Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1285: Ước Được Âu Yếm (2)

Chương 1285: Ước Được Âu Yếm (2)

Chương 1285: Ước Được Âu Yếm (2)"Bệ Hạ, không đợi chúng ta kịp hành động đã cho cái tước vi Hầu tước, quả thực không tôi." Liễu Phán Nhi tán thưởng, ấn tượng với Chu Bình Đế càng tốt hơn.Lý Nguyên Thanh cười cười, Thật may mắn, có Hoàng đế tốt. Nếu như là Tiên Hoàng trước kia, những thứ đồ tốt của chúng ta chưa chắc đã có thể giữ lại được."Liễu Phán Nhi gật đầu, cũng nghe nói qua thời kỳ lão Hoàng Đế kia còn tại vị, khi bắt đầu vui mừng quá độ, nghe lời xúi giục vu oan, náo đến mức triều đình loạn động, dân sống không yên.Cũng may cuối cùng Chu Bình Đế đăng cơ rồi!Hoàng Đế tốt như này, xứng đáng để phu phụ bọn họ trung thành.Lật xem tờ lịch, Liễu Phán Nhi nhẹ giọng nói: " Giờ đã là tháng chạp rồi, hai mươi sáu tháng chạp, là tiệc trăm ngày của Cát Tường.""Ta đã đáp ứng trưởng thôn đại thúc, tổ chức ở trong thôn, hơn nữa cũng sắp đến Tết rồi, chúng ta cũng phải trở về, cho nên nhân lúc tuyết còn chưa rơi, ta muốn đưa mấy đứa nhỏ về trước."Tuy lòng Lý Nguyên Thanh không nỡ, nhưng cũng biết bây giờ là lúc thích hợp nhất để quay về.Lý Nguyên Thanh cười xấu xa, thu tay về."Được rồi, ta phái người đưa mọi người vê nhà. Cũng may cách đây không xa, trên đường đi chậm chút, không cần vội vã về, tránh mấy đứa nhỏ té ngã."Bánh bao nhỏ Cát Tường bị chọc tỉnh, nhíu lông mày nhỏ cực đáng yêu, chu môi.Lý Nguyên Thanh nhìn nữ nhi nhỏ không dời nổi mắt, vươn tay chọc chọc cái má nhỏ của nữ nhi.Một cái bánh bao nhỏ ba tháng tuổi, lúc này mặt tròn mũm mĩm, vô cùng đáng yêu.Liễu Phán Nhi đánh lưng Lý Nguyên Thanh một cái,' Chàng xấu tính thế, con bé đang ngủ ngon như vậy, chọc tỉnh rồi, chàng dỗ à?"Nếu không thì trời đông đất tuyết, người lớn còn được, nhưng mấy đứa nhỏ không dễ lên đường."Đừng có làm ồn con!" Liễu Phán Nhi nhắc nhở, nghiêng đầu nhìn xem nữ nhi có bị ồn làm bừng tỉnh hay không.Liễu Phán Nhi trên mặt phớt hồng, nội tâm cũng là một trận rung động mạnh mẽ. Sau khi sinh hài tử, thời gian thân mật của hai người liền giảm đi rõ rệt, có mấy lần còn bị bánh bao nhỏ Cát Tường doạ cho sợ hết hồn."Tiểu bảo bối không cho nghịch, vậy đại bảo bối có cho nghịch không?" Lý Nguyên Thanh nói xong, ôm lấy Liễu Phán Nhi."Chắc phải trước tiệc trăm ngày, ta mới có thể trở về được. Phán Nhi, Phán Nhi ngoan...'"Nhưng nó vẫn còn nhỏ mà..." Liễu Phán Nhi không nỡ, nữ nhân sau khi có con rồi, nam nhân trước kia có yêu thế nào thì cũng phải xếp thứ hai, con nhỏ là số một.Lý Nguyên Thanh nhỏ giọng thủ thỉ,' Các nàng về rồi, ta sẽ không được ôm nàng nữa rồi. Chuyện của ta bên này còn chưa có xử lý xong, không thể về trước được."Lý Nguyên Thanh cắn nhẹ vành tai Liễu Phán Nhi Trong nhà có nãi nương, còn có Tiểu Hoa tỷ, giao cho họ trông chừng, chúng ta nói chuyện tử tế chút!"Liễu Phán Nhi bị Lý Nguyên Thanh nói đến mức vành tai phát đỏ, trong lòng dao động.Nếu như bị nữ nhân khác tâm tư chiếm chỗ, thì cái nhà này chuyện lớn chuyện nhỏ biết phải làm sao?"Ở đây có ta rồi, mau về đi thôi. Có tiểu tiện gì đã có ta, đói thì có nãi nương ở đây rồi."Lưu thị thấy Liễu Phán Nhi đặt hài tử xuống, vậy mà còn không nỡ rời đi, liền vội vàng đẩy Liễu Phán Nhi ra ngoài.Thế là bánh bao nhỏ Cát Tường bị đưa tới chỗ nãi nương bên kia, có nãi nương cùng Lưu thị chăm lo.Bây giờ Lý Nguyên Thanh là quan lớn, trong nhà không có thê thiếp, Phán Nhi muội muội lại cứ chăm nom con nhỏ, lạnh nhạt với nam nhân.Trượng phu đang độ tuổi sung mãn nhất, mà nàng cũng muốn...Liễu Phán Nhi bị Lưu thị đẩy ra ngoài cửa, dở khóc dở cười,'Tiểu Hoa tỷ, ta nhìn hài tử một lần nữa thôi."Lưu thị đóng cửa vào, Không cho xem nữa, đứa nhỏ ngủ rồi, mau chóng về nghỉ đi."Liễu Phán Nhi vẫn còn muốn nói, Lý Nguyên Thanh đã không đợi nổi nữa rồi, trực tiếp vác Liễu Phán Nhi về phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận