
Lý Ngọc cũng cười cười đáp lại :”Ta đến xem ngươi một chút!”
So với một tháng trước thì Chu Tử Tuyền trông gầy đi một chút, nàng nhìn Lý Ngọc áy náy nói :”Xin lỗi ngươi, ta vốn muốn đến thăm ngươi sớm mà công việc ở linh điền nơi này hơi bận rộn một chút…”
Lý Ngọc xua tay :”Không vấn đề gì, ta cũng bận tối mắt tối mũi, vừa mới nhàn rỗi vài ngày liền tới thăm ngươi một chút.”
Triệu sư huynh rất thức thời, nói ra :”Hai người cứ nói chuyện đi, sư muội, chúng ta qua bên kia!”
Dứt lời thì kéo tay Trương Thiến đi, cũng hỏi nàng :”Công việc ở linh điền vẫn là do nàng phân phối sao?”
Trương Thiến gật đầu :”Đúng vậy, có chuyện gì xảy ra sao?”
Triệu sư huynh liếc nhìn về phía Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền, nói :”Sau này nàng sắp sếp công việc cho vị Chu sư muội kia nhẹ nhàng hơn một chút, đừng để cho nàng quá bận rộn ở trong linh điền”
Trương Thiến nghe hắn nói vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì giận dữ nói ra :”Người mới nhập môn vốn đều phải làm những công việc nặng nề này đấy, ngươi có phải là thấy người ta xinh đẹp nên đau lòng phải không họ Triệu kia?”
Triệu sư huynh vội vàng che miệng của nàng lại, nhỏ giọng nói :”Nàng nói linh tinh gì đấy, Lý sư đệ trước mặt kia chính là người tâm phúc của Hàn trưởng lão, ngay cả ta cũng còn phải có chuyện cầu hắn, nam nhân của nàng ở Đan Đỉnh Phong có sống tốt hay không còn phải xem nàng đối xử thế nào với nữ nhân của hắn đấy…”
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền ngồi ở bên cạnh linh điền, sau mấy câu hỏi thăm sức khỏe, công việc thời gian qua, thì Lý Ngọc lấy từ trong ngực ra mấy bình thuốc đã sớm chuẩn bị, nói ra :”Đây là đan dược những ngày qua ta luyện chế, ngươi cất đi trước, trên bình ta đều có viết tên từng loại, có cầm máu, giải độc, khôi phục thể lực, an thần giúp ngủ ngon nữa…”
Bích Vân Phong là nơi bồi dưỡng linh dược nên đương nhiên Chu Tử Tuyền biết rõ giá trị của những đan dược này, mặc dù đây chỉ là chút đan dược cấp thấp, nhưng cộng lại cũng có giá trị khá xa xỉ, nàng cuống quýt từ chối :”Ta đây không thể nhận được, mấy thứ này có thể bán được không ít linh tệ đâu.”
Lý Ngọc đem mấy bình đan dúi vào tay nàng, nói ra :”Ta tặng cho ngươi thì ngươi cứ nhận đi, mấy thứ này là ta đặc biệt giữ lại cho ngươi đấy.”
Mặc dù trường sinh là giấc mộng cuối cùng của hắn, nhưng Lý Ngọc cũng là người rất trọng tình cảm, bằng hữu chân chính của hắn ở thế giới này cũng không nhiều lắm, Khương Ly là một, Chu Tử Tuyền là hai, Trần Minh thì tính nửa cái ba đi…
Mặc dù trước đây hắn có chút mâu thuẫn với Trần Minh, nhưng nhìn lại vì gã cho hắn làm Vương gia, cũng cho hắn chọn phi tần… nên miễn cưỡng tính nửa cái bằng hữu cho gã.
Lý Ngọc xuất thủ cũng chỉ có mấy loại đan dược này, Khương Ly thì chắc chắn không cần đến, Trần Minh có phú bà chống lưng cũng không cần, thôi thì gom cả lại cho Chu Tử Tuyền hết.
Chu Tử Tuyền ngượng ngùng nhận lấy đan dược của Lý Ngọc, nói ra :”Ta cũng chẳng có gì tặng lại cho ngươi…”
Lý Ngọc xua tay :”Ngươi khách khí gì chứ, chờ sau này ta có thể luyện được đan dược cấp hai, Thông Mạch Đan ta cũng đem cho ngươi ăn no thì thôi!”
Chu Tử Tuyền vỗ nhẹ mấy cái vào vai hắn, cười nói :”Ngươi tưởng Thông Mạch Đan là Đường Đậu hay sao mà còn bao ta ăn no, ta nghe nói một viên Thông Mạch Đan là một ngàn linh tệ đấy.”
Lý Ngọc chỉ cười cười không nói gì nữa.
Ngoài tu hành ra thì hắn cũng rất hưởng thụ cái cảm giác liếc mắt đưa tình cũng như bầu không khí thoải mái cãi nhau ầm ĩ này, mặc dù hắn đã biết khá nhiều người ở Côn Luân này, nhưng mối quan hệ với bọn họ đa phần đều dính dáng đến lợi ích, ít có nhân tình, so ra mà nói thì hắn khá hoài niệm quãng thời gian ở Bạch Vân quán kia.
Hai người lại hàn huyên chuyện linh tinh thêm vài câu, bỗng mặt Chu Tử Tuyền bỗng đỏ lên.
Lý Ngọc cũng có chút lúng túng.
Đang trong lúc bọn họ nói chuyện thì ở chỗ dược điền bên cạnh, không xa chỗ đằng kia có một ngôi nhà gỗ nhỏ, truyền ra thanh âm ư ư a a…
Trong lòng Lý Ngọc thầm mắng một câu “cẩu nam nữ!”, vậy mà giống như sói đói vồ lấy nhau rồi, bên này còn có hai đóa hoa ngây thơ chưa từng trải qua chuyện yêu đương tông môn đâu, mà những âm thanh nhập tâm như thế này vang đến thì ai đứng vững được.
Hai người đều lâm vào lúng túng trầm mặc.
Cũng may là thời gian đó cũng không quá dài, đại khái tầm hơn ba phút sau thì bên tai Lý Ngọc đã thanh tịnh trở lại.
Rất nhanh sau đó, hai người Triệu sư huynh đi ra từ trong nhà gỗ, Triệu sư tỷ thì mặt hồng phơn phớt đầy xuân quang, con mắt lúng liếng đều muốn chảy ra nước, nói với Chu Tử Tuyền :”Chu sư muội, từ hôm nay trở đi ngươi cũng không cần quản chuyện linh điền bên này, ta sẽ an bài những người khác làm, ngươi hãy đi theo ta, ta sẽ dạy cho ngươi tinh luyện linh dịch bên trong dược thảo.”
So với trông giữ linh điền thì tinh luyện linh dịch sẽ thoải mái hơn nhiều, ngoài ra còn có ban thưởng linh tệ nữa.
Đệ tử mới của Bích Vân Phong, đều phải làm từ trông giữ linh điền trong thời gian hai năm mới có thể chuyển sang làm những công việc thanh nhàn khác, Chu Tử Tuyền rất bất ngờ nhưng nhanh chóng mừng rỡ đáp lại :”Cảm ơn Trương sư tỷ!”
Trương Thiến cười nói ra :”Đều là sư huynh muội cả, không cần cảm ơn!”
Đợi đến lúc hai người kia đi xa một chút, Chu Tử Tuyền mới tò mò hỏi Lý Ngọc :”Đây là bởi vì ngươi ư?”
Lý Ngọc nhún vai đáp :” Cũng có khả năng, quan hệ của ta và Triệu sư huynh cũng không tệ lắm, có lẽ là hắn nhờ cậy Trương sư tỷ, nhân mạch của ta ở bên đó cũng không tệ lắm, Triệu sư huynh cũng có đôi lúc cần nhờ đến ta…”
Chu Tử Tuyền lườm hắn một cái :”Triệu sư huynh hình như là đệ tử chấp sự đấy, người ta thì có chuyện gì mà cần cầu ngươi?”
Lý Ngọc cười cười :”Ngươi có tin hay không, Triệu sư huynh còn nói để Trương sư tỷ giới thiệu cho ta một đệ tử xinh đẹp trẻ tuổi làm đạo lữ song tu đấy, chẳng qua là ta không có đồng ý…”
Chu Tử Tuyền cúi đầu hỏi :”Ngươi, tại sao ngươi không đồng ý?”
Lý Ngọc nhìn xa xăm nói :”Triệu sư huynh bảo, chờ ta thành Luyện Đan Sư nhất phẩm, sẽ có rất nhiều sư muội xinh đẹp muốn lấy ta, mà còn có thể chọn nhiều người cơ…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận