Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 1541: Lo Lắng Thưởng Nhưng Không Thể Thưởng (1)

Chương 1541: Lo Lắng Thưởng Nhưng Không Thể Thưởng (1)

Chương 1541: Lo Lắng Thưởng Nhưng Không Thể Thưởng (1)"Có đôi khi đệ cũng hay thắc mắc, một nữ tử như Đức Thụy phu nhân sao lại biết nhiều thứ như vậy được?"Đại hoàng tử Ngọc Trạch cũng khẽ nhíu mày: "Phụ hoàng đã từng điều tra qua Đức Thụy phu nhân, cũng đã biết rõ thân thế và hoàn cảnh lớn lên của Đức Thụy phu nhân.""Từ nhỏ Đức Thụy phu nhân đã sống trong hoàn cảnh ác liệt, nếu dùng lời của phụ hoàng để hình dung, thì gọi là sức sống mạnh mẽ giống như cỏ dại vậy, cực kỳ dẻo dai."Khả năng hiểu biết như vậy đều là nhờ những suy nghĩ mà Đức Thụy phu nhân nghĩ ra được trong lúc gặp được khó khăn, sau đó lại dùng những ý tưởng này để giải quyết vấn đề."Nhị hoàng tử Ngọc Hằng gật gật đầu, lấy ra một quyển sách: "Đệ lấy cái này từ chỗ của Lý Đại Bảo lại đây, lân đầu tiên mà đệ nhìn thấy thứ này cũng cực kỳ kinh ngạc.""Ngày thường, lúc chúng ta ký lục lại các con số, đều là dùng chữ viết, mặc dù có dùng bàn tính để hỗ trợ, có đôi khi cũng rất khó khăn.""Mặc kệ là viết, hay là tính toán, đều gặp rất nhiều hạn chế, do đó ảnh hưởng đến ứng dụng.""Nhưng cách mà Đức Thụy phu nhân dùng thì chỉ cần sử dụng mười con số này, rồi dựa theo đó mà tổ hợp lại với nhau theo hàng trăm hàng chục hàng đơn vị, là có thể biến hóa thành những con số khác nhau."Nhị hoàng tử cười khổ: "Đương nhiên không phải là Đại Bảo luyến tiếc, mà là cảm thấy nhà bọn họ lập công quá nhiều, hơn nữa đều là công lao lớn, bọn họ lo lắng việc phụ hoàng muốn thưởng nhưng không thể thưởng."Sau khi Đại hoàng tử Ngọc Trạch nhận lấy quyển sách và nhìn thấy thuyết minh dễ hiểu về các con số thì cũng đã hiểu rõ.Nhị hoàng tử Ngọc Hằng cũng gật gật đầu chấp nhận: "Đệ cũng nghĩ như vậy, nên đã kiến nghị cho Đại Bảo trình lên trên, chỉ là lại Đại Bảo có chút không vui.""Thứ tốt như vậy, nhất định phải trình lên cho phụ hoàng, không thể để một vật như vậy chỉ giấu ở trong thư phòng của đại tộc thế gia được.""Nếu cái này có thể được phát triển rộng rãi, thì có thể giúp cho sinh hoạt của bá tánh trở nên thuận tiện hơn, lại phối hợp với bảng cửu chương, đơn giản mà cộng trừ nhân chia, là có thể dễ dàng để học được." Đại hoàng tử chớp chớp mắt: "Thiên Công hầu lại là người luyến tiếc cái chổi cùn của mình như vậy sao?”"Việc dùng văn tự để viết ra một con số thì sẽ rất dài, nhưng việc sử dụng những con số này lại ngắn gọn hơn rất nhiều."Nhị hoàng tử nghe được những lời này thì nhẹ nhàng mà vỗ bàn một cái: "Đúng vậy, hiện giờ Đại Bảo là hầu gia, nhưng Lý Vinh, Lý Nam, Lý Tiểu Bảo và Lý Vi lại là dân thường. Chúng ta có thể kiến nghị phụ hoàng ban thưởng tước vị cho bọn họ.""Chỉ là đồ vật tốt như vậy nếu không được trình lên thì thật là đáng tiếc mài! Chúng ta có nên nghĩ ra một biện pháp nào đó mà đẹp cả đôi đàng được không?”"Nếu không thể ban thưởng Lý Đại tướng quân và Đức Thụy phu nhân, thì cũng có thể ban thưởng cho hài tử của bọn họ mài"Đại hoàng tử sửng sốt: "Thì ra là thế, kết cục cuối cùng của những chuyện muốn thưởng nhưng không thể thưởng trong lịch sử, đều không được tốt lắm."Đại hoàng tử khen ngợi mà nhìn về phía đệ đệ: "Nếu như trong tương lai đệ có thể trở thành một đại học giả, có thể mở rộng được lĩnh vực toán học này, thì tất nhiên có thể lưu danh sử sách."Nhị hoàng tử cũng đồng ý: "Thứ tốt lợi quốc lợi dân như thế này, nhất định phải được lan truyền rộng rãi, không nên đem gác xó như vậy được.""Ngoài ra, đệ cảm thấy vẫn còn loại toán học tinh diệu hơn như vậy nữa, đến lúc đó đệ phải thỉnh giáo thêm Đức Thụy phu nhân mới được."Đại hoàng tử gật gật đầu: "Chờ đến khi tới được trấn Cát Tường và gặp được Đức Thụy phu nhân và Lý Đại tướng quân thì tìm cơ hội nói với hai người bọn họ.'

Bạn cần đăng nhập để bình luận