Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 675: Lễ Nghĩa Và Đãi Ngộ, Trọng Dụng. (3)

Chương 675: Lễ Nghĩa Và Đãi Ngộ, Trọng Dụng. (3)

Chương 675: Lễ Nghĩa Và Đãi Ngộ, Trọng Dụng. (3)Trong nhà Liễu Phán Nhi thường xuyên mua ở cửa hàng nhà Lý trưởng thôn, nếu cứ đưa bạc từng lần thì cũng hơi phiền phức, vậy nên Liễu Phán Nhi trực tiếp ở cửa hàng thịt kho ghi sổ, nửa tháng thanh toán một lần, vừa tiện lợi vừa dễ dàng, còn không chiếm dụng quá nhiều bạc nhà thôn trưởng Lý."Được, khi nào rảnh ta và Đường Tráng sĩ sẽ cùng uống một ly."Thôn trưởng Lý cười, nhớ kĩ Đường Vân Sơn.Đường Vân Sơn không thể chắp tay, vì vậy hắn ta chỉ có thể khẽ cúi đầu: "Đa tạ Thôn trưởng Lý."Cứ như vậy suốt cả con đường, đi đến đâu Liễu Phán Nhi giới thiệu họ đến đó. Gia đình Đường Vân Sơn vừa mới đến trấn Cát Tường, đã được người dân ở trấn Cát Tường biết đến.Đi ngang qua cửa hàng tạp hóa của Chu Lão Tam, Liễu Phán Nhi nói với Chu Lão Tam: "Chu Đông Gia, lấy nồi niêu xoong chảo, xô và những thứ có thể sử dụng trong nhà trong cửa hàng của ngươi, lấy cho đủ một bộ, đủ cho một gia đình bốn người, rồi gửi trực tiếp đến nhà đầu tiên ở số 1 ngõ Thiên Tự."Lúc Chu Lão Tam nghe thấy lời này, mắt hắn ta sáng lên, đây là một đơn hàng lớn đó, hắn ta lập tức bày ra vẻ mặt mỉm cười: "Đức Thụy phu nhân, ngài yên tâm, bảo đảm đầy đủ, giá cả phải chăng."Liễu Phán Nhi gật đầu: "Sau này sẽ có nhiều thủ hạ đã giải ngũ của phu quân ta đến, đến lúc đó ta sẽ tặng họ một bộ. Nếu giá cả của ngươi phải chăng, đồ tốt, sau này sẽ còn có đơn đặt hàng. Nếu ngươi dám dối gạt ta, ta sẽ trực tiếp cho người đến trấn Bạch Sa để mua."Ngoài ra, theo Chu lão tam quan sát, cùng với miêu tả của mẹ kế, hắn ta biết được Liễu Phán Nhi là một người rất có nguyên tắc. Chỉ cần hàng hóa tốt, có giá trị, nàng sẽ không tùy tiện ép giá, càng không khất nợ tiên hàng.Chu Lão Tam này còn khôn khéo hơn cả Chu Lão Đầu cha hắn ta, cũng biết làm ăn hơn.Chu lão tam cười nói: "Được thôi, phu nhân đi thong thả."Sống cùng một thôn, Liễu Phán Nhi cũng không muốn bỏ gần tìm xa mua đồ nơi khác. Hơn nữa, nàng còn nhớ rõ Tam quả phụ trước đó đã mật báo cho nàng, ân tình này, nàng phải báo đáp họ, hợp tác làm ăn cùng Chu gia, chính là một trong những cách báo đáp ân tình. Liễu Phán Nhi mỉm cười đáp: "Đây là đích thân ngươi nói đó. Nhanh lên đi, hôm nay †a cần dùng tới. Viết một danh sách, sau đó ta sẽ cho người tới thanh toán cho ngươi."Đức Thụy phu nhân thuộc gia đình giàu có nhất trấn Cát Tường, chỉ cần có thể hợp tác làm ăn với nhà của Đức Thụy phu nhân, ít nhất một năm có thể kiếm được mấy chục lượng bạc.Tất nhiên, Chu Lão Tam sẽ không khoanh tay đứng nhìn vị khách hàng lớn trước mặt chuôn khỏi cửa hàng của mình, liền liên tục cam đoan: "Phu nhân yên tâm, giá cả ta đưa ra chắc chắn rẻ hơn trấn Bạch Sa. Nếu giá cao hơn, không cần cho ta bất kỳ khoản bạc nào cả, coi như ta tặng nó cho phu nhân."Liễu Phán Nhi hé miệng cười, ánh mắt chân thành, tha thiết: "Như vậy đâu có được! Mọi người đi ngàn dặm đến tìm Nguyên Thanh nương tựa, vứt bỏ nhà cửa công việc, ta phải thu xếp cho các người thật tốt. Nếu trong lòng hai người thấy băn khoăn, Đường đại ca dẫn dắt mọi người giữ gìn an ninh trật tự trên thôn trấn. Còn người, cứ yên tâm làm việc ở nhà ta. Như vậy không phải vẹn cả đôi đường sao?"Khi đi qua cửa hàng lương thực của Ngô gia, Liễu Phán Nhi mua mười cân gạo, mười cân mì.Đường nương tử cảm kích, không nghĩ tới Liễu Phán Nhi sẽ mua nhiều như vậy cho bọn họ: "Phu nhân, những thứ này tốn không ít tiền, kỳ thực chúng ta chỉ có cân một chỗ ở là được, sau đó chậm rãi kiếm tiền, từ từ rồi mua.”Khách hàng chất lượng tốt như vậy, Chu lão tam cảm thấy nên nắm chắc thời cơ, không thể để tuột mất cơ hội tốt như vậy.Đường nương tử vỗ vỗ ngực, cười lớn nói: "Phu nhân, người yên tâm. Đường nương tử ta đây không có bản lĩnh gì, nhưng ta có bí pháp gia truyền, nuôi heo con nào con nấy vừa to vừa béo, còn lớn lên rất nhanh."

Bạn cần đăng nhập để bình luận