Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1538: Phu Cương Không Phấn Chấn (2)

Chương 1538: Phu Cương Không Phấn Chấn (2)

Chương 1538: Phu Cương Không Phấn Chấn (2)So với những người phụ nữ dịu dàng ôn nhu như nước nghe lời thì bọn họ cảm thấy Lý Dung, Lý Nam và Lý Vi giống như cây ớt nhỏ vậy, nữ tử như vậy cũng có phần hấp dẫn.Bàn tay mảnh khảnh cầm roi quất lên trên người, chắc là cũng không đau lắm.Chuyện này thì bọn họ sai hết sạch, về sau bọn họ sẽ hiểu được sự dũng mãnh của tỷ muội Lý Dung.Lý Đại Bảo không chỉ cõng Lý Lệ lên kiệu hoa mà còn mang theo các thanh niên trong thôn đi đưa dâu.Đây là quy định của huyện Thôi Dương, thứ nhất là vì tỏ lòng kính trọng, thứ hai cũng là vì để nâng đỡ.Tới nhà trai còn có thể ăn tiệc rượu.Trong nhà trai còn phải chiêu đãi nhiệt tình.Bà con xa của Cố gia là Cố Tú Tài cũng đến đây giúp đỡ.Liễu Phán Nhi chuẩn bị một bàn đồ ăn, lôi Lưu Thị ra khỏi phòng: "Tiểu Hoa tỷ, hai ngày này đều ăn cơm không ngon. Rốt cuộc hôm nay cũng xong rồi, chúng ta ăn cơm ngon thôi.'Sau khi ăn uống no say, Cố gia phái xe ngựa đưa đám người Lý Đại Bảo đã uống rượu về nhà.Hai người con gái của Lưu Thị đều đã được gả đi, trong lòng khó tránh khỏi cô đơn.Tới khi bầu trời tối đen, đám người Lý Đại Bảo mới về đến nhà.Hôn lễ trang trọng náo nhiệt, có thể thấy được Cố gia thật sự coi trọng A Lệ.Ban ngày vội vàng bận rộn, mọi người trong nhà cũng chưa ăn được gì nhiều.Đồng thời cũng để Đường Nhị Trụ thấy được con gái Cố Trân Nhi của Cố Tú Tài, giúp đỡ Cửu công chúa sắp xếp mọi chuyện, là một cô nương giỏi giang nhanh nhẹn.Liễu Phán Nhi cười cười, lắc đầu: "Hai người con gái đều đã xuất giá rồi, sao có thể không có chuyện gì được chứ? Quan tâm lo lắng cho con cả nửa đời, bây giờ con cái lại không ở bên cạnh mình, trong lòng nhất định sẽ mong nhớ. Đừng nói ngươi nhớ mong chúng, ngay cả ta bây giờ cũng nhớ nhung A Lệ. Vẫn là A Phương tốt hơn, ở ngay bên cạnh chúng ta, nhấc chân là có thể về nhà."Mấy ngày này nàng bận bịu, Liễu Phán Nhi cũng giúp đỡ nàng, thậm chí càng bận hơn nàng."Không cần lo lắng cho ta, ta không sao."Lưu Thị cũng không muốn từ chối ý tốt của Liễu Phán Nhi."Nương, người đừng buồn lòng nữa, bên cạnh người không phải còn có ta sao, mỗi ngày ta đều đến, chẳng lẽ người chỉ không yêu quý ta sao?Người cũng không thể giống như những người khắc được, xa thơm gân thối, cả ngày chỉ nhớ muội muội mà không nghĩ đến tai"Không chỉ bởi vì nhân phẩm và nề nếp gia đình của nhà Đường Đại Trụ rất tốt, mà còn bởi vì cách nhà rất gân, muốn về thì chỉ cân nhấc chân là có thể về.Lý Phương cũng biết bởi vì muội muội xuất giá nên trong lòng mẫu thân cô đơn, đi đến kéo tay mẫu thân.Lúc trước làm mai cho Lý Phương cũng chính vì điểm này mới đồng ý lời cầu thân của Đương Đại Trụ.Lý Phương cố ý nói như vậy để dời lực chú ý của mẫu thân.Lý Phương nhìn khóe mắt của mẫu thân đã bắt đầu có nếp nhăn, nhẹ nhàng kéo chăn cho mẫu thân giống như trước đây mẫu thân từng kéo chăn cho nàng.Vừa nằm vừa nói chuyện phiếm.Buổi tối, Lý Phương ở lại ngủ cùng mẫu thân Lưu Thị, hai mẹ con nằm cùng nhau giống như trước đây vậy.Trong lòng tốt hơn một chút, người một nhà mới chính thức ăn bữa cơm chúc mừng.Tâm tình thả lỏng xuống, giọng nói của Lưu Thị ngày càng nhỏ cuối cùng chậm rãi rơi vào giấc ngủ.Lưu Thị nghe con gái gọi như vây, xấu hổ cười cười: "Đều là bảo bối của ta, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt cả, ta đều nhớ. Hiện tại A Lệ đã thành thân rồi, Cố Thất Lang cũng là người đáng tin cậy, ta có thể yên tâm rồi."Cuộc đời này nàng nhất định phải hiếu kính mẫu thân thật tốt, để mẫu thân phải vất vả cả đời rồi, thời điểm này nên nhận được đền đáp.Đảo mắt đã qua ba ngày.Lý Lệ đi cùng với Cố Tấn về nhà mẹ đẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận