Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 254: Lươn Xào Ớt Xanh, Bán Dưa Ngoài Ruộng (2)

Chương 254: Lươn Xào Ớt Xanh, Bán Dưa Ngoài Ruộng (2)

Chương 254: Lươn Xào Ớt Xanh, Bán Dưa Ngoài Ruộng (2)Một lần đã được hai lượng bạc, ngoài ruộng còn có rất nhiều dưa, đoán chừng còn có thể bán mười lần, đây là mấy chục lượng bạc đó.Có nhiều bạc như vậy, cho dù giá hàng phương Nam cao, bọn họ cũng sống tốt được.Người trong thôn nhìn thấy có xe ngựa to vội vàng tới ruộng dưa của nhà thôn trưởng và nhà Liễu Phán Nhi thì đều lại đây xem. Lúc này trơ mắt nhìn Liễu Phán Nhi và Chu Thúy Hoa bán nhiều tiền như vậy, hâm mộ ghen tị hận lắm!Vậy mà dưa này lại bán được năm sáu văn tiền một quả, chuyển đến huyện thành bán, chắc là giá cả càng cao đó.Thôn dân suy nghĩ đến cái này, suy nghĩ vặn vẹo mọc lan tràn, người có tâm tư bất chính bắt đầu đánh chủ ý vặn vẹo.Đương nhiên Liễu Phán Nhi cũng thấy được ánh mắt thôn dân đang thay đổi, nhíu mày, ruộng dưa nhà nàng không yên ổn rồi đây.Nghĩ vậy, nàng quyết định bảo đại tẩu Lưu thị lại làm nhiều thêm vài cái kẹp đặt ở ngoài ruộng dưa. Nếu ai tới trộm dưa trong ruộng nhà nàng, bị kẹp thì nàng sẽ không bỏ qua đâu.Buổi sáng hái dưa bán dưa xong thì người lớn trẻ con hai nhà cùng nhau ra trận, hiện tại bán được tiên nên vô cùng vui vẻ về nhà. Đối mặt với những ánh mắt hâm mộ của người khác, bọn họ làm bộ không nhìn thấy.Liễu Phán Nhi nghe thấy lời này, hiểu ra: "Đúng vậy, ta quyết định mua đất hoang đã khai khẩn xong."Dọc theo đường đi, Liễu Phán Nhi nghĩ đến tiền trong tay sau này sẽ càng ngày càng nhiều. Nhưng toàn bộ do mình tự làm việc, quá mệt mỏi, nàng phụ trách động não tính toán chung, như vậy mới có thể kiếm ích lợi lớn nhất.Liễu Phán Nhi nghĩ nghĩ, hỏi: "Thím, hiện tại trong tay chúng ta có tiền, người có muốn mướn người khai khẩn không?"Nhìn thấy Liễu Phán Nhi trầm tư, Chu Thúy Hoa hỏi: "Vợ Nguyên Thanh, ngươi làm sao vậy?"Nàng không định mang cà chua đỏ ngoài ruộng vào trong thị trấn bán, muốn vào huyện thành bán giá cao. Nếu như vào huyện thành thì nàng lại không có mối.Chu Thúy Hoa lắc đầu: "Nếu mướn người khai khẩn, có người làm chậm để ngươi trả nhiều tiền, ngươi sẽ chịu thiệt, trực tiếp mua đất hoang vẫn tốt hơn. Không cần quan tâm bọn họ dùng thời gian bao lâu mà khai khẩn được đất, cứ mua dựa theo mẫu vẫn cực kỳ có lời. Nếu có người bằng lòng khai khẩn bán đất, sẽ chăm chỉ mà làm việc."Hiện tại nhóm con dâu nhà thôn trưởng càng thêm cam tâm tình nguyện khai khẩn cùng nhau, trông cậy vào Liễu Phán Nhi mang theo bọn họ phát tài.Nghe thấy lời này, Liễu Phán Nhi dở khóc dở cười: "Có thể ăn được bao nhiêu cơm chứ, thím, người nghĩ nhiều rồi. Trước kia là ta suy nghĩ muốn khai khẩn nhiều. Nhưng rõ ràng hiện tại ta có tiền, không muốn người nhà chịu khổ. Nếu như người nghĩ như vậy, ta tức giận đấy nhé, Liễu Phán Nhi ta không phải người keo kiệt như vậy."Liễu Phán Nhi xua tay: "Ta cảm thấy khai khẩn quá mệt mỏi, cả đêm ngày hôm qua đại tẩu ngủ không ngon. Tẩu ấy thành thật, cảm thấy nhà của chúng ta ít người, không muốn chiếm tiện nghi nhà người, cho nên ra sức làm. Ta cũng không thể bởi vì một chút đất hoang mà khiến đại tẩu mệt. Đứa nhỏ trong nhà còn nhỏ tuổi, ta còn muốn dạy bọn họ đọc sách biết chữ. Trước kia không có tiền thôi, nhưng hiện tại trong tay có tiền, ta không muốn người nhà quá vất vả."Sau khi Chu Thúy Hoa nghe xong, trâm mặc một lát, sau đó lại hỏi: "Vợ Nguyên Thanh, ngươi thật sự không phải bởi vì nhà ta ăn nhiều quá nên không bằng lòng làm cùng đúng không?”Chu Thúy Hoa sửng sốt, chớp chớp mắt: 'Nhà ngươi còn cần khai khẩn sao?""Mặt khác Đại Bảo, A Dung và A Lệ A Phương đang ở tuổi tác học tập tử tế, mà bọn nhỏ cả ngày phải đi khai khẩn, quá mệt mỏi, cơ thể đứa nhỏ cũng không chịu nổi. Còn có ta, cũng không muốn làm quá nhiều việc, quá mệt mỏi."Chu Thúy Hoa nghe thấy Liễu Phán Nhi nói như vậy, vậy mà cười: "Nếu ngươi không phải nghĩ như thế, ta yên tâm rồi. Vợ Nguyên Thanh, thật ra ta rất vui khi ngươi phát hiện có chỗ không thích hợp kịp thời nói ra, mà không phải giấu ở trong lòng. Cuối cùng mâu thuẫn hai nhà càng lúc càng lớn, sau đó cãi nhau." 

Bạn cần đăng nhập để bình luận