Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 433: Nhuộm Vải Thành Công, Mở Tiệm Vải (2)

Chương 433: Nhuộm Vải Thành Công, Mở Tiệm Vải (2)

Chương 433: Nhuộm Vải Thành Công, Mở Tiệm Vải (2)Lô vải đầu tiên đã làm xong, toàn bộ dùng để may trang phục cho người nhà.Bây giờ là mùa thu, nên làm một số trang phục dày một chút.Lúc Chu Thúy Hoa tới thì nhìn thấy trước mặt Liễu Phán Nhi bày ra mấy xấp vải rất đẹp: "Vợ của Nguyên Thanh à, ngươi mua nhiêu tấm vải đẹp như vậy từ khi nào thế?"Liễu Phán Nhi cười trả lời: "Thẩm, đây là ta tự mua thuốc nhuộm, mang theo bọn nhỏ trong nhà cùng nhuộm. Ta có bỏ thêm một thứ đặc biệt nên có thể giữ màu sắc không dễ phai."Nghe nói như thế, Chu Thúy Hoa ngạc nhiên, nhìn lại trang phục trên người mình, vốn dĩ là màu xanh dương nhưng bây giờ cũng sắp giặt thành màu trắng: "Nguyên Thanh gia, ngươi nhìn xem trang phục trên người ta, mới mặc một tháng mà đã mất đi màu sắc trước đó. Vải này của ngươi thật sự có thể không phai màu chứ?"Liễu Phán Nhi suy nghĩ một chút, cũng không thể nói là hoàn toàn không phai màu, chỉ là phai rất ít rất chậm: "Thẩm, cũng không phải nói vải vóc này của ta hoàn toàn không phai màu, chỉ là phai tương đối chậm. Ước chừng có thể duy trì nửa năm đến một năm. Đến lúc đó trang phục của thẩm đã mặc rách cũng sẽ phải đổi mới, phai màu cũng không sao cải"Chu Thúy Hoa nghe nói như thế, càng thêm mừng rỡ, nửa năm cũng không tệ: "Nguyên Thanh gia, nhà ngươi nhuộm nhiều không? Ta muốn mua nhiều một chút, người nhà ta nhiều, cực kỳ phí vải nhưng người cũng không thể không mặc trang phục được. Huống chỉ hiện tại trời lạnh nên càng muốn làm trang phục."Liễu Phán Nhi gật đầu: "Được, đều là loại tốt cả, không có tỳ vết. Ta bán cho người ba văn tiền một thước. Tuy rằng kiếm được không nhiều lắm, nhưng cũng không lỗ vốn."Không đợi Liễu Phán Nhi nói lời khách sáo, Chu Thúy Hoa đã hấp tấp rời đi."Ta muốn bán cho người giá rẻ chút." Liễu Phán Nhi cười nói: "Những người khác mua, giá cả sẽ đắt hơn."Nàng đã nghĩ được tên cho tiệm, là tiệm vải Cát Tường.Liễu Phán Nhi cũng nhận tấm lòng của Chu Thúy Hoa: "Cảm ơn thẩm nhắc nhở, ta chỉ mở một tiệm vải nhỏ, giá cả cũng tương đương với những tiệm vải ở cùng chỗ, hẳn là sẽ không đắc tội với người khác đâu.""Không cần, cứ bán giá bình thường là được. Ngươi vừa mới chuẩn bị làm ăn, ta phải mở hàng thật tốt cho ngươi. Ngoài ra, làm ăn ấy mà, không thể bán giá thấp mãi được, kẻo sẽ đắc tội với người cùng nghề." Chu Thúy Hoa cười nói: "Ta lấy xấp vải này về trước, để làm trước cho mẹ chồng ta một bộ. Chờ phía ngươi chuẩn bị xong những xấp vải khác, ta lại mua những cái khác.""Đúng, nên như vậy. Giá cả giống nhau, người khác còn mua của ngươi, chứng minh đồ của ngươi tốt." Chu Thúy Hoa cười nói, ôm xấp vải kia không buông tay: "Ta quay về lấy tiên, tới đưa cho ngươi."Chu Thúy Hoa xua tay, từ chối mua của Liễu Phán Nhi giá thấp: "Màu sắc ngươi làm tốt như vậy, ta rất thích. Hơn nữa vải vóc cũng tốt, cũng không thua kém tiệm vải của Triệu gia. Hơn nữa thời gian dài không phai màu, còn tốt hơn vải của tiệm tơ lụa của Triệu gia. Chỉ bốn văn tiền một thước, không nói đắt hơn tiệm tơ lụa của Triệu gia nhưng cũng không thể rẻ được."Chu Thúy Hoa vừa định đi vào cửa nhà mình, Lý đại nương đã nhìn thấy trong lòng Chu Thúy Hoa ôm một xấp vải màu xanh dương có màu sắc rất tươi sáng, vội vàng hỏi: "Thúy Hoa, muội mua vải ở đâu vậy? Ta thấy màu sắc rất đẹp, cũng muốn mua."Chu Thúy Hoa nghĩ đến Liễu Phán Nhi nói muốn làm ăn, hẳn là đồng ý bán những tấm vải đã nhuộm xong kia, trả lời: "Nguyên Thanh gia tự nhuộm, màu sắc đẹp đúng không? Cam đoan nửa năm không phai màu, giá cả còn không đắt, giống như lên trấn Bạch Sa mua vậy, bốn văn tiền một thước. Đúng rồi, hôn sự của Đại Tráng nhà tẩu cũng đã định, chỉ chờ xây nhà cưới vợ. Tẩu xem nhà thông gia tốt như vậy, tẩu không mua ít vải để tặng cho bên Trịnh gia sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận