Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư, Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn

Chương 223: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt 2)

Chương 223: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt 2)

Chương 223: Giữ Chữ Tín, Nhân Phẩm Tốt 2)Thôn trưởng Lý cực kỳ vui vẻ, vừa đi vừa nói: "Nhìn trông thì vẫn không thể lười biếng nha, sau khi trở về, ta chuẩn bị mang theo ba nhi tử kia của ta đến nơi xa hơn khai khẩn. Trồng dưa có lời hơn trồng lương thực nhiều, chúng ta bán dưa, mua lương thực ăn."Liễu Phán Nhi gật đầu phụ họa: "Tuy rằng đại thúc nói có lý, nhưng ta cảm thấy cũng nên phòng ngừa bất trắc. Tuy rằng sản vật phương Nam phong phú, đất đai phì nhiêu, nhưng ai cũng không thể bảo đảm mỗi năm đều mưa thuận gió hoà. Nếu phương Nam không được mùa, không có lương thực, vậy chúng ta có tiền cũng không mua được lương thực. Một khi bão táp quá mãnh liệt, ruộng dưa của chúng ta bị hỏng. Đến lúc đó không có dưa bán, không có lương thực. Cho nên vài mẫu ruộng nước trong nhà vẫn phải trông lương thực. Kiếm tiên không nhiều lắm nhưng có thể bảo đảm đồ ăn."Thôn trưởng Lý vốn dĩ còn có chút đắc ý vênh váo, chỉ là khi nghe thấy Liễu Phán Nhi nói xong thì hoảng sợ, vỗ đùi: "Đúng vậy, lương thực là mạng của chúng ta! Sao ta có thể quên tính mạng của chúng ta được chứ? Mới vừa ăn cơm no mấy ngày đã quên chuyện quan trọng như vậy rồi. vợ Nguyên Thanh, ngươi nói đúng, ruộng nước khai khẩn trồng lương thực cũng đủ cho trong nhà ăn. Khai khẩn chỗ khác để trông dưa bán lấy tiền, như vậy mới bảo đảm được."Liễu Phán Nhi thấy thôn trưởng Lý nghe lọt tai thì cũng rất vui vẻ: "Đúng rồi, nhỡ đâu có năm mất mùa, không có lương thực, chúng ta ôm cái mỏ vàng đó, cũng không thể ăn hết vào bụng đâu!""Đúng!" Thôn trưởng Lý âm thâm chấp nhận, trên đường chạy nạn, ký ức chịu đói chịu khát cực kỳ khắc sâu: "Mua đồ xong rồi, chúng ta nhanh chóng về nhà!"Một tay Lý Đại Bảo xách theo rổ, một tay dùng giấy dầu bọc bốn cái bánh bao lại.Hôm nay trở về tương đối sớm, Liễu Phán Nhi đặt hai bồn sứ ruột lợn lớn ở bên cạnh cái ao: "Đại Bảo, con ở bên này nhìn, ta đưa đồ về rồi đến rửa sạch saul"Lý Đại Bảo gật đầu: "Nương, vậy người cẩn thận một chút."Lưu thị cười nói: "Ta giúp muội dọn đồ xuống, ta đi rửa sạch, muội nghỉ ở trong nhà một lát!Bởi vì sơn động nhà bọn họ ở đầu tiên, sau khi rẽ vào góc là có thể nhìn thấy.Lưu thị nhìn: "Tam đệ muội, muội không mua ruột lợn?”Vài người buông việc trong tay xuống chạy ra đón. Lưu thị mang theo con gái cháu gái làm quần áo ở cửa sơn động cũng thấy được, thấy trên xe bò đầy đồ, Lưu thị kinh ngạc: "Tam đệ muội đã trở lại, mua nhiều đồ thết""Mua rồi, cả hai cái bồn sứ đều đặt ở bên dòng suối nhỏ, Đại Bảo đang trông đó, ta về đặt đồ rồi sẽ đi rửa sạch!" Liễu Phán Nhi cười. Có thể kiếm tiên bọn họ cũng có thể đi theo ăn thịt, sao lại không mua cơ chứ?Liễu Phán Nhi lái xe bò, vòng qua con đường có cục đá kia, đi qua nơi chật hẹp mới vòng về con đường nhà.Lưu thị mang theo đại nữ nhi A Phương, đến bên dòng suối nhỏ rửa sạch ruột lợn.Ở dưới sự hỗ trợ của thôn trưởng Lý và con trai Lý Nguyên Gia của ông, đã đặt được cái lu lớn ở cửa động cách đó không xa.Đồ tiện thể mua cho người khác để toàn bộ ở cửa động, tiện cho việc người trong thôn lại đây lấy.Liễu Phán Nhi bị nóng đến mức đầu ngây ngốc, thấy Lưu thị chủ động hỗ trợ, vui vẻ nhận lấy: "Đa tạ đại tẩu!"Liễu Phán Nhi nhận lấy uống ba cốc, ngồi ở trên ghế nghỉ ngơi: "Thời tiết này thật là nóng, là trời sắp mưa sao?”Có đồ nhà mình mua cũng có đồ mua cho những người trong thôn khác.Trên tay Lý Dung bưng vài cái ống trúc bên trong đổ nước sôi để nguội: "Nương, uống nước đi ạ."Thôn trưởng Lý lái xe bò về nhà, trên xe bò cũng đặt rất nhiều đồ.Lý Nam lại đây, thần bí nói: "Nương, vừa nãy Lý thái nãi nãi lại đây, nói chân bà ấy đau, trời sắp mưa nên bảo đại bá mẫu chú ý chút."

Bạn cần đăng nhập để bình luận