Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 50: Thỉnh giáo

Tử Tiêu Phong.

Phiêu Hương Các.

Chu Tử Tuyền nhìn Lý Ngọc, bất đắc dĩ nói :”đã bảo là phải tiết kiệm cơ mà, sao lại tới đây nữa rồi?”

Lý Ngọc gắp một miếng thịt cá Bạc vào trong bát của nàng, mỉm cười đáp :”Vừa mới buôn bán nhỏ, kiếm lời được một ít linh tệ nên tới ăn mừng chút, nhân tiện có chút chuyện muốn hỏi ý kiến ngươi.”

Chưa đầy mười lăm phút mà hơn hai mươi bình đan dược cấp một đã bị tranh giành hết sạch, Lý Ngọc nhẹ nhàng bỏ túi hơn một vạn linh tệ.

Ở tông môn, ngoại trừ mua Thông Mạch Đan, Lý Ngọc cũng không có nhu cầu tiêu linh tệ vào chỗ khác, một vạn linh tệ, tính cả phần Thông Mạch Đan mua cho Chu sư tỷ và chính hắn vào tháng sau, thì vẫn còn dư không ít.

Tiêu linh tệ cơ bản là không hết.

Chu Tử Tuyền đối với hành vi tiêu tiền như nước của Lý Ngọc rất là cạn lời, nhưng nàng cũng chẳng có quyền gì để quản chuyện này, nên hỏi hắn :”Chuyện gì vậy?”

Lý Ngọc nói :”Ngươi cứ ở mãi Bích Vân Phong cũng chẳng có tương lai gì, không bằng theo ta đi!”

Chu Tử Tuyền ngạc nhiên nhìn hắn, tưởng mình nghe lầm, hỏi lại :”theo ngươi?”

Lý Ngọc gật đầu :”Ta định sẽ thi tuyển Luyện Đan Sư nhất phẩm, đến lúc đó sẽ cần một người ở bên cạnh giúp ta chiết xuất linh dịch, ngươi muốn qua giúp ta không mỗi tháng tông môn sẽ cho ngươi một trăm linh tệ thù lao, ngoài ra ta còn thêm cho ngươi ba ngàn linh tệ nữa…”

Chu Tử Tuyền biết rõ, mỗi vị trưởng lão Trúc Cơ của tông môn đều có mấy vị đệ tử chấp sự bên người, Trương sư tỷ mang nàng theo cũng là một đệ tử chấp sự như vậy, ngày thường sẽ phụ trách bưng trà, rót nước hoặc chạy việc vặt linh tinh gì đó.

Nhưng thù lao của Trương sư tỷ mỗi tháng cũng chỉ có một trăm linh tệ, cũng chính là phần của tông môn cho, chứ vị trưởng lão kia cũng không cho nàng thêm gì cả.

Làm gì có đệ tử chấp sự nào mà lương tháng một trăm, còn được thêm ba ngàn như vậy.

Ba ngàn linh tệ, cũng là giá cả của ba viên Thông Mạch Đan.

Lý Ngọc nhìn nàng, hỏi :”Sao thế? Tới hay không nói một câu xem nào? Đến lúc đó ta sẽ được tông môn ban thưởng một tòa biệt viện, ngươi dứt khoát chuyển qua ở cùng ta luôn, bớt phiền phức, còn tiện chiếu cố lẫn nhau nữa.”

Chu Tử Tuyền đỏ mặt lên, nhỏ giọng đáp :”Ngươi, ngươi tại sao đối tốt với ta như vậy?”

Lý Ngọc nói với vẻ rất là đương nhiên :”Ngươi cũng đối với ta rất tốt còn gì? Lúc ở Bạch Vân quán, một cái nhiệm vụ, ngươi chỉ kiếm được có năm mươi linh tệ, còn nhường ta hai mươi…”

Chu Tử Tuyền âm thầm lải nhải trong lòng, đó là bởi vì ngươi đẹp trai thôi, khi đó nàng còn nghĩ, nếu cả hai đều không được tông môn chọn trúng, sẽ dẫn hắn về gia tộc, hai người làm một đôi đạo lữ song tu, bình yên sống qua một đời cũng tốt.

Nàng làm sao nghĩ đến, chỉ vì mình khi đó mê trai mà bây giờ được hồi báo hậu hĩnh như thế.

Lý Ngọc giục nàng :”Ngươi có đồng ý hay không thế? Không thích thì ta còn biết mà tìm người khác.”

Chu Tử Tuyền cúi đầu đáp :”Ta, ta đồng ý!”



Sau khi nói chuyện với Chu sư tỷ xong, Lý Ngọc trở về Đan Đỉnh Phong, chuẩn bị một số thứ để đi thi tuyển Luyện Đan Sư cấp một.

Thực tế thì cũng chẳng có gì để chuẩn bị mấy, năm cái Linh mạch vốn đã có ưu thể trong cái nghành này, lại thêm Trịnh sư muội cung cấp miễn phí tài liệu luyện tập, Lý Ngọc sớm đã luyện chế thuần thục mấy loại đan dược cấp một, đủ để ứng đối kỳ thi rồi.

Hắn vừa trở về tiểu viện được một chút, thì có một bóng người quen thuộc bước vào đây.

Lý Ngọc có chút nghi hoặc, Trịnh sư muội vừa rời đi có mấy canh giờ mà đã tới nữa?

Trịnh Khả Kỳ đi tới trước mặt Lý Ngọc, cảm kích nói :”Lý sư huynh, cảm ơn ngươi!”

Lý Ngọc vẫn hoang mang như cũ, lúc nãy nàng cũng cảm ơn rồi, giờ lại cảm ơn nữa, chẳng lẽ lại quên mất nãy mình vừa nói gì?

Hắn còn đang não bổ thì thấy Trịnh sư muội nhẹ nhàng phất tay một cái, trước mắt hắn liền xuất hiện một cái lò đan đẹp đẽ, toàn thân mầu tím ánh kim, trên đó còn khắc nhiều hoa văn mầu vàng, phong cách cổ xưa, nhìn qua cũng không phải là vật phàm.

Lò đan này so với lò đan của Lý Ngọc, chênh lệch chẳng khác gì so sánh linh chu của Tôn trưởng lão cho hắn, với Linh Thuyền của Hứa sư tỷ vậy.

Trịnh Khả Kỳ trịnh trọng nói :”Cái lò đan này có thể luyện chế cao nhất là đan dược cấp ba, là tạ lễ mà sư tôn ta đưa cho Lý sư huynh!”

“???”

Lý Ngọc càng hoang mang hơn, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.

Sư tôn của Trịnh sư muội, luyện đan sư tứ phẩm của tông môn, cường giả nguyên anh, cảm ơn hắn?

Hắn đã làm cái gì?

Không biết nữa…

Trịnh Khả Kỳ mỉm cười nói ra :”May mắn có Lý sư huynh chỉ điểm, ta mới có thể tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân một lần, phần ân tình này ta xin nhớ kỹ, sau này Lý sư huynh nếu cần giúp đỡ cái gì, có thể tới Thúy Vi Phong tìm ta…”

Trịnh sư muội đã rời đi lâu rồi, Lý Ngọc vẫn đứng im tại chỗ.

Nàng vừa tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân?

Bản thân hắn biết rõ, những lời “chỉ điểm” vừa nãy của mình của mình chỉ là thuận miệng bịa ra thôi, Trịnh sư muội vậy mà thật sự làm theo lời hắn, lại còn thành công nữa.

Chẳng lẽ những lời hắn tùy tiện nói kia thật sự là tinh hoa để phá cảnh giới Thiên Nhân?

Rõ ràng là không thể.

Chính hắn còn chẳng biết cảnh giới Thiên Nhân là như thế nào luôn.

Vậy có thể thấy được thiên phú luyện đan của Trịnh sư muội thật sự rất kinh người, sau khi điều chỉnh tâm tính, dưới cơ duyên xảo hợp tiến nhập được cảnh giới Thiên Nhân, sau đó đem phần công lao này tính cho hắn.

Lý Ngọc nhìn về phía cái lò đan xinh đẹp kia.

Đây coi như là một khoản tiền tài bất ngờ đi.

Lò đan có thể luyện chế được đan dược cấp ba, không phải là đồ trân quý bình thường, dùng nó để luyện đan dược cấp một, cấp hai có thể yên tâm mà luyện, không cần lo lắng nổ lò, loại lò đan này thường sẽ dùng vật liệu cực phẩm chế tạo, tính dẫn nhiệt tốt hơn, có thể giảm xuống độ khó khi luyện đan, còn phẩm chất của đan dược thì được nâng lên, giá cả của có thì còn phải nói, là giá trên trời luôn.

Đồ vật tốt như vậy được người ta đưa đến cửa, Lý Ngọc đương nhiên sẽ không từ chối.

Hắn thu lò đan lại, tính về phòng ngủ một giấc cho tinh thần sảng khoái, sau đó mới đi tham dự thi tuyển lên cấp Luyện Đan sư, sớm lấy được biệt viện rộng rãi thoải mái.

Thời gian này hắn liên tiếp luyện đan, nên tinh luecj bị hao tổn nghiêm trọng, cần phải nghỉ ngơi thật tốt.

Tinh thần và thể xác đều mệt mỏi cực độ, nên Lý Ngọc rất nhanh tiến vào mộng đẹp.

Ở trong mộng, hắn tu hành thành công một đường, ngưng KIm Đan, Kết Nguyên Anh, dùng thân hợp đạo, thành tựu Thiên Nhân, tay trái ôm Chu sư tỷ, tay phải ôm Khương Ly, ngồi trên một con Bạch Hổ uy phong lẫm lẫm, thế giới rộng lớn mặc cho bọn hắn ngao du, tiêu đao khoái hoạt…

Trong lúc hắn đang chìm đắm trong mộng đẹp, thì một tin tức kinh thiên đang được nhanh chóng lan truyền từ Thúy Vi Phong.

Đệ tử thân truyền của Trường Xuân chân nhân, thiếu nữ thiên tài tiếng tăm lừng lẫy của phái Côn Luân, vừa rồi đã tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, mà rất nhiều Luyện Đan Sư tha thiết ước mơ.

Cảnh giới Thiên Nhân sở dĩ là mộng tưởng của rất nhiều luyện đan sư, không chỉ vì một lò đan dược cực phẩm luyện được kia.

Mà nếu có thể có một lần trải nghiệm ở cảnh giới Thiên Nhân, con đường đan đạo về sau của người đó sẽ có tác dụng rất lớn, tám vị luyện đan sư tứ phẩm của tông môn, đều đã từng trải nghiệm qua cảnh giới này.

Có thể tiến vào cảnh giới Thiên Nhân ở độ tuổi mười lăm, lại còn có thiên phú đan đạo và tu hành đều tốt, tương lai của nàng là vô hạn lượng đấy, còn có khả năng sẽ trở thành một vị luyện đan sư tứ phẩm khác của tông môn.

Tin tức này vừa mới truyền ra thì đã có người nhắc đến chuyện, trong khoảng thời gian này, Trịnh sư muội thường xuyên đến tìm một người ở Đan Đỉnh Phong.

Người này không phải ai khác, mà chính là thủ lĩnh của lần thi đấu đan đạo học đồ lần này, Lý Ngọc.

Lý Ngọc đã từng tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân ngay trong lúc thi đấu, Trịnh sư muội tìm hắn mấy lần xong, cũng đã tiến nhập cảnh giới thần kỳ này, khiến mọi người không khỏi hoài nghi, liệu có phải Lý Ngọc đã truyền thụ cho nàng một ít kỹ xảo và kinh nghiệm gì hay không?

Thế là nhất thời, vô số ánh mắt đều tề tụ về Đan Đỉnh Phong.

Mà Lúc này, Lý Ngọc vẫn đang say giấc.

Nhưng mộng đẹp ban nãy của hắn đã biến thành ác mộng.

Trong mộng, hắn vẫn đang trái ôm phải ấp, phía dưới cưỡi Bạch Hổ, đang tiêu dao trong thiên đia, bỗng yêu nữ kia đột nhiên xuất hiện, cầm theo kiếm chỉ vào hắn, lớn tiếng chấp vấn hắn tại sao lại phản bội lại nàng…

Lý Ngọc bị sợ hãi mà giật mình tỉnh dậy.

Ngồi ở trên giường, hắn thở phào nhẹ nhõm, may mà đây chỉ là nằm mơ.

Nhưng rất nhanh hắn ý thức được một vấn đề.

Trong mộng hắn trái ôm phải ấp…, Chu sư tỷ thì còn có thể hiểu được, nhưng Khương Ly thì là thế nào?

Cho tới bây giờ, hắn vẫn coi nàng như là huynh đệ chí cốt, sau khi biết được thân phận thật sự của nàng thì trong lòng hắn lại không được tự nhiên như trước nữa, dù sao hắn vẫn một mực nghĩ nàng là con trai, loại cảm giác này, chính hắn cũng không biết phải miêu tả thế nào cho đúng.

Giấc mơ vừa rồi làm nội tâm Lý Ngọc trở nên phức tạp, tâm tình có chút bực bội.

Bên ngoài cũng không biết là đang làm cái gì mà còn có tiếng ầm ĩ hỗn tạp, khiến tâm trạng của hắn càng thêm khó chịu.

Hắn tính sẽ đi tham gia thi tuyển luyện đan sư cấp một ngay bây giờ, cái địa phương khó chịu này, hắn không muốn ở lại thêm một chút nào nữa.

Lý Ngọc đi ra khỏi phòng, mở cửa bước ra ngoài, muốn xem bên ngoài đang ầm ĩ chuyện gì.

Tình hình bên ngoài sân làm cho hắn hết hồn.

Rất nhiều người đang tụ tập trước cổng tiểu viện của hắn, Lý Ngọc nhìn qua thấy không ít người quen, có Triệu Vô Lượng, Đặng Thanh Tùng, Hà Tiến, Lưu Nhân,… đều là những gương mặt quen thuộc đã tham gia thi đấu đan đạo cùng hắn, trừ Trịnh sư muội thì mười thứ hạng đầu đều đang tụ tập ở đây.

Nhìn thấy Lý Ngọc đi ra, mọi người lập tức ùa lên.

“Lý sư đệ, ta đến nghiên cứu thảo luận đan đạo cùng ngươi đấy!”

“Lý sư đệ, ta đã thiết yến ở Phiêu Hương Các, có thể nể mặt ta không?”

“Lý sư đệ, ta có mấy vấn đề cần thỉnh giáo ngươi…”



Nhìn trận thế này, Lý Ngọc không do dụ một giây nào mà lập tức lùi về trong sân, đóng cửa lại, đồng thời nói to :”Chư vị, ta thực sự không biết tại sao mới có thể tiến nhập được cảnh giới Thiên Nhân, mời các ngươi trở về đi!”

Sau khi Trịnh sư muội theo hắn mấy ngày, liền tiến vào cảnh giới Thiên Nhân, đương nhiên Lý Ngọc biết rõ, mục đích đến đây của đám người này.

Vẫn đề này hắn thật sự không có gì để thảo luận cùng bọn họ, thứ nhất hắn thực sự không biết, thứ hai, những đệ tử của đại môn phái này đều có thiên phú tu hành rất cao, mà sao EQ lại thấp đến như vậy.

Có việc cầu người mà lại tay không đến cửa?

Ngoài cửa, một thanh niên nho nhã ôm quyền nói ra :”Lý sư đệ, tại hạ là triệu Vô Lượng, lần đầu tiên đến nhà thăm hỏi, có mười viên Thông Mạch Đan làm quà, hy vọng món quà nhỏ này có thể biểu lộ kính ý của ta…”

Két…

Cửa viện mở ra một cái khe nhỏ, đồng thời vang lên thanh âm khách khí :”Mời vào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận