Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 47: Luyện thử đan dược cấp một.

Tử Tiêu Phong.

Phiêu Hương Các.

Tuy ngoài miệng nói là không muốn, nhưng Chu Tử Tuyền vẫn cùng Lý Ngọc ăn như gió cuốn, trong chốc lát đã hết sạch đồ ăn trên bàn. Nàng cũng không để ý hình tượng gì cả, mà ngồi tự vào ghế, tay vuốt ve cái bụng hơi nhô lên, trên mặt đẹp còn nở nụ cười thỏa mãn.

Đã rất lâu rồi, nàng không được ăn qua đồ ăn ngon như vậy.

Món ăn ở đây tuy đắt tiền một chút, nhưng thật sự là mỹ vị nhân gian.

Nàng đến môn phái đã lâu, thời gian vừa rồi lại hết bận bịu rồi khổ tu, cũng mang đến cho nàng áp lực không nhỏ, nhưng nó đã bị hòa tan đi rất nhiều bởi những món ăn ngon này.

Sau khi ăn cơm xong, Lý Ngọc chủ động thanh toán Linh tệ rồi lại kéo nàng đi Đan Tâm Các.

Chu Tử Tuyền còn là lần đầu tiên tới nơi này, quay sâng hỏi Lý Ngọc :”Ngươi muốn mua đan dược sao?”

Tháng này Lý Ngọc đã mua hết giới hạn Thông Mạch Đan của mình, phải đợi sang tháng mới mua được tiếp, hắn hỏi Chu Tử Tuyền lấy ngọc bài thân phận rồi đem tới quầy của Từ sư muội, mua ba viên Thông Mạch Đan.

Từ sư muội có chút khó sử nhìn Lý Ngọc, nói ra :”Lý sư huynh, Thông Mạch Đan này cần đưa cho chủ nhân của ngọc bài thân phận này, và phải phục dụng tại chỗ.”

Lý Ngọc cười với nàng, nói ra :”yên tâm, không phải ta mua cho mình đâu.”

Dứt lời hắn đưa ba viên Thông Mạch Đan cho Chu Tử Tuyền, nói :”Cho ngươi này.”

Chu Tử Tuyền đầu tiên là sững sờ, sau đó thì lập tức lắc đầu, xua tay :”Không , không được đâu, cái này quá quý trọng rồi…”

Lý Ngọc nói :”Cầm lấy đi, nếu không thì danh ngạch mỗi tháng ba khỏa liền lãng phí rồi, coi như ta mời ngươi ăn là được.”

Chu Tử Tuyền cũng không biết phải nói gì cho đúng, nào có ai lại mời người khác ăn Thông Mạch Đan bao giờ?

Viên đan dược nho nhỏ này có giá một ngàn linh tệ một viên đấy. Nàng phải tiết kiệm khoảng chừng hai năm, mới mua nổi một viên…

Cầm Thong Mạch Đan trong tay, Chu Tử Tuyền có một loại cảm giác bị bao nuôi, vì theo đuổi tốc độ tu hành nhanh hơn, một ít nữ đệ tử ở Bích Vân Phong cũng đem chính mình hiến thân cho trưởng lão Trúc Cơ của tông môn, để đổi lấy linh tệ.

Có điều, Linh tệ mà họ đánh đổi được từ các trưởng lão kia, một tháng cũng không mua được nửa viên Thông Mạch Đan.

Nhưng cái này và bao nuôi có gì khác nhau?

Nàng nhìn Lý Ngọc, lẩm bẩm nói “ cái này..”

Lý Ngọc lườm nàng một cái, nói ra :”Ngươi còn cần khách khí với ta sao?”

Chu Tử Tuyền hìn Lý Ngọc, trong lòng dâng lên cảm giác ngọt ngào, mặc dù bây giờ bọn họ không gặp nhau nhiều như trước đây nữa, nhưng Lý Ngọc vẫn là Lý Ngọc ở Bạch Vân quán kia, nàng không cự tuyetj nữa, nhẹ nhàng bỏ đan dược vào trong miệng.

Thông Mạch Đan vào miệng liền tan thành một cỗ thanh lưu, dễ dàng liền giải khai huyệt vị mà nàng đã khổ tu thật lâu vẫn không nhúc nhích kia.

Sau khi phục dụng xong ba viên Thông Mạch Đan, Mộc linh mạch của nằng đã đả thông được năm cái huyệt vị, còn bốn cái nữa là lên được Luyện Khí tầng hai.

Rời khỏi Đan Tâm Các xong, Hắn đưa Chu Tử Tuyền về Bích Vân Phong rồi mới hướng Đan ĐỈnh Phong thong thả bay về.

Hắn là người hiểu được có ơn tất báo, lúc còn ở bạch Vâ quá, Chu sư tỷ đối với hắn và Khương Ly thật sự không tệ, có lần làm nhiệm vụ còn mang theo cả hắn và Khương Ly, còn chính mình thì bớt đi linh tệ kiếm được.

Đương nhiên, ngoại trừ có ơn tất báo thì vãn còn nguyên nhân khác nữa.

Mặc dù Lý Ngọc chưa từng trải qua yêu đương, nhưng không phải cái gì hắn cũng không hiểu, tấm lòng của thiếu nữ, ít nhiều hắn cũng cảm nhận được một chút, nam nhân đối với cô nương xinh đẹp yêu thích chính mình, dù sao vẫn nên chiếu cố nhiều hơn một chút đấy.

Khi hắn trở lại Đan Đỉnh Phong, liền bị trận thế nơi này dọa cho hết hồn.

“Chúc mừng!”

“Chúc mừng Lý sư đệ!”

“Ngày đầu tiên Lý sư đệ đến đây, ta đã biết ngay ngươi không giống người bình thường…”



Người quen thường ngày ở Đan Đỉnh Phong đang vây quanh ở cửa sân của hắn, nhao nhao chúc mừng, Lý Ngọc cũng khách khí cùng bọn họ đáp lại từng người, đợi đến khi họ tản đi hết mới trở lại tiểu viện của mình.

Hắn ngồi trên ghế đá, trên ngón tay đeo chiếc nhẫn không gian có ánh sáng nhạt lóe lên, một cái hộp ngọc trắng nõn liền xuất hiện trên tay hắn.

Lý Ngọc mở chiếc hộp ra, trong đó là ba mươi viên đan dược mầu trắng nằm chỉnh tề trong đó.

Đây chính là phần thưởng dành cho người đoạt giải nhất trong cuộc thi đấu, cũng là đồ vật mà hắn vẫn nhớ mãi mấy hôm nay.

Ba mươi viên Thông Mạch Đan, chia đều đến bên trên năm cái Linh Mạch, không nhiều không ít, mỗi cái đả thông đến huyệt vị thứ mười tám, vừa vặn tiến vào Luyện Khí tầng ba.

Đương nhiên, pháp lực của hắn thâm hậu hơn rất nhiều so với Luyện Khí tầng ba chỉ tu một cái linh mạch.

Nhưng khác nhau là, người ta chỉ cần tiến về phía trước một bước nhỏ là thành công Trúc Cơ, thực lực về chất sẽ tăng vọt, còn con đường tới Trúc Cơ của hắn thì còn rất xa.

Điều tức trong chốc lát, Lý Ngọc đi tới chỗ của Hàn trưởng lão.

Lần nữa gặp lại, ánh mắt Hàn Thiên Hành nhìn Lý Ngọc như đang nhìn quái vật.

Đứng thứ nhất trong cuộc thi đấu đan đạo học đồ, đó là trình độ gì chứ, chính bản thân lão còn chưa chạm được đến mười thứ hạng đầu kìa.

Nếu như không phải thiên phú tu hành ủa Lý Ngọc không cao, hiện tại hắn đã là đệ tử thân truyền của một vị Luyện Đan sư tam phẩm nào đó rồi, chính mình nhìn thấy hắn cũng phải khách khí đấy.

Đương nhiên, bây giờ lão cũng rất khách khí với Lý Ngọc.

Thủ lĩnh thi đấu đan đạo học đồ, dù thành tựu còn có giới hạn, nhưng so với lão thì vẫn đã cao hơn.

Trên mặt lão lộ ra dáng vẻ hiền hòa, tươi cười chào hỏi :”Chúc mừng ngươi, Lý Ngọc! Ngày hôm qua lúc ngươi tỉ thí, ta cũng ở bên ngoài xem, ngươi thật sự đã làm tăng thể diện cho Đan Đỉnh Phong.”

Lý Ngọc cười cười, hàn huyên vài câu cùng lão xong mới hỏi :”Hàn trưởng lão, dạo này có đan dược gì cần ta luyện chế hay không?”

Hàn Thiên Hành suy nghĩ một chút, Lý Ngọc đã sớm làm xong nhiệm vụ cấp thấp đan dược mỗi tháng của lão, chỉ còn lại một ít đan dược nhất giai, nhưng mà độ khó luyện chế của đan dược nhất giai so với đân dược cấp thấp là một trời một vực, chín mươi chín phần trăm đan đạo học đồ đều không thể nắm chắc.

Hàn Thiên Hành lắc đầu, nói ra :”Đã không có!”

Nhưng nghĩ lại thì Lý Ngọc đâu giống với người bình thường, lại tu một lúc nhiều Linh Mạch như vậy, chuyện mà người khác không làm được chưa chắc hắn đã không làm được.

Nên lão lại nói :”Ta cho ngươi một phần vật liệu, hay là ngươi thử luyện chế một cái…”

Một vị Luyện Đan sư nhất phẩm, tông môn yêu cầu mỗi tháng phải luyện chế một số lượng đan dược nhất định , tông môn cũng sẽ cung cấp linh dược, linh thảo cần thiết để luyện đan, tất nhiên không phải ai cũng luyện một lò ra mười viên đan dược, nên vật liệu tông môn cung cấp là ba phần.

Ba phần vật liêu chỉ cần luyện chế ra một lò đan dược là được rồi, nếu còn thừa có thể vào túi của luyện đan sư, nếu không đủ thì chính mình tìm cách bù vào, nếu một năm liên tục luyện chế không đủ số lượng đan dược hợp cách, thì phẩm cấp của luyện đan sư sẽ bị hạ thấp bậc, tương ứng với nó là hạ thấp phúc lợi.

Tháng này Hàn Thiên Hành luyện đan cũng khá tốt, nên còn thừa lại một ít vật liệu, có thể đem ra cho Lý Ngọc thử một chút.

Lý Ngọc nghe vậy cũng có chút kích động, chắp tay nói :”Vậy thì cảm ơn Hàn trưởng lão.”

Hàn Thiên Hành phẩy tay :”không cần cảm ơn, ngươi đi theo lão phu nào!”

Lúc trước những đan dược mà Lý Ngọc luyện chế, bất kể là Chỉ Huyết Đan, Bồi Nguyên Đan, hay Giải Độc Đan…, thì đều là đan dược cấp thấp bất nhập lưu, kiếm đại một lò đan là có thể luyện chế được, nhưng luyện chế đan dược cấp một lại không giống vậy, vật liệu của đan dược này đều ẩn chưa linh khí, Linh thải, Linh dược tất cả linh dịch hội tụ ở chung một chỗ, nếu lò đan dùng vật liệu không tốt, chỉ cần hơi bất cẩn là có thể bị nổ lô.

Hàn trưởng lão đem Lý Ngọc đến bên trong phòng luyện đan, chỉ vào một cái lò đan trong góc phòng, nói ra:” Đây là lò dan mà lão phu dùng khi mới vừa thăng cấp lên Luyện Đan sư nhất phẩm, ngươi có thể dùng nó thử một chút, liền luyện từ loại đơn giản nhất là Ích Cốc Đan đi.”

Bản thân lão đang chuẩn bị lên cấp, nên yêu cầu về lò đan cũng cao hơn một chút, lò đan lúc trước lão dùng cũng đủ cho Lý Ngọc tạm thời sử dụng.

Trên lý thuyết thì chỉ cần tu vi trên Luyện Khí tầng năm là có thể luyện chế ra đan dược cấp một.

Nhưng nếu thật sự lấy tu vi cỡ này đi luyện chế đan dược cấp một, thì yêu cầu người luyện đan phải phát huy thủ pháp đến cực hạn mới có thể thành công, nên điều này vốn cũng chỉ tồn tại trên lý thuyết, phần lớn đan đạo học đồ đều chờ tu vi đến Luyện Khí tầng tám thậm chí là tầng chín, mới bắt đầu thử luyện chế đan dược cấp một.

Về phần tu vi thì Lý Ngọc không có vấn đề, pháp lực của hắn đã vượt qua Luyện Khí tầng chín.

Khi luyện chế đan dược cấp một và đan dược cấp thấp có một đặc điểm khác nhau lớn nhất đó là, đan dược cấp thấp thì không quan trong, có thể đem tất cả dịch thuốc cùng đổ vào một lúc, rồi dùng một tia ý thức để điều khiển nó là được. Còn đan dược cấp một thì khác, nó không chỉ có những hạn chế, yêu cầu nghiêm khắc về liều lượng với từng loại vật liệu, nhiều hay ít hơn một chút xíu cũng không được, hay đối với việc cho dịch thuốc vào lò đan cũng khác, không thể tất cả cùng đổ vào một lúc, mà phải đổ vào theo trình tự nhất định, phải chính xác như trên đan phương đã viết, cho sớm hay muộn hoặc cho nhầm thứ tự đan dịch… đều có thể dẫn đến luyện đan thất bại.

Tiện đang rảnh rỗi, Hàn Thiên Hành đích thân ngồi giải thích phương pháp luyện chế Ích Cốc Đan cho Lý Ngọc.

Lý Ngọc có thể cảm nhận được rõ ràng, độ khó khi luyện chế đan dược cấp thấp cùng cấp cao,chênh nhau không chỉ gấp mười lần.

Nguyên liệu để luyện chế ra Ích Cốc Đan có tổng cộng mười ba loại, không có một loại dược liệu bình thường nào, mà đều là Linh Thảo, Linh Dược có linh khí sung túc. Cũng may là phẩm giai của bọn nó không cao, chỉ là những loại dược thảo cấp một như Ngưng Huyết Đằng. Nên lò đan trong cơ thể hắn cũng không thèm hấp thu.

Lý Ngọc tuân theo trình tự, trước tiên đập nát vật liệu để lấy dịch thể, sau đó mới chiết xuất để loại bỏ tạp chất, bước này phải làm ba lần để đảm bảo không còn tạp chất trong đó nữa. Bước này không có trong luyện đan cấp thấp.

Vì quá nhiều nguyên liệu nên Hàn Thiên Hành cũng xuất thủ giúp hắn một tay trong giai đoạn chiết xuất dịch thuốc, chứ để một mình hắn làm thì không biết đến bao giờ mới xong.

Vừa hỗ trợ Lý Ngọc, lão vừa nói :”Khi nào ngươi trở thành Luyện Đan sư nhất phẩm, có thể báo cáo với tông môn để xin một vị đệ tử chấp sự, họ sẽ giúp ngươi xử lý mấy việc vặt nhỏ nhặt này, trong những lúc ngươi luyện đan, nó sẽ tiết kiệm thời gian cho ngươi rất nhiều, Luyện Đan Sư thì cũng chỉ cần đứng trước lò đan luyện chế tốt đan dược là được.”

Lý Ngọc hứng thú nghe Hàn trưởng lão giới thiệu về phúc lợi mà Luyện Dược sư cấp một được hưởng, mỗi tháng sẽ có một ngàn linh tệ phụ cấp, nếu là trưởng lão Trúc Cơ kỳ thì sẽ được gấp đôi.

Ngoài ra, Luyện Đan sư nhất phẩm còn có thể có một đệ tử chấp sự bên cạnh, vị đệ tử chấp sự này sẽ phụ trách chân chạy, chiết xuất dịch thuốc, chiếu cố cuộc sống hàng ngày của Luyện Đan sư, v…v… kiểu như thư ký riêng vậy, mà thù lao mỗi tháng tiểu thư ký này còn được tông môn trả cho, mỗi tháng là một trăm linh tệ.

Ngoài những thứ này ra, hì trở thành Luyện Đan Sư nhất phẩm còn có thể chọn một đỉnh núi có linh khí nồng đậm để cư trú, còn có thêm một cái biệt viện thuộc về mình nữa.

Tất nhiên biệt viện này sẽ lớn hơn gấp bội so với tiểu viện của học đồ, không chỉ có linh khí nồng đậm hơn so với Đan Đỉnh Phong, mà xung quanh biệt viện còn có trận pháp bảo vệ, mở trận pháp ra thì dù bên trong có động tĩnh lớn cỡ nào, thì bên ngoài cũng không nghe thấy.

Điều này làm cho Lý Ngọc nhớ đến cái tiểu viện có cách âm cực kém mà mình đang ở kia, Ngô Thông chỉ cần ở bên phòng ho khan một cái, là hắn ở trong phòng mình cũng có thể nghe thấy,… quá là bất tiện.

Lý Ngọc đã sớm muốn có một cái không gian riêng tư, kín đáo hơn, xem ra là phải mau chóng trở thành Luyện Đan sư cấp một mới được.

Dù nghèo đói hay giàu sang thì chớ quên nhau, đến lúc đó hắn sẽ nhận Chu sư tỷ đến làm tiểu thư ký cho mình, đừng nghĩ Lý Ngọc luyện chế đan dược cấp thấp thoải mái, với lại nguyên nhân quan trọng nhất là lò đan kia không thèm hấp thu linh dược cấp thấp, nhưng đến lúc hắn luyện chế đan dược cấp cao, Lý Ngọc sẽ không có cách nào dùng tay để chạm vào vật liệu luyện đan, nhất định phải cần một người khác giúp hắn chiết xuất.

Mà người này ngoài Chu sư tỷ, đương nhiên không ai có thể hơn.

Thứ nhất, nàng ấy đáng tin cậy, thứ hai, bản thân Chu Tử Tuyền tu hành Mộc Linh Mạch, kết hợp với Lý Ngọc, một người chuẩn bị thuốc, một người luyện đan, bổ sung cho nhau, không thể thích hợp hơn nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận