Yêu Nữ Dừng Tay
Chương 15: Tôn trưởng lão nhắc nhở.
Bạch Vân quán.
Tôn trưởng lão nằm ở trên ghế đu, nghe Lý Ngọc kể về chuyện tối hôm qua gặp phải xong, đôi mắt lim dim kia bỗng mở ra hoàn toàn, lão chậm rãi ngồi thẳng lên, hỏi :”lại là một con quỷ vật luyện khí cảnh?”
Lý Ngọc khẽ gật đầu, nói ra :”Nếu như không phải chúng ta vận khí tốt, chỉ sợ rằng đã không về được, rõ ràng là nhiệm vụ bình thường, mà liên tiếp hai lần có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ta nghi ngờ trong chuyện này chắc chắn có âm mưu gì đó…”
Tôn trưởng lão suy tư một lúc, rồi thò tay vào trong ngực mò mẫm một lát, rồi lôi từ trong đó ra một con ốc biển, sau khi truyền pháp lực vào đó thì cầm con ốc lên nói :”Họ Trương kia, chết chưa vậy?”
Chẳng bao lâu, từ trong con ốc biển vọng ra một giọng nói già nua:”Ngươi chưa chết, ta làm sao có thể chết được…”
Lý Ngọc nhìn pháp bảo con ốc biển trên tay Tôn trưởng lão, trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, Thế giới này không phát triển khoa học kỹ thuật như thế giới hiện đại của hắn, nhưng một số pháp bảo có công năng không khác gì sản phẩm công nghệ cao của hậu thế, cũng kỳ diệu như vậy.
Ốc biển kỳ diệu này thậm chí còn có khả năng giao tiếp lượng tử.
Tôn trưởng lão cùng người có tiếng nói truyền ra từ vỏ ốc biển kia ngồi ôn chuyện với nhau một lúc, mới chậm rãi nói ra :”Đệ tử ở Bạch Vân quán này, mấy lần xuống núi chấp hành nhiệm vụ đều xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, trong đó chắc là có gì cổ quái, ngươi phái người đi điều tra một chút xem sao…”
Một lúc sau, Tôn trưởng lão cất ốc biển đi, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Lý Ngọc, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc, hỏi :”mấy hôm nay ngươi hẳn có kỳ ngộ gì?”
Lý Ngọc biết việc thực lực của hắn tiến bộ sẽ không thể gạt được vị này, ngượng ngùng cười cười kể lại :”Hai ngày trước, đệ tử ở trong núi phát hiện một cái dị quả, ta ăn nó xong thì thấy đả thông được cái huyệt vị thứ hai..”
Lý Ngọc đem chuyện mình trải qua trên thực tế cải biên một chút kể lại, Tôn trưởng lão nghe xong vuốt vuốt chòm râu trắng, nói với hắn :”Theo như lời ngươi kể, thì thứ ngươi ăn hẳn là một viên Chu Quả chưa thành thục, Chu Quả thuộc tính Hỏa, vừa đúng lúc cùng hệ công pháp mà ngươi đang tu hành, nói đến đây cũng phải nói thêm, thực sự tiểu tử ngươi đúng là mạng lớn, nếu cái viên Chu Quả kia có số năm nhiều hơn một chút, thì cũng không đơn giản là xông mở thêm cho ngươi một huyệt đạo, mà là ngươi sẽ chết vì bạo thể.”
Lý Ngọc lấy tay quệt mồ hôi trán, biểu hiện ra dáng vẻ nghĩ lại và run.
Tôn trưởng lão lại nhìn hắn lần nữa, ánh mắt hơi thay đổi, lại hỏi thêm :”Ngươi còn đả thông cả Thủy Linh mạch và Mộc linh mạch?”
Lý Ngọc vẫn thẳng thẳng thừa nhận, nói :” ta vốn tu hành Hỏa Linh mạch nhưng thật lâu mà vẫn chưa thấy có gì tiến triển, nên liền thử xung kích những huyệt vị khác xem sao, không nghĩ tới thế mà lại thành công, chỉ là Thổ linh mạch với Kim linh mạch, ta làm thế nào cũng không đả thông được..”
Sau khi tụ khí thành công, lại đi xung kích các huyệt vị ở Linh Mạch khác, đúng là sẽ sễ dàng hơn một chút, Tôn trưởng lão cũng không nói thêm gì, cũng không có hỏi xem làm sao Lý Ngọc lại có công pháp tu hành của hai loại khác nữa, Chỉ là lúc Lý Ngọc chuẩn bị rời đi, có nhắc nhở hắn thêm một câu :”Xem ra thiên phú tu hành hai đầu Linh mạch kia của ngươi cũng không phải là quá kém, nhưng mà tu hành một đạo, kiêng kỵ nhất là mơ tưởng xa vời, với thiên phú của ngươi, thành thành thật thật tu hành một đầu linh mạch, đời này còn có khả năng Trúc Cơ, nếu cứ chần chừ tham lam tu cả ba đường, rất khó thành công, đáng tiếc, đáng tiếc…”
Tôn trưởng lão cũng không giải thích thêm, nói xong những lời này liền nằm xuống chiếc ghế đu, nhắm mắt lim dim, giống như một gốc cây già cỗi khô cằn.
Lý Ngọc nghiêm túc ôm quyền, cúi thật sâu nói ra :”Đa tạ Tôn trưởng lão!”
Trong ấn tượng của Lý Ngọc, Tôn trưởng lão vẫn luôn là dáng vẻ gần đất xa trời, cũng không nói nhiều, mỗi ngày chỉ nằm phơi nắng, cũng chưa bao giờ chủ động trò chuyện cùng bất kỳ ai nhiều như vậy.
Lão đã sống hơn hai trăm năm, thuận miệng nói một câu chỉ điểm lũ hậu bối, cũng đủ cho bọn hắn tiết kiệm được mấy chục năm mày mò mới ngộ ra.
Lý Ngọc trở về phòng của mình thì thấy đám người Trần Minh đang ở ngoài cửa chờ.
Đêm qua lại bị nữ quỷ phụ thân, hao tổn dương khí nên trông sắc mặt Trần Minh có vẻ hơi bơ phờ. Gã đưa cho Lý Ngọc hai quyển sách mỏng, nói :”Đây là công pháp cơ bản mà ngươi muốn”
Buổi sáng, lúc ba người trên đường trở về Bạch Vân quán, Lý Ngọc có nói qua với Trần Minh là muốn mượn công pháp tu hành của gã nhìn qua một cái, Trần Minh liền đáp ứng ngay không hề do dự.
Biết được Lý Ngọc còn cần cả công pháp cơ sở Thổ thuộc tính, gã bèn vỗ ngực cam đoan, nhất định sẽ nghĩ biện pháp lấy được cho Lý Ngọc.
Bạch Vân quán nằm trong cảnh nội của Trần quốc, gã lại vốn là Hoàng tử Trần quốc, coi như đang ở Bạch Vân quán thì bên người gã cũng có không ít tùy tùng, muốn mượn một bản công pháp, cũng chỉ cần gã mở miệng mà thôi.
Lý Ngọc nhận lấy hai quyển sách mỏng, cười nói :”ta xem xong sẽ trẩ lại cho ngươi!”
Trần Minh khoát tay áo , đáp :”Không vội, ngươi cứ từ từ xem!”
Ánh mắt gã nhìn Lý Ngọc, tràn đầy cảm kích.
Trước đây, nếu nói người mà gã ghét nhất ở Bạch Vân quán này, Lý Ngọc chính là xếp thứ nhất, Nhưng bây giờ Lý Ngọc lại chính là người mà hắn thích nhất ở đây, ờ…so với Chu sư muội còn thích hơn.
Ân nhân cứu mạng những hai lần, có thể coi như phụ mẫu tái sinh rồi.
Nếu gã là nữ tử, kể cả để cho gã lấy thân báo đáp, gã cũng bằng lòng không do dự tí nào.
Từ nhỏ, gã đã sống trong Hoàng gia, Huynh đệ xung quanh có rất nhiều, nhưng vì tranh giành ngai vàng nên họ đều hận không thể giết chết hắn. Nhưng Lý Ngọc chỉ là một người ngoài, không thân không thích, thậm chí còn có thù với gã, lại cứu tính mạng gã những hai lần. Trần Minh biết rõ, phần ân tình này nặng bao nhiêu.
Chưa kể, khi gã bị quỷ vật phụ thân, Lý Ngọc hoàn toàn có thể giết chết gã để tự vệ, nhưng hắn lại không làm như vậy, mà lại lựa chọn cứu gã.
Nghĩ đến những hành động trước kia của mình với Lý Ngọc, trong lòng gã tràn ngập hối hận.
Trần Minh ôm quyền cúi thật sâu, nói :”Lý sư đệ, đại ân không thể nói hết bằng lời, sau này nếu ngươi chán ở tu tiên giới rồi thì đến Trần quốc, chờ sau khi cha ta qua đời, ta làm Hoàng đế, sẽ phong cho ngươi một chức Vương gia, cho ngươi hưởng vinh hoa phú quý bất tận…”
…
Lý Ngọc trở vào phòng, mở ra hai quyển sách trong tay.
Hai quyển công pháp cơ bản này, tương ứng là Kim thuộc tính và Thổ thuộc tính. Một quyển tên là “Kim Cương Công” một quyển tên là “Hậu Thổ Quyết”.
Sau khi tụ khí thành công, Trí nhớ của Lý Ngọc rất tốt, nên hắn nhanh chóng nhớ được vị trí của các huyệt vị trên hai Linh Mạch cuối cùng trong cơ thể con người, cùng với hai loại pháp thuật hệ cơ cở.
Nhắc nhở của Tôn trưởng lão, hắn đương nhiên ghi nhớ trong lòng, Hắn đương nhiên sẽ không chủ đông tu hành mấy hệ công pháp khác, nhưng nếu gặp phải Linh dược, Linh quả tương tự, so với đổi chúng lấy Linh tệ, đương nhiên vẫn là để tự phục dụng để phục vụ mình tu hành thì tốt hơn.
Linh tệ chỉ là ngoại vật, chỉ có tu vi mới thực sự là của mình.
Một lát sau, đợi đến khi ghi nhớ hết tất cả nội dung trên sách, Lý Ngọc đem chúng trả lại cho Trần Minh.
Xong hắn lại đi đến nhà bếp phía sau của Bạch Vân quán, tự tay nấu một ít nước đường đỏ, rồi bưng đến phòng của Khương Ly.
Khương Ly ngày thường vẫn vui vẻ nhảy nhảy nhót nhót, giờ phút này lại nằm trên giường, tinh thần uể oải, nhìn thấy Lý Ngọc bước vào liền thều thào nói :”Ngươi trở về rồi à, thế nào, nhiệm vụ có thuận lợi không?”
“Rất thuận lợi!” Lý Ngọc cũng không nhiều lời, đưa cái bát trong tay cho Khương Ly, nói :”Nước đường đỏ, bên trong có bỏ thêm ít gừng thái lát, ngươi uống vào sẽ cảm thấy tốt hơn một chút..”
Đường đỏ là hắn mua lúc đi dạo phố ngày hôm qua, thân thể Khương Ly không thoải mái, hắn là huynh đệ tốt thì nên quan tâm nhiều hơn.
Khương Ly uống vài ngụm nước đường đỏ xong, khí sắc khôi phục tốt hơn một chút, Lý Ngọc ngồi trước giường nhìn nàng, không thể không nói, nền tảng của nàng rất tốt, lúc giả nam trang thì mười phần anh khí, thiếu chút nữa thì đe dọa cả vị trí nam vương Bạch Vân quán của hắn.
Khương Ly uống xong nước đường đỏ, bỗng nhiên nói với hắn :”Lý Ngọc, ngươi dạy ta đánh nhau đi!”
Lý Ngọc nói :”Không phải ngươi cũng biết đánh nhau sao, còn cần ta dạy?”
Khi hai người cùng đánh hội đồng Trần Minh, nhìn nàng cũng không phải là kiểu không biết đánh nhau.
Khương Ly lắc đầu, nói :”Cũng không phải như vậy, ý ta nói là giống kiểu như lúc ngươi đánh nhau với nữ quỷ kia ấy…”
Nàng dựa vào thành giường, vung vẩy đôi tay nhỏ, đôi mắt tràn đầy ước mơ :”Khi ta học được rồi, ta có thể trợ giúp ngươi…”
Lý Ngọc gật đầu :”Vậy vài ngày nữa đi.”
Công phu hắn sử dụng khi đối phó với “Trần Minh”, chính là Krav maga(1), đây là môn võ thuật được toàn cầu công nhận là thuật chiến đấu nhanh nhất, rất nhiều nước đều để lực lượng cảnh sát cùng quân đội học môn võ này, loại võ thuật này xuất thủ nhanh và hiểm, nhưng cũng rất dễ nắm bắt.
Sau đó hơn nửa tháng, Lý Ngọc đều ở lại Bạch Vân quán tu hành, cũng không ra khỏi đây đi làm nhiệm vụ gì.
Thứ nhất là vi thời gian mà Phái Côn Luân tới đây lựa chọn đệ tử sắp đến gần, hầu hết tất cả các đệ tử của Bạch Vân quán đều đang nỗ lực tu hành, cố gắng đột phá ở trong khoảng thời gian cuối cùng này. Thứ hai thì hai nhiệm vụ phổ thông lần trước đều khiến hắn xuýt nữa thì cắm luôn tại đó. Lý Ngọc sâu sắc cảm nhận được sự hung hiểm của tu tiên giới, không đáng để mạo hiểm tính mạng chỉ vì mấy cái linh tệ.
Một ngày kia, Lý Ngọc đang đị đi ra ngoài tu hành thì nghe thấy tiếng chuông vang lên trong quán.
Bạch Vân quán bình thường sẽ không đánh chuông. Tiếng chuông vang lên chứng tỏ Tôn trưởng lão có chuyện quan trọng cần tuyên bố.
Lý Ngọc đi ra khỏi cửa phòng, cùng Khương Ly đi tới một quảng trường bên trong quán.
Trên quảng trường đã có hơn mười người đứng đó, và còn có nhiều đệ tử cũng đang lục tục chạy tới.
“Lý sư đệ, nơi này!” Chu Tử Tuyền đứng ở một góc , vẫy vẫy tay với Lý Ngọc.
Lý Ngọc và Khương Ly đi tới chỗ nàng, hỏi :”Chu sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Chu Tử Tuyền lắc đầu, nói :”Ta cũng không biết, nhưng mà tiếng chuông đã lâu không vang lên trong quán, hẳn là có chuyện quan trọng.”
Trong vòng chưa đầy một phút, ngoại trừ những đệ tử đang bận đi làm nhiệm vụ bên ngoài, tất cả các đệ tử trong quán đều đã tụ tập ở đây.
Một lúc sau, bóng dáng của Tôn trưởng lão mới đang chậm rãi đi tới, lão nằm lên ghế đu, xong mới tuyên bố một chuyện với mọi người.
Chuyện này cũng có liên quan đến mấy người Lý Ngọc.
Hai lần đi làm nhiệm vụ trừ quỷ đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tông môn đã tra ra kết quả.
Đằng sau hai sự kiện đó, thật sự có bàn tay đen khác, người đó là một đệ tử của Luyện Hồn tông bên Ma Đạo, đa bị các đại môn phái truy nã từ lâu.
Luyện Hồn Tông là một trong tam đại cự đầu của Ma Đạo, đệ tử trong môn am hiểu thuật dưỡng quỷ, trừ quỷ, thường xuyên ra tay với dân thường và đệ tử chính đạo, có thể nói là tiếng xấu vang xa.
Vị đệ tử Luyện Hồn Tông kia không dám trêu chọc đệ tử chính thức của các đại môn phái, liền đánh chủ ý lên những đệ tử dự bị, những đệ tử này còn chưa nhập môn, tu vi cao nhất cũng chỉ là Luyện Khí tầng một. Trước đó hắn sẽ ở trong thế tục tạo ra sự kiện âm linh quấy nhiễu dân chúng, hấp dẫn những đệ tử dự bị này đi trừ quỷ.
Nếu chỉ là âm linh bình thường quấy phá, không có dân chúng thương vong, loại nhiệm vụ nho nhỏ này đều do đệ tử dự bị xử lý.
Đợi đến khi những đệ tử dự bị có tu vi thấp kém này xuống núi, hắn sẽ thả ra quỷ vật được nuôi dưỡng, những quỷ vật kia thực lực tương đương với luyện Khí kỳ, các đệ tử dự bị căn bản không có cách nào chống đỡ, trước nhóm Lý Ngọc, đã có mấy chục đệ tử dự bị của các đại tông môn đã bị hắn thiết kế hại chết.
Tên này lại mười phần xảo quyệt, lại am hiểu độn thuật, nhiều lần trốn thoát khỏi tay đệ tử chính thức của các đại tông môn, lần trước hắn xuất hiện vẫn là vào nửa năm trước, bị một đệ tử của phái Thục Sơn đánh cho trọng thương, sau đó liền biến mất. Không nghĩ tới nửa năm sau hắn lại phong sinh thủy khởi xuất hiện tại địa phận của Côn Luân.
Để bảo vệ những đệ tử dự bị này, từ nay các nhiệm vụ âm linh quấy phá đều sẽ do đệ tử chính thức của Phái Côn Luân xử lý. Ngoại môn tất cả các quán đều không còn công bố loại nhiệm vụ này nữa.
Chuyện này làm cho chúng đệ tử vô cùng tức giận.
“Người trong Ma đạo quả nhiên tâm ngoan thủ lạt!”
“Chúng ta chính đạo nhiều tông môn như vậy, vì sao không liên hợp lại tiêu diệt hoàn toàn ma đạo đi?”
“Nào có dễ dàng như vậy, thực lực của bọn chúng cũng rất mạnh, nếu thật sự đánh nhau, cho dù chúng ta có thể thắng cũng là thắng thảm…”
…
Là người hai lần bị nữ quỷ phụ than, Trần Minh đã sớm hận đến nghiến răng nghiến lợi, gầm gừ nói :”Đệ tử ma đạo chết tiệt, thù này ta nhớ kỹ, chờ tu vi của ta có thành tựu, thấy tên nào ta giết tên đó!”
Thương thế của Chu Tử Tuyền đã khỏi hẳn, nhưng nhớ tới chuyện cũ lại mơ hồ cảm thấy vết thương đau đớn, nàng cũng cắn chặt răng, nói :”Hy vọng một ngày nào đó, chúng ta có thể triệt để tiêu diệt hết đám người trong ma đạo này.”
Người trong Ma Đạo tuy rằng đáng ghét, nhưng không phải bon họ không có tác dụng gì.
Ít nhất, bọn họ để cho những người trẻ tuổi vừa bước chân vào con đường tu tiên này, còn chưa kịp tiến vào tiên môn thì trong tâm đã đặt ra quan niệm Chính và Tà, sau này cho dù họ không được chọn vào phái Côn Luân thì cũng không dễ dàng rơi vào Ma Đạo.
Lý Ngọc cũng có một trái tim trảm yêu trừ ma, nhưng chính hắn lại là “ma”…
Chu Tử Tuyền cảm nhận được tâm tình sa sút của Lý Ngọc, nghi hoặc hỏi :”Lý sư đệ, ngươi làm sao vậy?”
Lý Ngọc hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói ra :”Ta đang tiếc hận cho đồng môn chính đạo đã chết, Ma đạo yêu nhân chết tiệt, Lý Ngọc ta đời này cùng họ không đội trời chung…”
(1)Krav maga : đây là một môn võ thực chiến, có nguồn gốc từ Israel và được phát triển bởi võ sĩ Imi Lichtenfeld. Trong tiếng Israel, Krav maga có nghĩa là “chiến đấu”. Môn võ này cũng nổi bật với kỹ thuật đánh đứng và đánh nằm sàn, có sự đồng bộ giữa tấn công và phòng thủ, nó có thể tấn công liên tục và tấn công vào những nơi dễ bị tổn thương của đối thủ, nó còn có thể tận dụng mọi công cụ (súng ,dao,gậy,thắt lưng, bút, kéo, chìa khóa….) để tấn công. Sự hiệu quả chính là yếu tố thiết yếu mà nó mang đến cho người tập. Hệ thống đòn thế của môn võ này là sự kết hợp tinh hoa kỹ thuật của các môn võ khác như đòn đấm, đá chỏ gối từ karrate, quyền anh. Đòn vật - kỹ năng khống chế từ judo… ngoài ra còn có sự đóng góp của Muay thái và vịnh xuân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận